Lúc Tần Việt xong buổi họp trở lại nhà trọ, Triệu Tuấn đang ngồi ở sô pha xem tivi.
Hắn nghe tiếng mở cửa, quay đầu lại nhìn thoáng cái, liền thấy ánh mắt Tần Việt.
“Ăn cơm chiều chưa?” Tần Việt giơ giơ lên bịch fastfood trong tay.
“Đương nhiên ăn rồi, ngươi không xem thử hiện là mấy giờ.”
“Không có biện pháp, tháng này công trạng không tốt, quản lí nổi bão, nói chúng ta chỉ lo nghiên cứu phát triển mà bỏ mặc chính sự, bắt toàn bộ ở lại nghe phát biểu…”
Triệu Tuấn lười nghe y oán giận, cắt ngang: “Lúc ta về vừa vặn gặp chuyển phát viên, tiện thể giúp ngươi cầm đồ chuyển phát.”
Tần Việt nghe thế, lập tức khẩn trương hỏi: “Phải không? Ở đâu?”
“Kia!” Triệu Tuấn chỉ chỉ cái hộp bên cạnh bàn trà.
“Nga, cám ơn ngươi a!” Tần Việt đồ ăn cũng không thèm ăn, liền ôm bao đồ vọt vào phòng.
Triệu Tuấn nghi ngờ nhìn chằm chằm theo bóng Tần Việt, nhíu mày.
Tên gia khỏa Tần Việt kia thật sự rất kỳ quái a, bình thường tổng trạch ở nhà không nói, còn luôn lên mạng mua một đống loạn thất bát tao gì đó, khi rảnh liền nhốt mình trong phòng không biết nghiên cứu cái gì. Chuyển vào ba bốn tháng, cũng không hề thấy có bằng hữu hay ai quan hệ tốt của y, càng không có bạn gái, quan hệ bần cùng hết mức có thể.
Hôm nay Triệu Tuấn lấy hàng của Tần Việt, thật sự nhịn không được, liền mở ra nhìn qua, kết quả bất ngờ thấy được một đống đồ dùng tình thú ── có dầu bôi trơn, có chuỗi hạt, có CD tình dục, còn có một cây mát xa bổng đáng sợ!
Dầu bôi trơn CD linh tinh liền quên đi, dù sao Tần Việt cũng là nam nhân có nhu cầu sinh lý bình thường, nhưng một nam nhân muốn mua mấy loại mát xa bổng chuỗi hạt này nọ làm gì?
Chẳng lẽ y đưa cho bạn gái?
Lại nói tiếp Tần Việt bộ dạng cũng không kém, thậm chí ngũ quan được cho là thanh tú, chính là dáng người gầy yếu một chút. Nhưng y lại không nhận thức rõ bản thân mình, rõ ràng đã tuổi, còn mặc T- shirt với đôi giầy thể thao thiệt khó coi, kiểu tóc cũng luôn rối bời, hơn nữa thêm đôi kính giống như đít chai, nữ nhân nào nhìn lại có hứng thú.
Nếu Triệu Tuấn chưa thấy qua bộ dáng y lúc tắm rửa xong chưa kịp sửa soạn, cũng sẽ không tin được cái bề ngoài bỏ đi của y lại thực che giấu một khối mỹ ngọc thuần khiết.
Bất quá như vậy cũng tốt, ít nhất y sẽ không mang người nào về loạn thất bát tao qua đêm, dù sao lúc trước Triệu Tuấn là vì người thuê nhà chung lạm giao nhiều người hắn mới chuyển đi rồi mới đến ở chung với Tần Việt.
Nhưng nếu như y thật đưa cái này cho bạn gái, cũng khó nói.
Triệu Tuấn thở dài, lầm bầm lầu bầu: “Xem ra lại phải bắt đầu tìm phòng ở.”
Lúc này, Triệu Tuấn đột nhiên nhớ tới thông báo dán dưới lầu ── tối nay giờ cúp nước.
Mắt thấy đã gần giờ, nếu Tần Việt không đi tắm, sẽ không kịp giờ.
Nghĩ vậy, Triệu Tuấn khó có được hảo tâm gõ cửa phòng Tần Việt, “Ta vào đây.”
“Oa!” Tần Việt một tiếng kêu to, tiếp theo trong phòng truyền đến một tiếng nổ.
Triệu Tuấn vội vàng đẩy cửa đi vào, chỉ thấy trong phòng tối như mực, chỉ có màn hình máy tính cùng đèn bàn đang sáng, khắp nơi tán loạn sách vở với thùng hộp, duy chỉ Tần Việt không thấy đâu. Hắn đưa tay bật đèn phòng, mới thấy được y đang ngã trên mặt đất, bị tạp vật che mất, chỉ có một đôi chân lộ ở bên ngoài.
“Uy! Ngươi không sao chứ?”
Triệu Tuấn cũng bị sợ, hắn nhìn dưới đống tạp vật tìm được một chổ hở, ý định đi qua giúp Tần Việt giải vây.
“Đợi chút, ngươi đừng tới đây! Đi ra ngoài! Đi ra ngoài!” Tần Việt cố gắng khua loạn tay chân, nhưng trên người dường như có nhiều thứ gì lắm, trong lúc nhất thời không thể giãy.
“Tùy ngươi.” Nghe Tần Việt trả lời, Triệu Tuấn có chút tức giận. Chính mình là có ý tốt muốn hỗ trợ, nhưng lại bị y đuổi đi vô tình như vậy! Đang thời điểm hắn chuẩn bị xoay người ra ngoài, Tần Việt vùng vẫy quá lợi hại, một cước đá trúng mấy thùng giấy bên tường.
Chỉ nghe ầm một tiếng nổ, Tần Việt cuối cùng tự làm tự chịu bị đè chặt dưới một núi đồ bỏ đi.
Tuy rằng Tần Việt nhìn qua chính là một tên trạch nam bình thường, nhưng dưới bộ dáng chán nản thường tình đó, còn có một thân phận đặc biệt ── tiểu thuyết gia trên Internet.
Từ thời đại học, Tần Việt hay dùng một tài khoản trên mạng H văn học viết tiểu thuyết Võ hiệp, qua nhiều năm vất vả cũng có không ít người hâm mộ.
Làm một tác giả, Tần Việt vẫn đều thực để ý thái độ độc giả của mình.
Chính là hiện tại người viết càng ngày càng nhiều, cạnh tranh phi thường kịch liệt, truyện võ hiệp truyền thống ân oán trả thù rất khó hấp dẫn độc giả, vì cầu tiến, lấy lòng độc giả, Tần Việt cũng bắt đầu thử viết truyện tình tiết yêu đương người lớn. (không hiểu nên editor chém)
Vấn đề cũng liền xuất hiện từ đây.
Tuy rằng sống năm qua, Tần Việt đừng nói tới phá thân, thậm chí tay nữ tử cũng chưa từng sờ qua.
Cho nên y viết thịt văn thuần túy là dựa vào tưởng tượng của mình mà bịa chuyện thôi, căn bản không hề biết cảm giác thật mà nói, nhìn thấy độc giả hô to chán nản, điểm đánh giá lại càng ngày càng thấp. Điều này làm cho Tần Việt phi thường buồn rầu…
Sau khi trầm tư suy nghĩ, y ở trên mạng lặng lẽ đặt hàng một ít đồ dùng tình thú, chuẩn bị để mình bắt chước một chút tình tiết ái ân nam nữ.
Thời điểm Triệu Tuấn gõ cửa, Tần Việt đang lúc thí nghiệm hiệu quả mát xa bổng, nhưng bởi vì bị kinh hách, lập tức không ngồi vững, từ trên ghế ngã xuống, rồi mới kéo theo liên tiếp các đồ vật khác đổ theo.
Thế là lúc Triệu Tuấn đem Tần Việt trong đống hộp giấy lôi ra, thấy được y sắc mặt ửng hồng, hạ thân hoàn toàn trần trụi, xung quanh bóng bóng chất lỏng khả nghi. Hắn lập tức xoay đầu lại.
