Nó bước vào đại sãnh ai cũng cuối đầu chào, đến phòng Hội Đồng nó thở một cách mệt mỏi lẵng lặng bước vào, các nhân viên quản lí kể cả giám đốc đều đứng lên bắt tay nó. Nó cười chào hỏi vui vẻ và yên vị trên chiếc ghế của mình, nó hắn giọng nói..:
- Hôm nay tôi có mặt ở đây để giải quyết một số chuyện, đó là gì chắc mọi ng đã biết! Nó.
- Vâng chúng tôi biết nhưng..! Nviên cty.
- Nhưng gì ạ! Nó cười.
- Cty đang phát triển và nếu không có ngài thì chúng tôi đâu có kế hoách lên án tiếp tục ạ! Nviên khác.
- Chuyện đó thì mọi ng không cần lo, tôi chỉ chuyển cổ phần mình cho cổ đông kh chứ không có nói là sẽ bỏ cty này! Nó.
- Ý ngài là sao! Tên Vương.
- Được rồi tôi vào thẳng vấn đề để mọi ng hiểu rõ, tôi sẽ chuyển cổ phần của mình cho là ông Trần Khánh Đại là cổ đông lớn của chúng ta là Linna! Nó.
Mọi ng ngạc nhiên..
- Tuy là cổ đông lớn và giúp cty ta rất thuận bờm xuôi gió nhưng chúng ta chưa từng thấy mặt Linna lần nào! Nv cty.
- Đúng đó mọi công việc của Linna đều do Lâm Thế Phong quản lí cô ấy làm hết, h cậu ta cũng không có ở đây sao có thể chuyển cổ phần đc! Nv cty.
- À tôi quên nói vs mọi ng Lâm Thế Phong hiện đang ở đây chút xíu anh ta sẽ có mặt trong phòng hợp chúng ta! Nó nhúng vai.
- Vậy cô sẽ chuyển như thế nào? Nv cty.
- Thế Phi cậu hãy đem giấy tờ ra đi...
Sau một tiếng chuyển cổ phần thì bây h Lâm Thế Anh bước vào.
- Xin lỗi tôi có vài công chuyện nên không thể đến kịp! Thế Anh - Bio.
- Không sao chúng ta tiếp tục thôi! Nó.
Tới khi kí tên nó và ba hắn bắt nhau xoay qua nó kí chổ mọi ng bàn tán rầm rộ, tên Vương liền hỏi..:
- Sao ngài lại kí vào luôn chổ của Linna chứ, nếu ko có Linna ở đây thì chúng ta có Thế Anh kí, ngài không có quyền kí chổ đó..! Vương Nghi.
- Òh xin lỗi tôi quên nữa xin giới thiệu mọi ng tôi là Linna ng lập ra cty này và là cổ đông lớn nhất ở đây! Nó.
Mọi ng ngạc nhiên đén nổi há hóc mồm.. Vương Nghi không tin liền trêu nó..
-Tôi là tôi chỉ nể cô ở chổ là cổ phần cô ngang tôi nên mới kêu cô bằng ngài, h cô chuyển hết cổ phần của mình cho ng khác rồi h cô chỉ là con ranh thôi, h ở đây lại tự nhận mình là cổ đông lớn nhất ở đây à! Vương Nghi cười đắc ý.
- Cô ấy chính là Linna! Thế Anh nói!
- Ơ ơ chàng trai sao cậu hùa theo cô ta để đùa giỡn chứ làm vậy cậu không sợ Linna đuổi việc cậu à! Vương Nghi.
- Sợ chứ nên tôi mới tuân thủ theo lời Linna mà làm thôi! Thế Anh.
- Con thật sự là Linna à! Ba hắn.
- Vâng đúng vậy! Nó.
H ai cũng đều tin nó là Linna và nó kêu Thế Phi lấy giấy tờ r chứng mình một lần nữa. Vương Nghi lúc này quê không đường chốn nhưng nó không đá đọng tới tên đó, nó tiếp tục ra kế hoạch còn ba mẹ hắn thì cười tủm tỉm mãi..
Sau cuộc họp mọi ng ra ngoài nc vui vẻ còn tên kia thì về lúc nào không hay.. ba mẹ hắn cám ơn nó liên tục.. nó chỉ cười và gật đầu, Thế Anh chở nó về biệt thự vài nhà Thế Anh hỏi..:
- Chừng nào em về VN? Thế Anh.
- Bây h lun anh! Nó cười.
- Em ở đây nghĩ ngơi vài hôm đi, mấy ngày nay em vất vả rồi! Thế Anh.
- Dạ thôi em phải về liền còn chừng chừ hoài có chuyện lớn nữa vs lại Nam cần em giải thích..! Nó.
- Anh thấy em khác lắm! Thế Anh.
- Em vẫn vậy mà! Nó cười gượng.
