Cô rất muốn bảo Tần Trình đừng nói bậy nói bạ, nhưng miệng như bị may lại, cô xấu hổ muốn đi ngay, đến cả ý định nói chính sự với Tần Trình cũng vứt ra sau đầu.
Lúc này Tần Trình không muốn để Vu Lục Lộ đi, anh muốn nói ra hết lời trong lòng mình: “Trong lòng em có anh, đúng không, anh tìm bà mối đến nhà em cầu hôn được không?”Nói những chuyện này lại cảm thấy đường đột nên đành phải vòng vèo: “Nếu em cảm thấy anh có chỗ không tốt, anh đồng ý sửa.
”“Em muốn gả cho người trong thành thị, anh có thể bảo cha anh lấy tiền đi mua nhà ở thành thị.
”“Nếu em cảm thấy tính cách anh không tốt, anh sẽ sửa, anh bảo đảm sau này sẽ không hung dữ với em, cũng không ném đá vào bát cơm của con chó nhà em nữa.
”“Hôm qua anh không cẩn thận ôm mèo của em về nhà rồi, không phải anh trộm mèo đâu, mỗi ngày anh sẽ cho nó ăn cá khô, được không?”Vu Lục Lộ nói một câu, Tần Trình nói gần mười câu.
Vu Lục Lộ không biết nên nói tiếp như thế nào, cô chưa từng gặp trường hợp như vậy.
Cũng may lúc này có người đến giặt đồ, cô bèn nhỏ giọng nói với Tần Trình: “Em phải đi rồi, đừng có nói mấy lời này nữa.
”Tim Tần Trình như rơi vào hầm băng.
Là anh làm không tốt chỗ nào đó, hay là Vu Lục Lộ cho rằng anh là một người chỉ biết chứ không thực sự hành động?Vu Lục Lộ đau có nghĩ nhiều như vậy, chỉ Tần Trình là nghĩ nhiều.
Cô xấu hổ mà về đến nhà, Vu Văn Hải đang ngồi đập muỗi trên ghế tre.
Thấy Lục Lộ đã về thì vội vàng nhường ghế cho Vu Lục Lộ ngồi: “Chị, chị đi gặp Tần Trình thật à, anh ấy chịu để chị về à?”Vu Lục Lộ không tiếp lời, Vu Văn Hải thấy Vu Lục Lộ đỏ mặt, cũng không giống bị cháy nắng mà đỏ nên không rõ là có chuyện gì.
“Chị, chị nói gì đi, hai ngày nữa là phải đến thành thị xem mắt người ta rồi, chị đã nghĩ đi như thế nào chưa?”Editor phát hiện truyện bị reup ở waad, timtr, đã vậy lượt view còn cao hơn tui nên tui buồn quá không muốn dịch nữa.
Vui lòng liên hệ https://.
facebook.
com/profile.
php?id= nếu bạn thật sự muốn đọc.
Cảm ơn.
.