Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

chương 160

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tạ Miêu trợn to đôi mắt đào hoa, nhìn lên bầu trời.

Trong nắng sớm vài giờ oánh bạch phiêu phiêu đãng đãng, thực mau lại rơi xuống một mảnh ở nàng trắng nõn trên má.

Tuyết rơi rồi.

Bởi vì thức đêm mà thời tiết chợt trở lạnh, chưa trả sách được hai ngày thì Tạ Miêu đã bị cảm.

Bởi vì không có nước mũi, cũng không ho khan, ngay từ đầu cô cũng chưa chú ý tới, chỉ cảm thấy vô cùng sợ lạnh.

Nhất là hiện tại, bởi vì một thời gian trước mới vừa đổi chỗ ngồi, cô đã được chuyển xuống bên cửa sổ.

Gió thổi đến khung cửa kính bằng gỗ không nhiều nhưng thỉnh thoảng có khí lạnh len lỏi vào, lạnh đến mức khiến cô run rẩy, đầu óc cũng có chút không tỉnh táo.

Trịnh Chí An thấy ánh mắt đăm đăm của cô, chọc chọc cô: “Cậu sao vậy? Buổi tối không ngủ ngon à?”“Không.

”Tạ Miêu dùng sức mở to mở to mắt, vừa định tiếp tục cúi đầu đọc sách, thầy Lý đã ôm một xấp bài thi vào.

“Tiết sau là tiết thể dục, chúng ta tranh thủ hai tiết học làm một bài thi.

”Ông đưa cán bộ môn Vật Lý phát bài xuống, gõ gõ bục giảng, nói qua: “Chắc các em đã biết cuối kỳ chúng ta phải thi với toàn thành phố? Đây là bài thi giữa kỳ của trường trung học số hai của thành phố, các em xem mình có thể thi được bao nhiêu điểm, cũng làm quen với cách các thầy cô ở thành phố ra đề một chút, đừng để lúc đó hai mắt bị bôi đen, kéo thấp điểm trung bình của trường chúng ta.

”Tiết thể dục trong mong chờ cứ vậy mà biến thành tiết thi Lý không báo trước, các bạn học giận mà không dám nói gì, chỉ có thể lặng yên kêu ở trong lòng.

Tạ Miêu lại cảm thấy hứng thú với đề thi của trường trung học số hai của thành phố, lắc lắc đầu lấy lại tinh thần.

Bài thi được phát xuống, cô viết lớp với họ tên rồi lật sang trái xem sơ cả đề.

Độ khó không quá chênh lệch so với đề thi giữa kỳ của trường họ, nhưng rõ ràng tiến độ học tập của trường trung học số hai của thành phố nhanh hơn họ nhiều.

Có điều đây cũng không quá lạ.

Đời trước cô đã học nội dung lớp trong năm và vì để dành thời gian tiến hành tổng ôn tập, chuẩn bị cho cuộc chiến thi đại học.

Thoạt nhìn, rõ ràng trường trung học số hai của thành phố càng coi trọng việc thi đại học hơn nên chuẩn bị cũng càng đầy đủ.

Tạ Miêu lại lạt bài thi về ngay ngắn, bắt đầu áp dụng công thức làm bài.

Chỉ là đầu óc của cô hơi mơ hồ, làm một hồi, lực chú ý cũng bắt đầu giảm.

Khi làm tới mặt sau của đề khi, trong đầu cô chỉ còn bùn nhão, thậm chí có cảm giác ghế dựa dưới mông cũng bắt đầu xoay tròn.

Phát hiện đầu của Tạ Miêu gật gà gật gù như sắp ngủ, thầy Lý tiến lại gõ gõ mặt bàn của cô.

Tạ Miêu tỉnh táo một chút nhưng không lâu sau, đầu lại nặng nề thêm.

Khi hai tiết học trôi qua, bài thi cuối cùng cũng được một bạn học xuống dưới thu lại, cô vẫn chưa làm xong bài cuối cùng.

Trịnh Chí An thấy trạng thái của cô không ổn, nộp bài thi xong lập tức thò qua hỏi: “Tạ Miêu, rốt cuộc cậu bị làm sao vậy?”“Không sao đâu, tớ… có thể tớ hơi cảm.

”Tạ Miêu nói, thầy Lý trên bục giảng đột nhiên kêu tên cô: “Tạ Miêu em đi với thầy một chút.

”Giọng điệu của ông nghiêm khắc, Trịnh Chí An vừa cũng lo lắng: “Lát nữa nếu thầy Lý la rầy cậu thì cậu nhớ phải nói với thầy là cậu thấy không khỏe nhé.

”“Ừ.

”Tạ Miêu gật đầu lung tung, ra khỏi phòng học theo thầy Lý.

Thầy Lý không rầy la cô: “Thầy thấy vừa nãy kiểm tra có vài lần em xém ngủ, có phải buổi tối thức đêm đọc sách nên ngủ ít quá hay không?”Tạ Miêu mơ mơ màng màng đi theo sau ông, nghe vậy mà một lúc lâu sau cũng chưa phản ứng kịp.

Thầy Lý thấy vậy liền xụ mặt: “Học tập quan trọng nhưng sức khỏe mới là tiền vốn để cách mạng.

Buổi tối em thức đêm đọc sách, ban ngày đi học thì ngủ, đây là bỏ gốc lấy ngọn.

Nếu em còn như vậy thì thầy sẽ kêu người lớn nhà em tới.

”Nghe ông nói nghiêm trọng như thế, Tạ Miêu vội gật đầu: “Đã biết thưa thầy, sau này em sẽ chú ý.

”Thầy Lý thấy mí mắt của cô sắp mở không ra, có nói cái gì nữa cũng vô ích, tức giận đến mức trừng mắt cả buổi, cuối cùng vẫn kêu cô trở về.

Tạ Miêu phản ứng chậm nửa nhịp, mới xoay người trở về dọc theo sân thể dục.

Mấy ngày trước tuyết đã tan, có điều bùn đất còn cứng, thời tiết cũng vô cùng lạnh.

Tạ Miêu bị gió thổi vào, cảm giác đầu mình càng nặng, dưới chân cũng bắt đầu lảo đảo.

Cô nghĩ, chắc cô không chỉ cảm mạo một chút đâu, có khi còn phát sốt rồi.

Đúng lúc này, cô bị vướng gì đó, cả người mềm nhũn đổ về phía trước.

Cô giật mình, lúc phản ứng lại thì thân thể đã ngã vào lòng ngực của một người.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio