Satake Ikishige đang ngồi đọcsách trong thư phòng. Bản giao hưởng số của Bethoven đang được bật. Quyển sách cùng với một xấp tài liệu đặt trên bàn, tay ông cầm cây bút chì đánh dấu vào từng từ, mắt không rời quyển sách. Thỉnh thoảng ông lại đưa ly cà phê lên nhấp môi. Ông cất tiếng, mắt vẫn không rời quyển sách:
- Vào đi, đừng đứng nhấp nhổm ngoài cửa nữa.
Yui giật mình. Người đang đứng thập thò ngoài cửa là Satake Yui. Cô bé lưỡng lự bước vào:
- Yui có chuyện muốn xin ba...
- Lại tiền hả? Bỏ đi! Học không chịu học suốt ngày chỉ biết mỗi vòi tiền.
- Kh...không phải chuyện đó! Mà Yui vẫn học mà!
- Vậy thì là chuyện gì? - Hướng mắt ông vẫn không đổi.
- Yu... Yui muốn ở với bà ngoại...
- Sao? - Ikishige giật mình. Ông ngẩng đầu lên nhìn Yui.
- Yui muốn về ở với bà ngoại...
Chủ tịch Satake nhìn chằm chằm như muốn nuốt chửng con gái mình. Mắt ông nheo lại một hồi lâu để suy ngẫm. Cuối cùng, ông thở dài:
- Ừ, mày đi đi! Ở với tao mày cũng chỉ biết bôi tro trát trấu vào mặt tao thôi!
- Yui cảm ơn ba nhiều lắm!
Yui chạy vọt ra ngoài, tiến thẳng cổng. Lí do là vì cô bạn Toudo Mika đang ở ngoài chờ cô:
- Được rồi, Mika ơi! Ba tớ cho phép rồi!
- Vậy hả? Tốt quá!
Thực ra, Mika cứ tưởng gia đình cô sẽ ở Tokyo lâu nên xin vào tiểu học Stars. Cô đâu nghĩ vừa mới học ổn định dược một tuần thì ba cô lại bị điều đi công tác ở Kagoshima dự tính trong năm. Tình cờ đó lại là chỗ ở của bà ngoại Yui tức mẹ của Daeka và Kaemi, không muốn bị mất đi cô bạn tốt nên Yui mới nảy ra ý này.
Sáng Chủ nhật, chuyến bay xuất phát từ sân bay Narita, Tokyo đến Kagoshima xuất phát lúc . a.m, chở Yui và Mika tới vùng đất phía nam nước Nhật.