Thiên Tinh lúc này đang cắn răng, trong lòng đang gao thét, “Hắn vậy mà lại bị bỏ đằng sau, nghĩ tới những lời cá cược kia, cả khuôn mặt đều âm lãnh”.
Cắn răng, chịu đựng áp lực của bậc thang, thành công bước lên bậc , nhưng bất kể ai đều thấy được, hắn đều rất cố gắng mới bước thành công.
Xem ra Thiên Tinh cũng không mạnh như hắn vẫn thường thể hiện, trong lòng mọi người đều có suy đoán.
Đệ tử của Thiên Ma Môn thì ánh mắt có chút phức tạp nhìn Thiên Tinh, cùng là người dẫn đội, vậy mà lại bị hai người khác bỏ lại.
Huống chi Thiên Ma Môn chỉ có kẻ mạnh mưới được tôn trọng, lần này hắn làm mất mặt tông môn, về sau địa vị chắc chắn bị giảm xuống.
Hai giờ trồi qua, trên bậc thang ngày càng ít người còn chống đỡ được, đã thất bại không ít người.
Tỷ muội An Bích, An Hồng thì thất bại ở bậc .
Phó Dương cùng Hoắc Thiên thì vẫn đang giằng co tại bậc .
Cưng Mộng Yên và Mộng Hằng thất bại ở bậc , Cừu Khôi và Huyền Phong bước lên bậc .
Thiên Tinh mắc kẹt tại bậc , còn Vương Cầm Tử và Phong Thiên lại cùng nhau bước lên bậc .
“Thiên Tinh với tâm tính của ngươi, ta khuyên ngươi vẫn không nên đi lên, ta sợ ngươi chịu không được đả kích”.
Ánh mắt Phó Dương nhìn về phía Thiên Tinh nói, khiến cho đôi mắt đẹp của Thiên Tinh khẽ biến đổi, lạnh lùng nhìn Phó Dương một cái.
“Ta là muốn tốt cho ngươi, nhưng ngươi đã không nghe thì coi như ta chưa nói”.
Bất ngờ lớn nhất có lẽ là Cốc Y, Tư Khuynh Mỹ và Cung Hằng.
Cốc Y cùng Tư khuynh Mỹ đến muốn mà lại vượt cái trước, thành công bước tới bậc , bỏ sau Thiên Tinh.
Mà Cung Hằng được đánh giá là thiên phú kém cỏi nhất trên đó, lại bằng ý chí cường đại thành công bước lên bậc thang .
Hơn nữa theo tình hình này, hắn cón muốn liều mạng tiếp tục.
Phía dưới Bắc Tiểu Lục quan sát đã lâu, đối với hắn bất ngờ nhất cũng là Cung Hằng.
Vốn hắn cũng cho rằng y mặc dù thành thục, nhưng không ngờ dùng ý chí kiên định của mình bước tới bậc .
Nhưng đến đây thật sự đã là cực hạn rồi, Bắc Tiểu Lục lắc đầu vươn vai, bước từng bước về bậc thang.
Có mấy người đang chăm chú quan sát, bỗng phát hiện một thân ảnh đứng trước bậc thang.
Trong lòng mọi người đều hiện lên một sự nghi hoặc, “Bây giờ mới có kẻ khảo nghiệm, nhìn hai người dẫn đầu đã tại bậc , kẻ này đầu óc có chút tú đậu”.
Mặc kệ kẻ khác đang nghĩ gì, Bắc Tiểu Lục từng bước đi lên bậc thang.
Vừa mới đứng trên bậc thứ , hắn mơ hồ cảm nhận được như có như không áp lực.
Đám người phía dưới ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Bắc Tiểu Lục đã đi lên bậc thang thứ ba, thận trọng từng bước.
Oong!
Ánh sáng kỳ diệu bao phủ thân thể Bắc Tiểu Lục, giống như vùng trời đất này chỉ còn lại một mình hắn, loại cảm giác đó giống như một mình đối mặt với vô tận bậc thang.
Trên hư không, một luồng sức mạnh to lớn bao phủ Bắc Tiểu Lục, giống như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm quan sát hắn.
“Thân thể máu thịt của ngươi, có thể thừa nhận sức mạnh của ngươi hay không?”
Một giọng nói vang vọng trong đầu Bắc Tiểu Lục, không ngừng vọng lại, trong phút chốc, một lực áp bức làm cho người ta sợ hãi bao phủ thân thể hắn, làm hắn chỉ thấy toàn thân căng thẳng, bị áp bức gắt gao, chỉ cần có chút buông lỏng sẽ bị đánh ngã khỏi cầu thang.
“Thân thể máu thịt của ngươi, có thể thừa nhận sức mạnh của ngươi hay không!”
“Đương nhiên.”
Bắc Tiểu Lục mở mắt ra, mắt có lôi quang, chân khí bao phủ cả người hắn, trong lòng thì vẫn chuyển Cửu Lôi Luyện Thể Quyết, hắn bước một bước chân về phía trước, đi lên bậc thang thứ hai.
Oành...
