Thất Hiệp Truyện "Phong Hoa Kiếm"

chương 51: nhân thế

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhắm mắt lại vài khắc xuân thu lại có máu đỗ, Lục Nhi tay phải cầm kiếm, đôi mắt trong veo đầy hối hận. _ Phụ thân xin lỗi_

Nhất Thiên trừng mắt ông ta buông bạch y nữ tử ra, quay đầu nhìn ái nữ độc tôn của mình, không phải nàng rơi xuống vách núi đá vong mạng rồi sao, vậy thì nữ tử thân thể điêu tàn này là ai? Lục Nhi sống sót cũng thật may mắn.

_Lục Nhi_ Nhất Thiên gằng giọng.

Lách tách những giọt lệ rơi, Lục Nhi không đâu nàng ta không muốn ra tay với phụ thân mình, nhưng mà thiên hạ nếu còn ông ấy ngày nào sẽ nguy ngan ngày ấy. Nhất Thiên biểu môi, không ngần nghĩ một chưởng hất Lục Nhi ra, thứ phản bội như vậy ông ta không quyến tiếc.

Thất hiệp cùng lúc xuất hiện, Lam Thố vẫn đang hôn mê bất tỉnh, chỉ còn lục hiệp trụ vững, Nhất Thiên bao vây tay vẫn giữ chặt Tử Sa ngọc.

_ Nhất Thiên, nợ máu trả máu hôm nay Sa Lệ ta phải trừ khử ông báo thù cho Nhất Yên Yên._

_ Ông khiến dân chúng lầm than thất hiệp bọn ta thay trời hành đạo._ Hồng Miêu xuất Trường Hồng kiếm

_ Hừ... Nói hay lắm trong tay ta vẫn còn vài phần công lực của Phong Hoa các ngươi đánh còn dám ngông cuồng._

Phân xem cao thấp, ai hơn ai, mọi chuyện cũng đã đi đến bước đường này hà tất lại phải e dè trước gian tà, Lục hiệp vào thế, thì triển lục kiếm hợp bích.

Nhất Thiên thủ tướng công pháp dùng Tử Sa ngọc đỡ đòn, ai thắng ai bại khó lòng bì kịp nhau.

Cơn gió lớn đầu tiên thổi đến trấn động nơi này, lục hiệp đối đầu Nhất Thiên không khí căng thẳng vô cùng. Tới rồi, là hợp bích uy lực vô song, Nhất Thiên nhíu mày dùng vạn toàn công lực chống đỡ, áp lực từ hai nguồn sức mạnh lớn vô cùng, những người kế bên cũng có thể bị thổi bay đi.

Cũng may Lục Nhi dùng khí công chế chắn cho hai nữ nhân kia, nếu không sớm đã bị thổi bay đi. Khí tức chạm nhau khói bay mịt mù, Nhất Thiên có được bảo ngọc viễn cổ không đến mức bị đưa đến thế hạ, ông ta đang có phần đắc chí định phản đòn lục hiệp.

Toang... Bảo ngọc vỡ tang, Nhất Thiên bị phản phệ toàn thân mất lực một thân như người thường chống chọi lục hiệp hợp bích, thịt nát xương tan, tan biến trong hư không, lục hiệp rơi xuống nền đất cạn sức, Tử Sa ngọc vỡ thành mảnh vụn nhỏ phát ra ánh sáng kỳ ảo màu tím dần chuyển xanh lục nhẹ nhàng

mảnh vụn mang lại sự sống cho cây cỏ đã úa tàn do bị Ma thú tàn phá, khiến nơi này lại khôi phục dáng vẻ vốn có thanh thuần. mảnh vỡ bằng đến ánh sáng êm dịu ấm áp như húc dương, khiến thương tích trên người biến đổi không còn đau đớn.

Cả Lam Thố và Hắc Tiểu Cơ đều tỉnh dậy, nhị vị cùng Lục Nhi chạy đến chỗ lục hiệp đầy lo lắng, chợt trên bầu trời xuất hiện mảnh vỡ còn lại phát sáng rất mạnh biến hoá thành một thanh trường kiếm có cán vuông, ở giữa là một đoá hoa tường vi bằng phỉ thúy, lưỡi kiếm màu xanh lục nhạt ngã trắng kỳ ảo vô biên.

Bạch y nữ nhân đón lấy trường kiếm, lòng nghi hoặc, liệu thanh kiếm này có gây thêm phong ba gì không?. Vút ngang lưỡi kiếm đầu thoáng hiện " vạn sự an định", vậy thì lấy tên là Thương Hà kiếm, bình định phiên loạn.

Lục Nhi dần lùi bước xa một tí,đến lúc nên nói câu tạm biệt nhỉ? Nhưng bóng nàng chưa xa đã bị tiếng gọi của Đậu Đậu kéo lại, Lục Nhỉ muốn đi đâu? Thiên hạ Dạ tộc tàn lụi, mất đi tộc trưởng chẳng khác rắn mất đầu, không có nhà để Lục Nhi về.

Nữ nhân đó cười qua truyện.

_ Kết cục này là do ta chọn, con đường này ta quyết định bước thì phải đi đến tận cùng._

Gió làm vạt áo nàng phiêu diêu.