- Khác nhiều lắm, lúc trước khi trong bang em rất lạnh lùng ra tay dứt khoác ở nhà thì chuyện ai nấy làm em vẫn giữ mình là cô bé mọt sách lun đeo kính nhưng h thì em sợ Minh Đan hiểu lầm em nên em cố tình nói vài lơi cho Đan hiểu nhưng có lẽ con bé vẫn chưa thông đc và h em đã k còn đeo kính hay bới tóc mà là một cô gái biết yêu! Thế Anh.
- Có lẽ anh nói đúng, em cũng chả hiểu sao từ lúc yêu và quen Nam em như một con ng kh, em cảm thấy lúc trc mình giấu thân phận do nhìu yếu tố xung quanh tác động vài nhưng h em lại muốn mọi ng biết thân phận của em vì em nghĩ dù có chuyện gì thì đã có Nam làm cây Đại Thụ bên em! Nó cười hp.
- Em biết yêu rồi, vậy Thế Phi biết em đã quen Nam chưa? Thế Anh.
- Chưa anh, em không muốn Thế Phi buồn vì đứa nhiều mặt như em kể cả Nam! Nó.
- Anh mong em sẽ nói ra hết cho nó biết và giải thích cho nó hiểu! Thế Anh.
- Em biết rồi, đợi em lấy một số giấy tờ rồi ra sân bay luôn! Nó.
Thế Anh gật đầu cười. Nó vs Thế Anh về cùng vs Thế Phi, nó vừa về tới nhà thì thấy hắn đag ngồi trên ghế sofa mà làm mặt căng, nó tiến lại nhẹ nhàng và bịt mắt hắn lại, hắn cất giọng..:
- H em giải thích cho anh đc rồi phải không! Hắn.
Nó lấy tay ra và tiến lại chiếc ghế ngồi xuống..:
- Giải thích chuyện gì? Nó ngây ngô.
- Em làm gì mà sao tự nhiên biến mất và thân phận thật sự của em là gì? Hắn.
- Anh biết rồi à, có lẽ nhanh hơn em nghĩ! Nó.
- Anh muốn em giải thích rõ ràng! Hắn nhăn mặt.
- Đc rồi, tg vừa qua em biến mất là em phải về cty giải quyết những công chuyện bên đó và phải chuyển cổ phần! Nó.
- Vậy thân phận thật của em là gì? Hắn.
- Em vẫn là Dương Chi thôi! Nó.
- Anh không muốn giỡn..! Hắn.
- Ok em tên thật là Nguyễn Ngọc Dương Chi và là con của ba mẹ em khi em ở nước ngoài hay ở thế giới đêm em là Linna Fiff Maill hay đc goi tắt là Linna! Nó từ tốn.
- Em thật sự là Linna! Hắn.
Nó im không tl, hắn nhìn nó hồi lâu.. rồi đứng dậy..:
- Anh không nghĩ em cho anh nếm cú sốc này, dù là đã nghe ba mẹ nói trước nhưng khi nghe lại anh vẫn còn sốc đến vậy! Hắn.
- E..m xin lỗi đã giấu anh những chuyện này! Nó.
- Có lẽ anh cần tg để suy nghĩ lại em và anh có nên tiếp tục không vì..
Nó nghe tới đây thì khum mặt xuống nói..:
- Vì em là một đứa nhiều mặt và còn là một tên sát thủ khét tiếng và em không phải đứa ngây thơ hồn nhiên như lúc đầu anh nghĩ! Nó cười nữa miệng.
- Đúng, anh muốn yêu một cách đơn giản, muốn ng mình yêu là một cô gái vô tư ngây thơ không lo toan hay bận tâm điều gì, lúc đầu anh gặp em anh nghĩ mình đã tìm đc cuộc đời còn lại của mình và muốn làm em hạnh phúc nhưng tới lúc này anh cảm thấy mình không còn biết mình cần gì nữa..! Hắn.
- Em biết rồi, đối vs một ng con trai chỉ cần ng yêu mình luôn hồn nhiên và có thể sưởi ấm mình lúc buồn là đủ, anh nghĩ đúng em không thể làm đc việc đó vì em không có một tâm trạng nhất định! Nó.
- Xin lỗi..! Hắn quay lưng bỏ đi.
Chiếc xe của hắn từ từ rời khỏi nhà nó, nó bây h như ng mất hồn, nó đi lên lầu thì gặp em nó đag đi xuống..:
- Ơ chị về rồi à! Hy.
Đáp lại Hy là sự im lặng..
- Chị nói chuyện rõ ràng vs anh Nam chưa! Hy.
- Rõ rồi em! Nó.
- Ukm vậy đc rồi bữa h anh ấy lo cho chị lắm đó! Hy.
- Ukm, chị cảm thấy mệt quá, chị lên nghĩ trc! Nó nói xong bỏ mặt Hy đi lên phòng.