Hoa Kỳ Nhiên lấy mũ trên đầu xuống, cậu cũng không ngại ngùng hay xấu hổ gì cả. Rất thành thật trả lời cha mẹ.
" Cái này....là của một người bạn tặng cho con"
Lưu Điềm Điềm đến gần con trai, dùng tay sờ cái mũ. Cũng không có thêm thái độ gì, chỉ nói.
" Ta biết chiếc mũ này không đắt, miễn con thích là được. Nói ta nghe xem, là nam hay nữ đã tặng cho con ?"
" Là nam ạ"
Hai vị thân sinh của Hoa Kỳ Nhiên nghe vậy cũng không lấy làm gì lạ hay bất ngờ. Cha cậu còn rất bình thản ngỏ ý muốn đưa người về nhà chơi.
" Được rồi, nam nữ gì cũng thế. Sau này rãnh rỗi thì mang bạn về nhà mình chơi. Có hiểu chưa? Để ta xem thử xem, là chàng trai nào khiến con mình phải để tâm đến thế"
Cậu quay sang nói với cha mình.
" Nhưng cậu ấy hơi khác người một chút ạ"
" Khác người nhiều chút cũng phải mang về đây. Ta không cấm, yên tâm đi. Cha của con không cầm cây đuổi người đâu mà lo"
Lưu Điềm Điền cảm thấy chồng mình hiếu khách cho nên liền nhắc khéo con trai.
" Cha con đang trông ngóng đấy mà, khi nào rãnh rỗi mang bạn con về nhé. Dù họ có sao cũng là bạn của Kỳ Nhiên mà, cha mẹ không kì thị hay ác ý gì đâu"
Ánh mắt của cha lẫn mẹ đầu mong chờ, Hoa Kỳ Nhiên cũng không nỡ từ chối. Cứ thế gật đầu khẳng định.
" Đợi một thời gian nữa, con sẽ mang cậu ấy về đây chơi."
" Vậy thì tốt, con mau lên phòng thay đồ đi. Ta và cha con đợi ở dưới nhà ăn."
" Vâng, con nhớ rồi ạ."
-------------
Thời gian cứ thế trôi qua, nó không phải trôi qua quá nhanh hoặc quá chậm. Tốc độ của nó nhịp nhàng, vừa đủ để Hoa Kỳ Nhiên có thể làm quen với ngôi trường mới. Đủ để Kỳ Nhiên và Tu Mạnh mỗi ngày hiểu nhau hơn một chút.
Một tháng đi qua, với thành tích xuất sắc cùng với khuôn mặt điển trai đã khiến cho Hoa Kỳ Nhiên mặc dù mới chỉ học lớp mười nhưng lại được nữ sinh ở cùng trường để ý đến.
Từ Hoa mỗi ngày...đều được nhận đồ ăn vặt của Kỳ Nhiên, mà đồ ăn vặt đấy ở đâu ra? Là từ các nữ sinh trong trường tặng cho cậu ấy đó.
Kỳ Nhiên hiện tại được xem là nam thần nhỏ tuổi của trường, mỗi ngày đều có nữ sinh đến gửi thư tình hoặc xin số wechat của cậu.
Kỳ Nhiên từ chối khéo léo bọn họ, vẫn giữ mức mối quan hệ quen biết, nhưng chưa ai có thể tiến xa hơn được với cậu.
Đồng thời cùng lúc đó, chiều chiều mỗi lần tan trường. Mọi học sinh đều có thể thấy được cảnh Kỳ Nhiên trao kẹo cho tên ngốc ngày nào cũng đứng ở cổng trường. Tất nhiên, nếu đã được nhìn thấy nam thần cùng một kẻ ngốc đứng chung chắc chắn cũng sẽ trở thành một chủ đề bàn tán.
