" Hừ!! Không ngờ hắn tính đoạt tài sản tâm huyết của Hàn gia. Lại phản bội Nhi nhi nữa( Nguyệt: bà Nhi nhi này là mẹ ruột của Nhiên Nhiên)" Từ Ly Quốc đập mạnh xuống bàn, khuôn mặt ôn nhu hằng ngày hôm nay lại không thể hình dung ra được sự tức giận của Hàn Thiên.
Không ngờ, nàng chỉ nói một ít như vậy thôi mà ông ngoại đã có phản ứng lớn như vậy, vậy nếu nàng nói hết ra liệu sẽ giống như dung nham chuẩn bị phóng ra mặt đất hay không??
" Ông ngoại ông đừng tức giận quá kẻo bệnh cũ tái phát" Hàn Thiên mắc căn bệnh hoen suyễn mười mấy năm vẫn điều trị nhưng điều trị đến mấy cũng không dứt nên chỉ cần không kích động quá sẽ không tái phát nhưng giờ đây Mặc Yên Nhiên lỡ miệng nói ra khiến căn bệnh của ông sẽ phát bệnh sao??
" Ngay từ đầu ta chọn tên Từ Ly Quốc làm con rể cứ nghĩ rằng hắn sẽ yêu Lương Nhi, sự tình năm đó ta còn chưa xử hắn vậy mà nào ngờ hắn lại dám phản bội Lương Nhi nữa. Thật tức chết mà!!" Hàn Thiên không khống chế được cơn tức giận của mình.
Sự tình năm đó?? Ông ngoại nói vậy nghĩa là sao?? Với tính khí của ông thì Từ Ly Quốc đã không còn đường để lui rồi?? Còn uẩn khúc gì nữa sao?
" Ông ngoại ơi, sự tình nằm đó có liên quan đến cha con à" Mặc Yên Nhiên nhíu nhíu mày hỏi. Nàng nhớ không lầm bà tác giả đâu có ghi đến đoạn này đâu. Vậy bà tác giả ghi thiếu hay do chính nàng??
" Thôi, Nhiên nhi còn nhỏ lắm( Nguyệt: Nhiên nhi còn nhỏ lắm ạ >.