_ Lục Nhi cô nương xin dừng bước thất hiệp coi như nợ cô nương một ân tình, chúng ta sẽ giúp cô nương khôi phục Dạ tộc!_. Lam Thố ra kiến nghị, trước mắt tộc nhân chỉ đang hoảng loạn nếu có thế lực hậu thuẫn chắc hẳn Lục Nhi sẽ dễ bề lấy lại vương quyền.

_ Không cần, ta tự có kế sách bình định lại tộc nhân._.

Nhất Lục Nhi thân ảnh xa mờ, những áng phù vân trong xanh loá dạng, nắng ấm cũng xuất hiện xuôi tan đau đớn, chính khoảng khắc này thất hiệp mới đưa mắt mình thiên hạ phán xét hai chữ ' Yên bình'.

ngày sau đó ở cung Ngọc Thiềm, vết thương sau trận chiến đã dần bình phục mọi người vẫn còn ở cung Ngọc Thiềm một thời gian nữa mời rời gót về gia trang của riêng mình. Hôm nay trời trong gió mát, mặt nước yên ả trong veo, chỉ một cánh đào rụng cũng thấy được cả mặt hồ gợi sóng. Trong ngự viên tại mái đình Bích Xuân, thất hiệp đang cùng nhau xem một trận tỷ cờ đầy kịch tính, chà... Quả nhiên là sai một bước đi cả đời. Khiến người khác phải đau cả đầu.

Quả nhiên sau một cơn giông tố tất cả đều chở lại bình thường, còn về phần Hắc Tiểu Cơ sau trận chiến đã phi lên lưng thành loạn rời đi, không rõ nàng ta đã đi đâu chỉ biết bạch y đã để lại một lá thư đặt trong túi gấm đưa cho Hồng Miêu.

Đêm buông, Hồng Miêu ngồi trong thư phòng mở túi gấm lấy ra một lá thư của tiểu muội mình, trong đó chỉ ghi : " Hẹn ngày trăng tròn gặp tại Trương Gia Giới."

Hồng Miêu tính ngày, trăng tròn là hôm nữa, vì vậy ngay sáng sớm hôm sau y đã nhanh chóng từ biệt huynh đệ một thân quay về quê nhà, bước đến căn nhà tranh quen thuộc y đã thấy bóng Hắc Tiểu Cơ mặc bộ thanh y thuần khiết, đôi mắt u buồn nhìn cửu quyền, dường như nàng không để ý đến sự hiện diện của Hồng Miêu.

_ Phụ thân, mẫu thân...con đã có quyết định! Con sẽ khôi phục lại Ma giáo dù gì đó cũng là tâm huyết cả đời của cửu cửu, người có ơn nuôi dưỡng Cơ Nhỉ nguyện dùng cả đời báo đáp._

_ Cơ Nhi..._

_ Ca..._

Nàng ngạc nhiên dù sớm đã hẹn y nhưng không nghĩ đến y lại về sớm như vậy, Hồng Miêu thở dài một tiếng đến chỗ cửu quyền thắp một nén hương, rồi hạ giọng với tiểu muội trước mặt.

_ Khôi phục Ma giáo không phải chuyện đùa vui miệng, huống hồ đó chính là tà đạo muội hiểu rõ chứ?_

_ Ân._

_ Vậy tại sao còn phi thân vào?_

_ Bởi vì muội nợ cửu cửu à không phụ thân._ Hắc Tiểu Cơ hạ gối trước mắt ca ca nàng khiến y cũng phản ứng không kịp._ Cơ Nhi biết sinh thời phụ thân rất tàn ác, nhưng mà người chính là phụ thân yêu thương muội mặc dù có lợi dụng nhưng người đối với Cơ Nhi rất tốt! Ơn dưỡng dục rất lớn Cơ Nhi phải trả xong ơn này mới có thể thanh thản làm người._

Hồng Miêu cau mày suy nghĩ.

_ Đứng lên trước đi, muội dự định sẽ khôi phục Ma giáo như thế nào._

_ Muốn khôi thì phải thay đổi từ cái gốc của nó, muội khiến Ma giáo trở nên uy nghi thiên hạ, bởi chính năng lực và sự kiêu hãnh chứ không phải sự tà đạo và độc ác. Muốn sẽ khiến cái tên Ma giáo phải được hiểu bằng nghĩ khác._

Một nữ tử tuổi trẻ nhưng lời nói lại hào hùng như trời đất, thái độ mạnh mẽ không kém một đấng trượng phu nào, nữ nhi mà Hắc Tâm Hổ nuôi dạy phải có khí độ như núi, văn võ phi phàm.

Hồng Miêu gật đầu nói chữ ' hảo' đó là lý tưởng của tiểu muội y không cấm cảng, chỉ cần không nghịch lại thiên hạ khiến bá tánh lầm than y sẽ đều giúp đỡ muội muội mình.

Thiên hạ nhiều năm sau đó liên tục xảy ra biến cố, một tay thất hiệp dẹp loạn bình cửu thiên. Bát hoang, tứ hải ghi danh những vị hào kiệt vào thoại bản lưu truyền đến muốn vạn đời sau.

________ Hoàn phần _________

Đây là bộ đầu tay nên văn phong của ta có phần tệ và kém, cũng cảm ơn mn đã đi đến chương cuối cùng.

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio