Thập Thất Thiếp

chương 74-2: tính kế (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đội đưa thân nhìn biến hóa xảy ra trong chớp mắt, qua nửa ngày mới phản ứng lại!

Có người cướp tân nương!

May là đội ngũ đưa thân mới vừa đi khỏi Lăng phủ không bao xa, nên bọn họ vội vàng trở lại Lăng phủ, bẩm báo Lăng lão gia.

Lăng lão gia vừa nghe ái nữ đang đi trên đường thì bị người ta bắt, vô cùng giận dữ, “Xuất động nhân mã, cần phải trong thời gian nhanh nhất, tìm được tiểu thư!” Đây là bị cướp đi trên đường cái. Tin tức nhất định sẽ truyền tới tai Tứ Vương gia, nhất định phải trước khi Tứ Vương gia biết được, tìm thấy Thanh nhi, bằng không, hôn lễ ngày hôm nay chắc chắn sẽ phải hủy bỏ!

Thậm chí… thậm chí danh dự của Thanh nhi cũng sẽ bị tổn hại. Đến lúc đó dù cho có là Hoàng thượng tứ hôn, nhưng bởi vì Thanh nhi bị bắt mà mất đi danh dự, cuộc hôn lễ này, cũng phải hủy bỏ!

Lăng lão gia tung hoành thương trường nhiều năm, sau khi nghe tin ái bị bị cướp thì trên mặt ông lần đầu tiên xuất hiện vẻ lo lắng.

Lăng Dạ nhíu mày, trấn an Lăng lão gia: “Cha đừng lo lắng, để con và hạ nhân đi tìm Thanh nhi, nhất định sẽ trong thời gian ngắn nhất tìm thấy Thanh nhi.” Khó trách ngày hôm nay hắn không thể an lòng, thì ra thật là có chuyện xảy ra!

Lăng lão gia nặng nề gật đầu, “Nhớ kỹ, trong nửa canh giờ nhất định phải tìm được. Bằng không qua canh giờ, hôn lễ chỉ có thể hủy bỏ.” Đến lúc đó, Thanh nhi sẽ trở thành trò cười cho người trong thiên hạ.

“Cha yên tâm!” Lăng Dạ gật đầu, mang theo mười mấy tên hạ nhân cùng với đội ngũ đưa thân đi tìm Lăng Thanh.

Trong nửa canh giờ, bọn họ đã lật khắp phố lớn ngõ nhỏ, hỏi qua vô số người, nhưng cũng không có ai nhìn thấy Lăng Thanh và hắc y nhân, mắt thấy thời gian từ từ trôi qua, Lăng Dạ vô cùng sốt ruột.

Không biết làm sao, tìm lâu như vậy, nửa điểm tin tức cũng không có.

Cùng lúc đó.

Ngoài thành, trong một ngôi miếu hoang, hắc y nhân buông Lăng Thanh ra.

Lăng Thanh bị đập ngất vẫn chưa tỉnh lại, nàng nằm trên mặt đất, nửa điểm phản ứng cũng không có.

Vài tên hắc y nhân lạnh lùng nhìn lướt qua Lăng Thanh, một người trong số đó hỏi: “Lúc nào thả nàng?”

“Qua nửa canh giờ nữa. Thời gian vừa đến, chúng ta liền ném nàng đến trước cửa Lăng phủ.” Một người trả lời.

Một người khác nói : “Làm giá y bên ngoài của nàng rách nát một chút, sau đó tạo ra mấy thanh ứ ngân ngay cổ nàng, nếu đã làm, thì làm cho giống.”

“Được.”

Lăng Thanh hôn mê không cách nào tưởng tượng nổi, đợi nàng tỉnh lại, bầu trời nàng cho rằng rực rỡ nhiều màu, sẽ biến thành u ám ảm đạm. Tất cả kết quả này, đều là nàng gieo gió gặt bảo. Đây là kết cục sau khi thiêu thân lao đầu vào lửa.

Tứ vương phủ.

Trong quý phủ, bao trùm bởi một bầu không khí vui mừng.

Hôm nay không chỉ là ngày Tứ Vương gia lấy chính phi, còn là ngày bốn vị trắc phi vào cửa.

Đối với Tứ vương phủ chưa từng có việc vui mà nói, đây là lần đầu tiên có chuyện vui như thế, hạ nhân trong phủ bởi vì buổi hôn lễ lần này, mà túi tiền phồng lên không ít, mỗi người đều tinh thần sung mãn. Hy vọng không xảy ra sai sót gì, còn có thể có thêm chút bạc thưởng.

Quan viên và thương nhân tới tham gia tiệc cưới, đều mang theo đại lễ phong phú đến chúc mừng. Chỉ một lát sau, lễ vật đã đầy cả một gian phòng.

Mấy vị Vương gia cũng đã tới.

Hiên Viên Hạo cũng tới.

