Cô giáo chủ nhiệm cũ của lớp đang mang thai và nghỉ sinh, năm nay lớp cô được thầy giáo khác chủ nhiệm.
Bạch Ninh Kiều chỉ là lớp phó học tập, tính tình hòa đồng ngoan ngoãn nhưng hay nóng giận.
Ở trường, trong khối cô từng địa diện đi thi hoa khôi và đạt giải hai.
Thực ra ở trường quan trọng nhất là chuyện, thứ nhất là BXH nhan sắc, thứ hai là thành tích học tập của học bá, thứ ba là giải thể thao của các lớp và BXH thể thao nam cá nhân.
Cô luôn bị ghép cặp với một nam sinh đội trưởng đội thể thao giải nhất năm ngoái, cô không hề thích điều ấy nhưng tin đồn ngày một tăng.
- Bạch Ninh Kiều, nghe nói Vệ Phong tỏ tình cậu vào ngày lễ tình nhân đấy.
- Gì cơ? Không có chuyện đó đâu, tôi và cậu ấy nói chuyện còn chưa quá phút nữa kìa.
Sao có thể thích mình và tỏ tình mình được.
Ánh mắt mọi người luôn trông chờ cô bởi trong trường cả hai là một cặp trai tài gái sắc, không phải Bạch Ninh Kiều chê Vệ Phong này nọ, chỉ là anh không hợp gu của cô thôi.
- Chán quá, nếu cô chủ nhiệm mình không nghỉ sinh thì sẽ không thay chủ nhiệm mới rồi, tôi thực sự không thích thay chủ nhiệm mới chút nào.
- Nghe nói là sinh viên mới ra trường nhưng gắt lắm ấy.
- Thấy ấy tên Khương Triết thì phải, trường mình thầy chứ dạy ai nên chưa biết cách dạy như thế nào?
Trong lớp tụm năm tụm bảy bàn tán việc thay chủ nhiệm mới trong giờ sinh hoạt, lớp trưởng trong lớp là nam, học giỏi nhưng ham chơi nên không quản lớp, để cái lớp như cái chợ vậy.
Một tiếng rầm vang lên to như tiếng sấm khiến cả lớp giật mình ngước lên bảng, thầy chủ nhiệm mới bước vào từ khi nào không hay, ánh mắt lạnh lùng cùng khuôn mặt vô cảm khiến ai cũng không dám nhìn thẳng vào mắt.
- Lớp trưởng đâu?
Anh lớn tiếng quát, bạn nam rụt rè ở bàn thứ tư đứng dây.
- Dạ là em thưa thầy.
- Lớp trưởng sao không quản lớp, để lớp ồn ào như vậy?
- Dạ việc quản lớp trong giờ sinh hoạt là của lớp phó học tập ạ? Cô chủ nhiệm cũ lớp em có phân như vậy.
Ánh mắt cậu có lỗi nhìn về.
bàn thứ phía trước, Bạch Ninh Kiều vội vàng ngước dậy, cô quay người lườm bạn lớp trưởng một cái.
Cậu chỉ đang nói dối để thoát tội thôi...
- Cầu xin cậu đó, cậu giỏi ăn nói hơn, bịa một chuyện là được mà.
- Tên khốn này, sao lại nói như vậy? Chết tôi đó.
Cả hai nhỏ giọng nói chuyện với nhau, thầy Khương Triết lườm vào em học sinh nữ đang quay xuống nói chuyện với lớp trưởng, anh quát lớn.
- Em...!quay lên, không thấy thầy đang nói chuyện à?
Bạch Ninh Kiều dẫn người quay về chỗ, một lúc sau thì thời của cô cũng đến.
- Lớp phó học tập là ai?
Cô thầm nuốt nước bọt rồi đứng lên, mặt thầy tuy khá đẹp trai nhưng cô lại không dám nhìn.
- dạ là em ạ?
- Là lớp phó học tập mà còn nói chuyện trong giờ, có tin tôi hạ hạnh kiểm hai anh chị không?
Anh mang khuôn mặt nghiêm khắc, ngón tay trỏ khẽ nâng chiếc kính lên trên sống mũi, ánh mắt vẫn lạnh lùng như vậy.
- Hai em tên gì?
Bạch Ninh Kiều vốn có tính tình nhanh nhẹn lại hoạt bát nên nhanh miệng trả lời.
- Lớp trưởng là Tề Minh, còn em là Bạch Ninh Kiều ạ.
Khương Triết chau mày nhìn cô, trong đầu liên tục suy nghĩ cái tên của cô " Bạch Ninh Kiều, Bạch Ninh Kiều..."
Vài giây sau anh mới liếc nhìn rõ cô một chút, biểu cảm khuôn mặt vẫn không thay đổi gì, xem như chưa có gì xảy ra.
- Ngồi xuống đi, lần này tôi cảnh cáo, lần sau mà không quản lớp thì xách cặp chuyển trường đi là vừa.
Anh ngưng một chút, chép miệng rồi mới giới thiệu bản thân.
- Tôi là Khương Triết, là thầy giáo chủ nhiệm mới của các em, tôi sẽ chủ nhiệm lớp mình trong vòng năm.
Cứ tưởng sẽ vài tháng cùng lắm là một học kì, sao lại là một năm được.
Năm cuối cấp, học sinh nào cũng muốn thầy cô chủ nhiệm của mình dễ tính, nghe tin này như muốn long trời lở đất vậy.
- Hả? Một năm sau?
- Một năm? Tôi có nghe nhầm không vậy?
- Thôi xong, năm nay thì xong thật rồi.
????????.