Tại tư dinh nhà Satake, trong thư phòng ở tầng , chủ tịch Satake Ikishige đang đứng nói chuyện với Yui, con gái ông sau vụ việc vừa rồi ở trường. Nhưng khác hẳn với sự quan tâm, lo lắng của Toyama, ông Ikishige lại bực tức và đang mắng mỏ Yui. Ông Ikishige giơ tay tát Yui. Cô bé ngã ra sàn nhà.
- Mày là con gái tao ư? Sao mày lại để yên cho kẻ khác đánh? Mày không biết đánh lại chúng sao? Mày là giống nòi nhà ai mà nhịn nhục thế này?
- Con... con xin lỗi...
- Sao mày lại xin lỗi? Tao chỉ mong mày đừng bôi tro trát trấu vào mặt tao nữa được không? Mày không được một nửa Mai chị mày à?
- Chị Mai lần đó cũng để yên cho mấy chị lớp trên đánh, ba bênh chị ấy, còn đình chỉ học mấy chị đánh chị ấy nữa. Sao ba không làm vậy với Yui?
- A... Con này ghê nhỉ? Mày nghĩ mày bằng mấy phần chị mày mà mày đòi hỏi tao phải trả thù cho mày hả?
- Thế... thế nếu Yui bằng Mai thì ba sẽ thương Yui chứ?
- Mày nghĩ mày được như Mai à? Mai con tao là lá ngọc cành vàng, vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, đâu như mày!
- Nhưng mọi người bảo Yui xinh đẹp. Kết quả học tập cũng đứng đầu trong Top quốc gia mà...
- Mày dám cãi tao à? - Ông Ikishige giơ tay đánh Yui lần nữa - Dù gì thì mày cũng đừng mong bằng chị mày.
- Yui cũng là con ba mà. Yui cũng do ba đẻ ra mà. Sao ba chỉ thương một mình Mai? Yui luôn cố để được như Mai, sao ba không thương Yui chứ? Ba chỉ biết mỗi Mai! Yui ghét ba! - Yui hét lên.
- Con nhãi... - Ông Ikishige định đánh Yui lần nữa, nhưng cô bé đã chạy vọt ra khỏi phòng.
Ở ngoài thư phòng, Mika đã chứng kiến tất cả. Cô sững sờ trước cảnh mình vừa nhìn thấy, vừa nghe thấy. Toyama từ đằng sau lại ôm Mika:
- Đi, cô đưa cháu về.
Cả hai người lên xe. Mika im lặng một lúc, rồi lên tiếng hỏi:
- Cô Toyama, chuyện vừa rồi là sao ạ?
Toyama im lặng không trả lời.
- Cô Toyama, vậy là sao? Yui là con chủ tịch Satake mà! Sao ông ấy lại đối xử như vậy với đứa con ruột thịt của mình chứ?
- Cháu muốn nghe chứ? Quá khứ của Yui...
- Vâ... vâng.
- Chủ tịch Satake đã đi bước thứ hai. Người vợ đầu tiên là bà Satake Daeka. Đó là người chủ tịch Satake yêu say đắm. Satake Mai, đứa con của chủ tịch và Daeka, khi cất tiếng khóc chào đời đã mất đi người mẹ yêu quý. Bị mất đi người mình yêu, ông ấy đã đau khổ và buồn bã biết bao nhiêu. Tình yêu dành cho người vợ yêu quý được ông dồn lên Mai. Em gái song sinh của bà Daeka, bà Satake Kaemi, thì lại rất yêu chủ tịch. Bởi vậy, bà ấy chấp nhận làm cái bóng cho chị mình và sinh ra Yui. Chủ tịch chỉ yêu một mình Daeka, chẳng đoái hoài đến Kaemi nên cũng chỉ thương Mai, bỏ mặc đứa con thứ hai mang dòng máu của mình, Yui. Không những không nhận được tình thương từ người cha, Yui còn không nhận được tình thương từ mẹ. Bà Kaemi, một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng nên luôn bận rộn, còn chút ít thời gian cho gia đình thì bà lại đi làm cái bóng của cố phu nhân cho chồng mình dù biết sẽ không được đáp lại, trước mặt chồng bà vẫn luôn bênh Mai vì nghĩ làm vậy bà sẽ được chồng quan tâm hơn, dù về bản chất thì bà vẫn yêu con mình như bao bà mẹ khác. Đó là chưa kể đợt này Yui còn bị cô lập nữa...
- Cháu... cháu...
- Sao?
- Cháu đã từng ghen với các cô tiểu thư được lớn lên trong nhung lụa, họ có tất cả mọi thứ họ muốn. Nhưng... nhưng nhìn Yui với một quá khứ bất hạnh như vậy, cháu cảm thấy mình vẫn sung sướng hơn cậu ấy rất nhiều. - Mắt Mika rưng rưng muốn khóc.
- Cháu biết không?
- Vâng?
- Yui chưa từng có một chỗ bạn chân thành. Mọi người tiếp cận cô bé từ trước đến nay đều vì tiền. Chưa ai thực sự muốn làm chỗ chia ngọt sẻ bùi với nó cả.
- Vậy...
- Cô muốn giao Yui cho cháu... Cô rất mừng khi thấy cháu bất chấp sự cô lập của bạn bè mà cứu Yui. Cháu có thể làm chỗ dựa cho cô bé, làm nơi chia ngọt sẻ bùi với nó, được không?
- Nếu có thể làm vơi bớt nỗi buồn của cậu ấy thì cháu sẽ làm ạ!
- Vậy... nhờ cả vào cháu đấy!
- Vâng! Cô cứ tin ở cháu!
- Mừng quá!
- Nhưng mà... cô ơi...
- Hả?
- Cô đi quá nhà cháu rồi ạ...
-!?!