Có người thì nói : " Hoa Kỳ Nhiên là người nhân hậu, muốn giúp đỡ kẻ bệnh hoạn"
Cũng có người nói " Hoa Kỳ Nhiên là đạo đức giả "
Có nữ sinh trong trường nói càng quá đáng hơn, ví dụ như là : " Cố Tu Mạnh là tên điên chết tiệt, dùng sự ngu dốt của mình để chiếm được tình thương của nam thần"
Và tất nhiên, cái bài viết ấy sau khi xuất hiện ở trên web của trường Y liền bị hiệp hội " đam mĩ của trường" chửi cho một trận gà bay chó sủa. Thảm hại vô cùng.
Kỳ Nhiên đâu phải không nghe được mấy lời lẽ đó , nhưng mà cậu thích chơi với ai là quyền cậu? Đâu ai cấm được. Buổi sáng sinh hoạt với bạn bè, buổi chiều tan học gặp người bạn Tu Mạnh. Mỗi ngày đơn giản là thế,không gây phiền hà đến ai là được.
--------------
Sáng nay vẫn như mọi ngày, sau khi Hoa Kỳ Nhiên đến lớp thì một đám nữ sinh từ đâu kéo đến. Bọn họ ồn ào đẩy một bạn nữ vẻ mặt đáng yêu, hai mắt to tròn đến trước mặt cậu. Còn có tiếng xì xầm của bọn con trai lớp mình.
" Quao, Kỳ Nhiên số hưởng... Đến cả hoa khôi khối mười Tử An cũng tỏ tình với cậu ấy. Mà nghe đâu...lần này là lần thứ ba Tử An tỏ tình Kỳ Nhiên trong một tháng nay rồi đó, hai lần trước còn hẹn ra sau trường. Lần này là công khai luôn sao ? "
Lời mấy nam thanh niên còn chưa dứt thì đám bạn cùng lớp của cô bạn Tử An đã vang lên.
" An An, lần này chắc chắn sẽ được. Lần này cậu tỏ tình công khai mà, nhất định sẽ thành công"
Hoa Kỳ Nhiên vẫn đưa đôi mắt nhìn cô bạn tên Tử An, Từ Hoa ngồi góc tường bĩu môi khinh bỉ nữ sinh xinh đẹp hơn mình kia, bàn tay trái được giấu trong túi áo cũng làn ra kí hiệu " fuck you" cho đỡ ghét.
Tử An lấy hết dũng cảm, một lần nữa đưa thư đến trước mặt Hoa Kỳ Nhiên. Nhắm mặt nhắm mũi đỏ mặt nói.
" Kỳ Nhiên, tớ thích cậu... Có thể...có thể làm bạn trai tớ không ?"
Hoa Kỳ Nhiên mỉm cười nhẹ nhàng nhìn cô nàng, sau đó đẩy lá thư về lại phía cô. Lịch sự từ chối.
" Xin lỗi, tớ hiện tại chưa có ý định yêu ai... Tử An...tớ xin lỗi"
Cả lớp đồng loạt hô lên " Ồ". Từ Hoa còn ở đằng sau mỉm cười nói nhỏ.
" Mẹ nó, hay quá Kỳ Nhiên ơi"
Tử An bị từ chối đến ba lần cũng cảm thấy mất mặt. Bỗng nhiên, cô thở mạnh rồi nhìn Hoa Kỳ Nhiên hỏi.
" Vì sao cậu có thể tiếp xúc vui vẻ với thằng điên đó nhưng với tớ thì cậu lại tránh né, thằng điên đó nó hơn tớ ở điểm nào. Sao cậu lại có thể chơi với cái loại không ra gì đó hả ?"
Hoa Kỳ Nhiên biết cô bạn đang nói đến ai, sự việc lần này không hề liên quan đến Cố Tu Mạnh, vậy mà cậu ấy vẫn bị vạ lây. Hoa Kỳ Nhiên cảm thấy không vui, lập tức nghiêm mặt đổi giọng nói.
" Trịnh Tử An, không được xúc phạm người khác. Cẩn thận lời nói của mình đi"
-------------
Đội mũ vào, những chương sau có drama của khét lẹt :v