Thất Giới Hậu Truyện

phần 4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đến trước mặt Thiên Tàm lão tổ, Thiên Lân mất đi nụ cười, thay vào đó là một loại lạnh lẽo khiến cho người ta cảm thấy bất an. Trước đây, khi Thiên Lân ở bên cạnh các nàng, khuôn mặt tươi cười thân thiết. Hiện nay, khi hắn đối địch, lại mất đi sự tinh nghịch ngày trước, thêm vào sự lạnh lẽo khiến người ta phải lạnh lòng. Loại khác biệt này tạo ra sau khi Thiên Lân sống dậy, đây chính là biến đổi lớn nhất của hắn, cũng mô tả kinh nghiệm trưởng thành của hắn.

Thiên Tàm lão tổ khẽ cau mày đánh giá qua Thiên Lân, giọng âm lạnh nói:

- Tiểu tử, một ngày không gặp, ngươi dường như đã đổi thành người khác, trong này có điều gì bí ẩn chăng?

Thiên Lân ánh mắt sắc bén như đao, đón lấy ánh mắt âm lạnh của Thiên Tàm lão tổ, hờ hững đáp:

- Ngươi sống đến từng này tuổi rồi, ngay cả hỏi cái gì, không nên hỏi cái gì mà cũng không biết rõ chăng?

Thiên Tàm lão tổ hừ giận một tiếng, quát lên:

- Chết đi! Dám vô lễ như vậy với lão tổ.

Lời còn vang bên tai, Thiên Tàm lão tổ đã bước qua không gian vài trượng giữa hai bên, xuất hiện ngay trước mặt Thiên Lân, tay phải múa lên đánh ra, một luồng sức mạnh cực lạnh cực âm lặng lẽ ập đến thẳng trước ngực của Thiên Lân. Bật cười kỳ dị, Thiên Lân hệt như không biết gì, mãi đến khi một chưởng của Thiên Tàm lão tổ đánh thực vào, hắn cũng không hề có chút ý nghĩ né tránh nào. Tình hình như vậy khiến mọi người kinh hãi, không những Tân Nguyệt, Dao Quang mấy người đều thất kinh, ngay cả Hắc Ma, U Ảo Vũ Tiên, Ngũ Sắc Thiên Vực mấy cao thủ cũng đều không sao hiểu được. Thiên Tàm lão tổ cũng thấy kinh ngạc, nhưng không có thời gian để suy nghĩ, ngay khi đánh trúng vào Thiên Lân, lập tức tăng thêm ba phần sức mạnh để mong ước đánh Thiên Lân trọng thương.

Nhưng kết quả thật sự khiến người ta phải kinh ngạc, Thiên Lân xem ra không né không tránh, một chưởng của Thiên Tàm lão tổ cũng là đánh trúng thực, nhưng ngay khi chưởng lực của Thiên Tàm lão tổ phóng ra, tất cả mọi cảm giác chân thực đều hóa thành hư vô, Thiên Lân hệt như một bóng hình hư ảo, không hề chịu một chút ngoại lực nào. Phát hiện được Thiên Lân có gì khác thường, tâm thần Thiên Tàm lão tổ chấn động, dùng tốc độ nhanh nhất thu lại tay phải, thân thể từ từ bay xéo ra, né tránh đến cả vài chục trượng. Lúc này, thanh âm Thiên Lân truyền vào trong tai của Thiên Tàm lão tổ với mấy phần chế nhạo.

- Không chiến mà chạy, quả thật là chuyện làm mất mặt.

Thanh âm từ phía sau vang lên, khoảng cách dường như rất gần.

Thiên Tàm lão tổ tâm thần căng thẳng, đột nhiên xoay người đánh ra một chưởng, kết quả lại lần nữa đánh vào hư không, căn bản không thấy được hình ảnh của Thiên Lân. Tình cảnh như vậy, Thiên Tàm lão tổ vừa giận vừa nóng, nhanh chóng bố trí một kết giới phòng ngự quanh mình. Nhưng lúc này, Thiên Lân đã đạt đến mục đích trêu đùa, thừa cơ Thiên Tàm lão tổ tâm thần khẩn trương, lập tức xuất hiện phía sau lưng của lão, tay phải đen ngòm như mực cùng với ánh sáng đen đặc âm thầm không một tiếng động đánh trúng vào lưng của Thiên Tàm lão tổ. Lúc này, kết giới phòng ngự của Thiên Tàm lão tổ vừa mới hoàn thành, chỉ vừa có tác dụng nhất định, đại khái giảm thấp được chưởng lực của Thiên Lân còn chừng ba phần, nhưng lão vẫn không thể nào thoát khỏi vận đen bị thương.

Gầm giận một tiếng, thân thể Thiên Tàm lão tổ xông thẳng đến phía trước, trên lưng lưu lại một dấu chưởng đen ngòm đang khuếch tán ra. Thiên Lân cười lạnh một tiếng tung mình bay lên không, hoàn toàn không truy kích từ sau lưng mà chọn tư thế chụp từ trên xuống. Thiên Tàm lão tổ quay người lại thật nhanh, nhìn Thiên Lân đang ập xuống, miệng gầm giận la lên:

- Ta phải nghiền nát ngươi ra!

Hai tay bắt ấn chéo nhau, toàn thân khí lạnh thấu xương, dòng khí cuồn cuộn lập tức hội tụ, hình thành một dòng khí lạnh xoay tròn ập thẳng đến Thiên Lân.

Đối mặt với công kích của Thiên Tàm lão tổ, Thiên Lân tỏ ra vô cùng bình tĩnh, sức mạnh Linh Phách vận chuyển rất nhanh, phân tích tường tận và nhanh chóng biến hóa và sức mạnh một chiêu này của Thiên Tàm lão tổ. Thông qua thăm dò, Thiên Lâm cũng đã hiểu được đại khái phương pháp vận dụng sức mạnh của Thiên Tàm lão tổ, trong lòng cảm thấy hứng thú, dự tính ngầm học tập lấy. Ngày trước, Thiên Lân đã học được không ít thứ từ Thiên Tàm, hiện nay, đối mặt với kẻ mạnh như Thiên Tàm lão tổ, lại cùng là tộc tằm, Thiên Lân làm sao có thể để mất trắng cơ hội như vậy được chứ?

Đã có quyết định, Thiên Lân lập tức chuyển biến phương hướng tiến công, vận lên Đạo gia Thái Huyền Liệt Thiên đạo, triển khai công kích lấy cứng đấu cứng. Sức mạnh của hai người gặp nhau giữa không trung, trong quá trình tích lũy xuất hiện va chạm kịch liệt, tạo nên vụ nổ dây chuyền, hơn nữa còn kéo dài mãi. Bầu trời, chớp điện sấm sét gào thét điếc tai, không khí nổi gió đáng sợ cuộn quanh khuếch tán, thổi tuyết bay đầy trời.

Một tiếng kêu khẽ vang lên từ trong vụ nổ, chỉ thấy Thiên Lân bắn mình lên không thoát khỏi khu vực sương khói, ngạo nghễ lơ lửng trên bầu trời. Cũng đúng lúc này, Thiên Tàm lão tổ quát lạnh một tiếng, thân hình trắng như tuyết xông đến nhanh như điện, xuất hiện trước mặt Thiên Lân, hai bên nhìn nhau chằm chằm, ai cũng không hề né tránh.

Bật cười hờ hững, Thiên Lân ánh mắt băng lạnh, Tàn Tình kiếm trong tay rút ra khỏi vỏ thi triển Đạo gia Thái Huyền Liệt Thiên kiếm quyết, chỉ trong khoảnh khắc đã phát xuất vài trăm vài ngàn làn kiếm hệt như thủy triều bắn thẳng đến Thiên Tàm lão tổ. Bật cười âm lạnh, Thiên Tàm lão tổ không thèm để ý đến, tay trái múa lên giữa không trung, Thiên Tàm ti như tuyết trắng tự động tản ra, hóa thành ngàn vạn sợ tơ nghênh đón lấy một chiêu của Thiên Lân. Lần thứ hai giao đấu, làn kiếm và tơ tằm bất phân thắng bại, ai cũng không hề chiếm được chút lợi thế nào.

- Tiểu tử, ngươi cũng có chút bản lĩnh.

Ánh mắt khinh miệt, Thiên Tàm lão tổ giọng nói có mấy phần khiêu khích. Thiên Lân hoàn toàn không tức giận, phản bác lại:

- Sao vậy, lưng ngươi không còn đau nữa sao?

Thiên Tàm lão tổ vẻ mặt lạnh lùng, quát lên:

- Tìm chết!

Bắn mình lên không, Thiên Tàm lão tổ vút lên tận trời cao, toàn thân ánh trắng như mây hội tụ, hình thành quanh người lão một vùng biển mây hình cánh hoa, đường kính vượt quá phương viên vài dặm. Ngạo nghễ trên biển mây, Thiên Tàm lão tổ tức giận trừng Thiên Lân, hai tay giơ cao chống trời, lòng bàn tay có ánh trắng phun ra, ánh sáng trắng toát hình thành hai cột sáng thấu trời, đang nhanh chóng khuếch tán, hơn nữa còn hấp thu khí lạnh lẽo băng giá chung quanh.

Thiên Lân hai mắt khép hờ, hơi suy nghĩ một chốc, sau đó thân thể thuận thế xoay tròn, cả người hệt như một cơn gió lốc gào thét xông thẳng lên trời cao. Trong lúc đó, Thiên Lân thúc động Đạo gia Thái Huyền Liệt Thiên đạo, vô số ánh xanh phân bố bên ngoài thân thể, tan vào trong cơn gió lốc, hình thành một cột sáng màu xanh, chiếu rọi lẫn nhau cùng với hai cột sáng sắc trắng kia của Thiên Tàm lão tổ.

Trên bầu trời, không khí vận chuyển rất nhanh, gió mạnh hệt như đao bén gào thét kinh hồn vây phủ quanh ba cột sáng, hình thành ba khí trường rất đặc biệt, chống cự lẫn nhau kịch liệt.

- Thiên Lân, so về tu vi ngươi còn thua xa lắm.

Trong tiếng cười lạnh, Thiên Tàm lão tổ hai tay đẩy ra, hai cột sáng trắng toát như ngựa đứt cương xông thẳng đến Thiên Lân.

- Thắng thua được mất, so qua mới biết, ngươi hà tất phải nóng lòng làm gì.

Thẳng thắn đấu lại, Thiên Lân về mặt miệng lưỡi cũng không hề muốn thua người nào. Lúc này, cột sáng màu xanh tăng tốc vận hành, đường kính từ lớn nhỏ lại, đang nhanh chóng thu nhỏ chục lần, rồi trăm lần.

Khi hai cột sáng màu trắng đang ép gần từ hai phía, cột sáng màu xanh đã thu nhỏ đến cực hạn, cứng rắn hệt như thép. Từ xa xa nhìn lại, cột sáng màu xanh lúc này đã có đường kính không quá vài thước trước mặt hai cột sáng màu trắng hệt như một một cành liễu, phảng phất như không chịu nổi một kích. Nhưng kết quả khiến người ta phải kinh hãi, khi hai cột sáng màu trắng ép chặt vào cột sáng màu xanh, ý đồ muốn nghiền nát nó ra, cột sáng màu xanh đột nhiên bành trướng, dùng tốc độ nhanh đến kinh hồn lập tức gia tăng lên vài trăm lần. Biến hóa như vậy nhanh đến kinh người, tất cả mọi người có mặt còn chưa hiểu được chuyện như thế nào, hai cột sáng màu trắng đã bị cột sáng màu xanh bành trướng nhanh chóng nghiền nát. Cũng đúng lúc đó, ba cột sáng đồng thời vỡ nát, tạo nên một dòng khí hủy diệt đáng sợ, lập tức hất bắn Thiên Tàm lão tổ và Thiên Lân bay ngược ra phía sau. Trong quá trình lùi lại, Thiên Lân thi triển pháp quyết Hư Vô Không Ngân né tránh được sức mạnh hủy diệt, chỉ chịu một chút phản lực mà thôi. Thiên Tàm lão tổ không biết thuật hư vô, nhưng lại lợi dụng sức phòng ngự cực mạnh của bản thân, hóa giải một phần lớn lực trùng kích, cuối cùng bị thương cũng không nhẹ nhưng còn chưa ảnh hưởng đến căn cơ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio