Quay lại chạp trước:
Cô đang nhìn Thiên Tứ, còn Thiên Tứ đang nghĩ tới cô trước đây. Không gian xung quanh yên lặng thời gian như ngừng lại.
- Tôi phải đi và tôi cũng đã nói rằng sẽ không cảm ơn hay nghĩ mình sẽ mang ơn anh đâu. Trước đây tôi từng cứu anh và giờ thì anh cứu tôi, không ai nợ ai - Cô phá tan bầu không khí im lặng đó rồi đi về phía cửa. Rồi đột nhiên cô bị anh nắm tay lại.
- Em đã thay đổi như vậy sao Song Nhi - Anh nắm chặt cổ tay cô mặt anh đã đen lại. Anh vẫn chưa có thể thích ứng được cô ở hiện tại.
- Nếu như anh bị những người mình yêu thương tin tưởng nhất đẩy xuống vực nhưng may mắn không chết, rồi anh quay lại với bộ mặt thế nào. Bộ mặt lương thiện trước đây hay là bộ mặt lạnh lùng gai góc - Cô cũng đen mặt lại nói, không phải một mình cô thay đổi mà đến các nam chính cũng thay đổi. Trước đây họ dành dật nữ chính và có thể hy sinh vì nữ chính và coi cô như một cái gai trong mắt, nhưng khi cô thay đổi thì họ cũng thay đổi theo, họ theo đuổi cô rồi nói yêu cô. Có phải họ yêu vẻ bề ngoài này, cô tự hỏi nếu mình không sinh đẹp thì họ có làm mọi thứ vì cô không. Đến bây giờ cô vẫn không thể tin tưởng bất cứ nam chính nào.
- Ọt ọt ọt - Hai người đang chìm trong suy nghĩ của mình thì có tiếng gì đó kéo họ trở về thực tại.
Cô đã đỏ bừng mặt lên, đúng vậy tiếng đó được phát ra từ bụng của cô.
"Ôi trời sao lại biểu tình lúc này chứ, mình muốn độn thổ quá" Cô đỏ mặt nghĩ>///