Thập Thất cúi đầu, khóe môi nở nụ cười lạnh lùng, để nàng trước mắt bao người khom lưng nửa khắc, ra oai phủ đầu với nàng ư? Tốt… tốt lắm. Thập Thất chậm rãi đứng thẳng dậy, vẫn chưa chờ Trình Tuyết Nhi cho phép liền ngồi xuống đối diện với nàng ta.
Trình Tuyết Nhi thấy thế, trong mắt bốc lên lửa giận, nàng còn chưa cho phép nàng ta an vị! Tuy rằng đáy lòng hận nghiến răng ngứa lợi, nhưng ngoài mặt lại là nụ cười tao nhã của tiểu thư khuê các, thủy mâu bí hiểm nhìn Thập Thất, không thấy có vẻ gì là tức giận, cất tiếng nói êm tai như chim hoàng oanh, “Có đoạn thời gian không gặp, Thập Thất muội muội lại mỹ thêm vài phần, cũng khó trách Vương gia nhiều lần gặp mặt Thập Thất muội muội.”
“Tạ tỷ tỷ khen ngợi, đều là Vương gia ưu ái. Nhiều ngày nay Thập Thất bị trọng thương, không thể xuống giường, không thể thực hiện hứa hẹn quay về vương phủ, may mà Vương gia không trách cứ, lại còn được tỷ tỷ hẹn gặp và còn được quan tâm, Thập Thất vô cùng cảm ơn tỷ tỷ.” Ngươi biết diễn trò, ta cũng biết, thử xem ai sẽ là người thắng. Nụ cười của Thập Thất không chút nào thua kém, so với Trình Tuyết Nhi lại càng có hơn vài phần chân thành.
Nhóm tài tử giai nhân xem náo nhiệt ở xa xa, nhìn thấy tình cảnh như vậy, thì đều khe khẽ nói nhỏ, theo lời đồn đại của những ngày gần đây, đan xen với sự kiện trước mắt hôm nay, đủ loại suy đoán bắt đầu trồi lên mặt nước.
“Chẳng lẽ Trình tiểu thư đến hỏi tội?”
“Đúng vậy, Thụy Vương gia và Mộ Dung tiểu thư tái tục tiền duyên, có thể là Trình tiểu thư ghen tị chăng?”
Từng tiếng nghị luận sôi nổi, lúc này ồ ạt trào dâng.
Đương nhiên, Thập Thất và Trình Tuyết Nhi ngồi trong trường đình cũng không có nghe được.
Câu nói nhìn như bình thường, nhưng thực chất trong đói lại ẩn giấu huyền diệu khiến cho nụ cười trên khuôn mặt không chê vào đâu được của Trình Tuyết Nhi nháy mắt cứng đờ, hai tay đặt dưới bàn đá của nàng nắm chặt thành quyền.
“Láo xược!” Lâm Nhi đứng ở cạnh bên thấy thế, lập tức lên tiếng quở mắng. Tiểu thư thân phận tôn quý, Mộ Dung Thập Thất chỉ là một nữ háo sắc, cũng dám khoe khoang trước mặt tiểu thư, quả thực là ngông cuồng!
Trình Tuyết Nhi dù sao cũng không phải ăn chay mà lớn lên, nàng đã trải qua quá trình tranh đấu gay gắt không ít, đương nhiên hiểu được cách che giấu tâm tư, mặc dù lúc này cảm xúc đã bắt đầu biến hóa, nhưng nàng vẫn hoàn mỹ che giấu, quay đầu quát lớn Lâm Nhi: “Lâm Nhi, không được vô lễ!”
Thập Thất nhíu mày, một nha hoàn cũng dám giẫm lên đầu nàng, không coi nàng ra gì, mà vụ ám sát trước đó, cũng là nàng ta tìm sát thủ, mà bọn sát thủ đó đều là bọn công phu mèo quào, khóe miệng Thập Thất giật giật, thật quá coi thường nàng!
“Một khi đã như vậy, chờ thân thể Thập Thất muội muội tốt lên, để hạ nhân đi đón muội muội hồi phủ. Ta tin rằng Vương gia biết sẽ rất vui.” Trình Tuyết Nhi cười nói.
Thập Thất gật đầu: “Tạ ơn tỷ tỷ.”
“Chờ muội muội vào phủ, lúc đó chúng ta chính là tỷ muội một nhà, muội muội không cần nói cảm ơn.” Trình Tuyết Nhi cúi đầu, ngữ khí hơi đè thấp nói. Sau nàng lại nghiêng đầu giống như lơ đãng nhìn sang Lâm Nhi, quăng cho nàng ta một ánh mắt.