“Chậc, ngươi rốt cuộc đang làm cái gì! Nằm dưới cái thùng đó tự an ủi phía dưới sao?”
“… Ân.” Nghe được Triệu Tuấn chất vấn, Tần Việt không biết nên giải thích như thế nào, dứt khoát liền thừa nhận.
“… Ngươi có nhu cầu cũng…” Triệu Tuấn không biết nên tiếp tục đoạn đối thoai quỷ dị này như thế nào, tên gia khỏa này cũng không quá thành thật đi. Lúc này, hắn nghe được tiếng ông ông rung động không biết từ đâu truyền tới, “Có phải điện thoại ngươi reo không?”
“Chắc là vậy, ta, ta tự mình tìm là tốt rồi. Ngươi đi ra ngoài trước đi.” Tần Việt thật vất vả tìm được quần ngủ mình, lung tung trước sau mà đuổi Triệu Tuấn đi ra ngoài.
Nhìn Tần Việt vẻ mặt chật vật, khỏi cần nói bộ dáng của y, Triệu Tuấn hiểu được y đang quẫn bách, thế là hiểu ý mà đi ra ngoài.
“Nga, đúng rồi, ngươi đi tắm rửa nhanh đi, giờ cúp nước.”
“Hảo hảo hảo, ta lập tức đi.”
Triệu Tuấn bởi vì nhìn Tần Việt nói chuyện không thấy phía dưới chân, đột nhiên không cẩn thận đạp đến một cái viên viên tròn tròn gì đó. Không đợi hắn phản ứng kịp, thân thể đã mất thăng bằng, mạnh bổ nhào vào cái thùng lung tung đồ trước mặt.
“Cái gì vậy!” May mắn trong rương là nhiều quần áo mềm mại, Triệu Tuấn mới không bị thương, hắn quay đầu nhìn đầu sỏ gây chuyện bên chân, cư nhiên thấy được thủ phạm là một kiện mát xa bổng to lớn đang run run.
Có lẽ là vì bị Triệu Tuấn đạp, mát xa bổng mềm mại bị lõm xuống sâu phía trong, liều mạng ấn lên ấn xuống, cũng chỉ bất động, chỉ có motor bên trong còn đang phát ra thanh âm ông ông ── là thanh âm bị Triệu Tuấn lầm là tiếng rung của di động.
“Không phải chứ, như thế liền hỏng rồi!” Nhìn thấy tình cảnh này, Tần Việt mạnh nhào tới, nhặt lên mát xa bổng tơi tả, vẻ mặt bi thống.
“Ta nói… Ngươi vừa rồi rốt cuộc ở trong phòng cầm thứ này làm gì thế!”
Cảm nhận được ánh mắt lợi hại của Triệu Tuấn, Tần Việt lưng liền cứng lại rồi…
Y trong lúc nhất thời kích động, đã quên che giấu chuyện mình đang chơi đồ dùng tình thú.
Không khí trong phòng nhất thời lạnh tới cực điểm.
Tần Việt căn bản không dám nhìn thẳng Triệu Tuấn, chính là cúi đầu gắt gao nhìn chằm chằm cái đồ bị đạp hư kia.
“Quên đi, thế nào cũng được, dù sao cũng không quan hệ tới ta. Ta nói, ngươi vẫn là nhanh chút đi tắm rửa đi, ta đã nhắc nhở ngươi xong!” Triệu Tuấn đột nhiên thở dài, chống người đứng lên, đẩy cửa đi ra ngoài.
Không nghĩ tới đối phương cư nhiên dễ dàng buông tha mình như thế, Tần Việt tự đáy lòng càng cảm thấy may mắn.
“Nói không chừng sẽ bị xem thành biến thái đi…”
Tần Việt cười khổ một chút, vuốt cái mông bị ngã đau đứng dậy, đem mát xa bổng bị hư ném vào thùng rác.
Hết chương
Hết mỗi chương đều có lời tác giả nhưng là lời nói chuyện phiếm trên mạng thôi, lại rất khó hiểu nên Ha không đưa vào, nếu có gì liên quan thì Ha mới thêm vào nhé.