Một sức lực khủng bố đột nhiên đánh trên thân thể Bắc Tiểu Lục, giống như tia chớp vô hình, nhìn rất ác liệt nhưng khi rơi vào thân hắn, liền hóa thành hư vô.
Bước chân Bắc Tiểu Lục càng thêm vững vàng, nhẹ nhàng từng bước, ánh mắt hắn vô cùng lạnh lùng, Lôi Linh Thể như đang được phóng thích, như không hề có cản trở, hắn nhanh chóng bước lên bậc thứ , rồi thứ …
Ánh mắt nhìn về trước, đôi mắt Bắc Tiểu Lục vô cùng lạnh lẽo, nhìn về phía ánh sáng đằng trước, bước chân bước ra vững vàng, một tiếng ầm vang lên, cuồng phong gào thét, bước chân Bắc Tiểu lục đặt ở trên bậc thang thứ .
Uỳnh!
Một lực lượng càng thêm đáng sợ đánh vào thân thể hắn, đánh mạnh vào trên người hắn, nhưng cũng chỉ làm hắn hơi chút nhíu mày.
Bắc Tiểu Lục vẫn thong dong bước tiếp.
Bên cạnh cách đó không xa, một tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
“Mộng Yên!”
Nghe thấy Mộc Hằng thanh âm, mọi người quay đầu nhìn, chỉ thấy Cưng Mộng Yên bị đẩy ngã khỏi bậc thang.
Thấy Cưng Mộng Yên nằm úp sấp trên mặt đất, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ tái nhợt, khóe miệng hộc máu, thân thể không ngừng run rẩy.
Thở dài một hơi, nàng chỉ có thể dừng bước tại bậc thứ , nhìn thấy Mộc Hằng lo lắng, nàng lắc đầu ý nói không sao.
Đây cũng là cực hạn của nàng rồi, nghĩ tới này nàng làm thủ thế cổ vũ Mộc Hằng.
Mộc Hằng thấy người thương không sao mới thả lỏng một hơi, nhìn thấy nàng cổ vũ trong ánh mắt liền kiên định, dù hắn có hết sức cũng phải đi tiếp.
Đồng môn sư tỷ đến dìu Cưng Mộng Yên lên, lấy ra đan dược chữa thương, cũng may không tổn thương gì nhiều.
Cưng Mộng Yên bị đánh ngã xuống, ngoài Mộc Hằng, người khác tinh lực đều đặt trên đây, hoàn toàn không để ý chuyện Cưng Mộng Yên thất bại.
Hôm nay giẫm lên bậc thang, tranh phong với cổ niệm, nếu thua quá thê thảm, tông môn gia tộc sẽ có cảm tưởng gì?
Đây là con đường cơ hội, cũng là hủy diệt, bọn họ đều không thể thua.
Những người còn lại, từng bước một, tất cả đều vô cùng thận trọng, bước lên một bước đều sẽ dừng lại một lát, ổn định tâm thần.
Bắc Tiểu Lục đã bước lên bậc thang , áp lực bậc thang quả thật rất mạnh, nhưng lại không thể làm gì được hắn.
“Ngươi muốn sức mạnh, hãy thả lỏng tinh thần, tiếp nhận lấy ta?”
Giọng nói kia vang dội trong đầu, muốn làm dao động tâm chí của người ta, ánh mắt Bắc Tiểu Lục nhìn về phía ánh sáng lấp lánh đăng trước, hào quang nở rộ trong mắt vẫn chưa từng dao động.
“Hóa ra là khảo nghiệm thể chất, giờ lại khảo nghiệm ý chí”
Bắc Tiểu Lục thầm nghĩ trong lòng, trên đường lên bậc thang, không có ai có thể ẩn giấu thực lực của mình, bọn họ sẽ bị áp lực của bậc thang ép ra cực hạn, mà cực hạn này sẽ được dùng để công kích bản thân bọn họ.
Cả người hắn dưới sự thúc dục của Cửu Lôi Luyện Thể Quyết, xung quang người hắn đều bao trùm một tầng lôi điện, những thứ hình ảnh, giọng nói đều bị hắn đánh thành cặn bã.
Bịch!
Bước chân Bắc Tiểu Lục kiên định, bước lên bậc thang thứ , một tiếng ầm vang lên, mạch máu trong người hắn có chút đảo lộn, thế nhưng tâm hắn lại không động chút nào, sự tổn thương này căn bản không làm hắn thấy ảnh hưởng.
Lại một bước, Bắc Tiểu Lục đi lên bậc thang thứ , , một sức mạnh cuồng bạo giống như lôi thần va chạm thân thể hắn, chấn động một hồi.
Nhưng bước chân của hắn vẫn không có di động chút nào, vững vàng như lúc ban đầu.
Bắc Tiểu Lục đi tới bậc thứ , một bước này đặt xuống, giữa trời đất như thổi lên một trận cuồng phong đáng sợ, sức mạnh kinh người đánh thẳng tới, bước chân Bắc Tiểu Lục khẽ nhúc nhích, giống như cắm rễ ở đây.
Ầm, ầm...
Liên tục hai lần, công kích khủng bố khiến bước chân của Bắc Tiểu Lục hơi rung chuyển, sắc mặt cũng hơi đổi..