Bởi vì có bọn họ, nên hôn lễ càng thêm náo nhiệt.

Hiên Viên Ninh vốn đang ở trong phòng lúc này đi ra, đồng thời đứng ở cửa đợi tân nương tử Lăng Thanh đến.

Mỗi một người đi vào đều tiến đến chúc mừng Hiên Viên Ninh.

“Chúc mừng đại hôn của Tứ Vương gia.”

“Chúc Tứ Vương gia và Tứ Vương phi bạch đầu giai lão.”

Đối với tiếng chúc mừng từ bốn phương tám hướng vọt tới, Hiên Viên Ninh gật đầu cười đáp lại.

Giờ lành sắp tới, mọi người đều đã tới đông đủ, nhưng vẫn không thấy đội ngũ đưa thân của Lăng thị gia tộc! Rốt cuộc đã có chuyện gì? Đáy lòng của mọi người trở mình thầm nghĩ.

Tứ Vương gia và Lăng tiểu thư có thật là sẽ giống như Thụy Vương gia và Trình tiểu thư hay không? Đều là đến sau cùng cũng không thành thân được?

Theo phỏng đoán của mọi người, sắc mặt Hiên Viên Ninh nhìn qua thâm trầm vài phần.

Hiên Viên Hạo thấy thế, hai hàng lông mày nhăn lại, hắn không tin Lăng Thanh sẽ hối hôn, dù sao tâm ý muốn gả đi của Lăng Thanh rất rõ ràng. Vậy vì sao giờ lành đã sắp đến, đội ngũ đưa thân của nàng còn chưa đến? Không phải là đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?

Gặp chuyện không may? Có thể xảy ra chuyện gì? Hôm nay chính là đại hôn của nàng và Tứ đệ. Nàng nếu không muốn bị Tứ đệ huỷ hôn, chỉ có thể không để cho Tứ đệ có được cơ hội thực hiện.

Mọi người tham dự hôn lễ bắt đầu nghị luận sôi nổi, có chuyện gì thế? Còn một khắc nữa là đến giờ lành rồi!

Độc Cô Ngạo Thiên ngửi được hương vị không tầm thường, hắn nhìn về phía Hiên Viên Hạo, dùng ánh mắt ra hiệu, sợ rằng hôn lễ sẽ xảy ra việc ngoài ý muốn.

Hiên Viên Hạo đem tầm mắt lợi hại dừng lên trên người Hiên Viên Ninh. Nếu hôn lễ xảy ra việc ngoài ý muốn, có phải là hắn ta đang âm thầm động tay động chân không?

Nếu là như vậy, mắt hắn hiện lên một tia sát khí. Không ai có thể vi phạm mệnh lệnh của hắn.

Tương đối cho sự khẩn trương của đám người Hiên Viên Hạo, ở một góc khác, Tam Vương gia Hiên Viên Mặc lại vô cùng thản nhiên, hôn lễ nếu như huỷ bỏ, hắn đỡ phải đi tiếp những kẻ nịnh hót ở đây, cớ sao mà không làm.

Bầu không khí từ từ xấu hổ, tiếng chúc mừng càng ngày càng nhỏ, ai cũng không dám nói lung tung, chỉ sợ một khi không cẩn thận sẽ đắc tội Tứ Vương gia.

Mai quý phi cùng đến với Hiên Viên Hạo, thấy tình hình như thế, cau mi, nhỏ giọng nói: “Chuyện gì thế này? Có phải Lăng tiểu thư thay đổi chủ ý không muốn gả hay không?” Nếu là như vậy, thật đúng là nháo ra một trò cười rồi.

“Sẽ không.” Hiên Viên Hạo nói thập phần quả quyết.

Tân nương tử còn không có đến! Ngay cả tiếng hỉ nhạc cũng không có nghe được. Trong bầu không khí yên lặng bỗng nhiên có tiếng động vang lên.

Người người đều nghi vấn, nghi vấn qua đi, ánh mắt quan sát đều rơi vào người Hiên Viên Ninh. Dẫu sao, hôm nay hắn mới là nhân vật chính, tân nương tử không đến, chỉ có hắn là người lo lắng nhất.

Nụ cười đọng trên làn môi nhiều năm của Hiên Viên Ninh, bởi vì giờ lành tới gần, mà bắt đầu dần dần biến mất.

Mọi người thở dài, nghìn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì mới tốt nha.

Đối lập với bầu không khí khẩn trương của bên này, Lăng Dạ ra ngoài tìm Lăng Thanh, đầu hắn lúc này toàn là mồ hôi, sắp đến giờ! Lăng gia vẫn không tìm được Thanh nhi!

“Mau tìm!” Lăng Dạ lạnh giọng mệnh lệnh, tới giờ lành, hôn lễ bị buộc hủy bỏ không sao cả, nhưng nếu như Thanh nhi gặp phải bất trắc, vậy…

) { content.eq(midLength).after('Loading...]]>

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio