Trong nhà Khương Mai có một quyển bút ký do ông nội để lại, trên đó có viết cửa sau của tiệm tạp hoá có thể thay đổi được thời không.
Ông nội của cô ta chính là dựa vào tiệm tạp hoá, đã bí mật đi tới đi lui từng chuyến giữa hai thời không làm buôn bán, mới có thể kiếm được rất nhiều tài sản như vậy.Trong quyển bút ký này còn nói, tiệm tạp hoá này chỉ có các cô gái của Khương gia mới có thể mở ra được.
Cho nên tiệm tạp hoá này chỉ có thể truyền cho con gái hoặc cháu gái.
Lúc nãy Khương Mai đã thử qua nhiều lần rồi, cô ta không mở được cánh cửa đó ra.Cô ta nghĩ, hiện tại mình không thể đi xuyên qua cánh cửa đó có phải vì trên giấy tờ nhà đất người đứng tên là Khương Nhượng hay không, nếu đổi thành tên cô ta thì sẽ có thể chứ?Chính vì vậy mà Khương Mai quyết tâm có được tiệm tạp hoá vào trong tay mình.
Nói không chừng khi cô ta sở hữu tiệm tạp hoá này liền có thể vượt qua được thời không làm buôn bán kiếm tiền.Quyển bút ký này, Khương Mai đã đốt đi rồi.
Bí mật của tiệm tạp hoá này cô ta sẽ không nói cho bất cứ ai biết, ngay cả Trình Văn Năm cô ta cũng không lộ ra nửa tiếng gió.Khương Mai thử lên tiếng : “Tiểu Nhường, mẹ chị muốn mua tiệm tạp hoá này, vì sao em lại không đồng ý? Còn có, nhà em thiếu nợ nhiều như vậy, không phải là không có tiền sao? Số tiền hôm nay em trả lại lễ hỏi là lấy ở đâu vậy?”Khương Nhượng thần sắc nhàn nhạt, Khương Mai chính là đang thăm dò cô đây mà.
Khương Nhượng hoàn toàn không quá ngạc nhiên.
Đều là con cháu Khương gia, có lẽ Khương Mai cũng biết được bí mật của tiệm tạp hoá.
Nhưng kể cả cô ta biết được bí mật thì sao.
Lúc nãy Khương Nhượng vẫn luôn chú ý đến từng hành động của cô ta.
Cô nhìn thấy rõ cô ta đã cố gắng mở cánh cửa phía sau năm lần, nhưng đều thể hiện ra biểu tình thất vọng.
Như vậy chứng tỏ cô ta không dùng được bí mật của tiệm tạp hoá.Khương Nhượng trực tiếp đuổi Khương Mai đi : “Cô đoạt Trình Văn Năm vậy như thế nào laicj có thể đến đây tìm tôi nói những chuyện này.
Tôi với Trình Văn Năm đã từ hôn, không phải điều mà cô vẫn luôn mong muốn sao.
Cô đừng ở đây giả mù sa mưa nữa, tôi ghê tởm cô”..