Lâm Nhi gật đầu.
Tiếp theo Trình Tuyết Nhi đứng dậy, nói với Thập Thất: “Hôm nay phong cảnh ven hồ rất đẹp, muội muội có đồng ý theo tỷ tỷ đi thưởng hồ không?” Khuôn mặt Trình Tuyết Nhi tươi cười như hoa, nhưng tâm lại ẩn giấu sát khí. Hôm nay chính là ngày chết của ngươi.
Thập Thất gật đầu, “Muội muội cũng đang có ý này.” Lúc này muốn động thủ sao? Thập Thất cười khẩy, đã như vậy, nàng theo đến cùng!
Thu hết cảnh sắc ven hồ vào trong mắt. Gió nhẹ hây hẩy, cành liễu khiêu vũ theo tiếng gió. Tiếng vang xào xạc thổi bên tai.
Lúc này, tâm tư của mấy người đều khác nhau.
Có người nghĩ làm sao hạ cạm bẫy để người ta nhảy vào. Có người nghĩ làm sao để tương kế tựu kế đạt được mục đích. Có người lại tìm kiếm cơ hội ra tay. Có người hoàn toàn ngược lại, chờ đợi người khác động thủ.
Còn chưa động thủ ư? Thập Thất cười nhạt, lãnh ý trong mắt dạt dào, đã như vậy, nàng sẽ góp gió thổi lửa. Thập Thất nghiêng đầu nhìn sang khuôn mặt tuyệt mỹ như có chút suy nghĩ của Trình Tuyết Nhi, cố ý nở nụ cười hạnh phúc chói mắt, “Đây chính là nơi chứng nhân cho hạnh phúc của Thập Thất và Vương gia.”
Khuôn mặt Trình Tuyết Nhi cứng ngắc, sát khí quanh thân càng thêm đặc hơn.
Mà đúng lúc này, Lâm Nhi đứng ở phía sau Trình Tuyết Nhi đột nhiên tiến lên, lợi dụng vị trí địa lý tuyệt hảo, mà bất cứ ai cũng sẽ không nhìn thấy chuyện ngoài ý muốn phát sinh như thế nào. Nàng ta vươn tay đẩy Thập Thất xuống nước!
Thời khắc vô vàn nguy hiểm!
Lâm Nhi vươn tay đẩy Thập Thất thế nhưng nàng ta cũng rơi xuống nước!
Nước dần dần cao hơn vài thước! Tình hình cụ thể như thế nào, không ai thấy rõ!
Trình Tuyết Nhi đứng ở bên bờ thấy thế, đầu tiên là cười lạnh, sau đó thất kinh kinh hô: “Có người trượt chân! Cứu mạng a!”
Thập Thất bị đẩy xuống nước, liền lập tức lặn xuống đáy nước, trong đáy nước, vẻ mặt Lâm Nhi hung ác nhìn Thập Thất, vươn hai cánh tay tà ác, tàn nhẫn há mồm, dường như phun ra một chữ.
“Chết!”
Lâm Nhi nàng lớn lên ở bờ sông, đối với kỹ năng bơi rất là thuần thục, đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng phải nhảy xuống theo Thập Thất! Nàng nhất định phải giúp tiểu thư trừ bỏ Mộ Dung Thập Thất! Mộ Dung Thập Thất là một thiên kim tiểu thư, sẽ không biết bơi, nay bị trọng thương, càng dễ đối phó!
Thập Thất mắt lạnh nhìn Lâm Nhi, nàng vẫn không đi đối phó Lâm Nhi, mà lại tháo dây tơ buộc tóc kim hoàng sắc từ đỉnh đầu xuống, tại đỉnh sợi dây lấy viên đá ở dưới nước cột vào, tiếp theo dưới vẻ khó tin của Lâm Nhi, khóe miệng Thập Thất cong lên, tay phải dùng sức ném mạnh về phía trước!
Dây tơ kim hoàng sắc này chính là dùng huyền thiết cứng cỏi không gì sánh được chế thành! Ở bất luận thời điểm nào cũng có thể trở thành lợi khí!
Thần sắc Thập Thất đột nhiên chuyển lãnh, nụ cười bên môi lãnh liệt như mãnh quỷ, đây là vũ khí đoạt mệnh mà Mộ Dung Thập Thất nàng mấy ngày nay tỉ mỉ chuẩn bị! Cũng là vũ khí trí mệnh mà hôm nay nàng muốn tặng cho Trình Tuyết Nhi!
Nàng vốn không muốn đối địch với ai, nhưng người ta ba lần bốn lượt muốn giết nàng! Nàng tuyệt đối sẽ trả thù!
Có cừu oán không báo, nàng sẽ nghẹn khuất mà chết!
Trên bờ, nội tâm Trình Tuyết Nhi đang cười hớn hở không thôi, nàng ra sức kêu cứu, tuy rằng nhìn không thấy được sự tình phát sinh dưới đáy nước, nhưng nàng phi thường hiểu rõ, dựa vào kỹ năng bơi của Lâm Nhi, Mộ Dung Thập Thất tuyệt đối sẽ không sống được!
Người đang đắc ý là lúc hay sa ngã, những lời này đặt ở trên người Trình Tuyết Nhi cực kỳ thích hợp!
Người ở bốn phương tám hướng nghe được tiếng kêu cứu liền chạy về phía Trình Tuyết Nhi!
Khi đó vì để thuận lợi cho việc giết người, nên Trình Tuyết Nhi lựa chọn thưởng hồ ở vị trí xa xôi, hơn nữa bốn phía lại không có người!
Lúc mọi người đuổi tới, lại có một màn ngoài ý muốn xảy ra!
Trình Tuyết Nhi vốn hoa chân múa tay vui sướng không biết vì sao thế nhưng cũng rơi xuống nước!
Bọt nước bắn lên tung tóe. Mọi người kinh hô!
Trong tiếng kinh hô, chỉ có Trình Tuyết Nhi hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì! Vừa rồi có một luồng sáng màu vàng kim sau khi lóe lên trước mặt nàng, thì cơ thể nàng bị một vật nặng đánh trúng, làm cho nàng đứng không vững, rơi xuống nước!
Màu vàng kim???
Trình Tuyết Nhi hoảng sợ trợn to hai mắt, đó là sợi tơ Mộ Dung Thập Thất dùng để buộc tóc!
Nước sâu, bao phủ ba người.
Lâm Nhi hoảng sợ nhìn về phía Trình Tuyết Nhi rơi vào trong nước. Tiểu thư cũng rơi xuống nước! Tiểu thư không biết bơi! Nghĩ đến đó, nàng nhanh chóng bơi về hướng Trình Tuyết Nhi!
Trình Tuyết Nhi mở to hai mắt đã phiếm hồng, giãy dụa không ngừng, chốc lát ngoi lên, chốc lát chìm xuống, liên tục uống mấy ngụm nước sông! Quỷ tha ma bắt Mộ Dung Thập Thất, ngay cả chết cũng muốn kéo theo nàng! Chờ nàng được cứu lên, nàng nhất định đánh thi thể của nàng ta, làm cho nàng ta chết không được yên nghỉ!
Người trên bờ, phần lớn là tài tử giai nhân, đều cực kỳ lưu ý hình tượng, việc xuống nước cứu người căn bản không phải những người như bọn họ có thể làm!
Nên bọn họ đều phân phó hạ nhân đi theo, để cho những người đó xuống nước cứu người, nhưng những hạ nhân này người người đều từ chối, tự xưng không biết bơi lội!
Lâm Nhi rất nhanh bơi tới bên người Trình Tuyết Nhi, đang định ôm nàng bơi đến chỗ an toàn.
Thì một màn hung hiểm nhất phát sinh!
Trực diện tiến thẳng, Thập Thất lấy tốc độ cực kỳ nhanh bơi tới trước mặt hai người!
Lực đạo hai chân cực hung mãnh không hề chần chừ đá vào cơ thể Lâm Nhi! Tay dùng sức kéo Trình Tuyết Nhi ra, Thập Thất thông thạo bơi lội lập tức dùng tốc độ dũng mãnh và tàn nhẫn khiến người ta líu lưỡi đem Trình Tuyết Nhi giẫm dưới chân! Khiến Trình Tuyết Nhi không thể vùng vẫy!
“Đi chết đi!”
Lâm Nhi hộ chủ nóng lòng, cậy mạnh cùng Thập Thất giằng co! Hai tay dốc sức ôm lấy Thập Thất!
Trong nước sâu, Thập Thất dường như nghe thấy được, có một tiếng gọi ầm ĩ lo lắng đang đến gần, “Tuyết Nhi!”