Ê, dừng lại đi thầy!
- Chưa đến trường mà, dừng làm gì?
- Chỗ này đi bộ có tí là tới trường, thầy để em đi bộ vào. Lỡ mấy đứa thấy thầy chở em là tiêu.
- Có gì đâu phải sợ?
- Thôi, thầy không sợ nhưng em sợ. Cho em xuống đi.
- Không, ngồi yên đó cho tôi. Không ai thấy đâu mà lo, em mang khẩu trang thế kia họ nhận không ra đâu.
Dù muốn dù không, nó vẫn phải nghe lệnh thầy, híc .Đúng là ông thầy hắc ám mà
My và Diệu đang gặm bánh mì, thấy Lam bước vào hét toáng lên:
- Bữa nay trời mưa hả?
- Mi có bao giờ đi học sớm như vậy đâu?
- Xì, người có lúc này lúc khác chứ. Chuyện thế này, blablabla…
- Vậy từ nay thầy là tài xế của mi à? Hi hi.
- Ừ, có thể cho là vậy .
- Sướng nhé, mi phải cảm ơn tên trộm đó, đừng rủa hắn nữa, tội nghiệp ….
- Hì, nói thật thì ta cũng cảm ơn thằng xấu xa đó !...
Chiều, tổ nó lại có giờ thực tập Kí sinh trùng của thầy. Hôm nay bọn nó xem các tiêu bản dưới vật kính X, X và X. My xem xong, nó ngồi vào ghế, bắt đầu làm. Nó hồi hộp lắm, lần nào nó làm cũng đều sơ suất, cũng bị thầy mắng không ra gì . Híc. Hôm nay nhất định nó phải làm thật tốt cho thầy thấy. Cố lên !!!
Ặc, sao quái lạ vậy? Nó xem vật kính X, X xong, chuyển qua X xem, nhưng nó không thấy gì cả. Lam cẩn thận chạy chữ zit-zac lần nữa, nhưng cũng không xem được . Nó hoảng quá, gọi mấy đứa trong tổ lại giúp. Tụi nó chưa ngồi vào ghế đã nói:
- Mi xem không kĩ chứ làm gì có chuyện nhìn không thấy chứ!
Lam nghe vậy cũng thấy lo, nhưng may sao, tụi bạn nó toát mồ hôi vẫn không xem được.
- Ha ha, thấy chưa, ta đã nói mà!
- Để từ từ ta xem chứ.
- Thôi, mi đi ra đi, để ta nhìn thử.
Gần như cả tổ nó vào nhìn, nhưng cũng giống như nó, xem được ở vật kính X, X, chuyển qua X thì bó tay.
- Sao không lo làm mà xúm lại nói chuyện vậy hả? - Thầy hỏi.
Lam nói:
- Không phải nói chuyện, tụi em đang học. Thầy lại xem giùm em đi, em xem ở vật kính X với X thấy bình thường, nhưng X xem không được.
- Làm gì có chuyện đó? Có em xem không kĩ thôi. Em làm tôi nghi lắm .
- Mấy bạn kiểm tra rồi, cũng đâu thấy gì.
- Để tôi xem thử…
Nam bắt đầu toát mồ hôi, lẩm bẩm :
- Sao lạ vậy nhỉ?
Lam đắc ý:
- Em đã nói rồi mà !
- Em yên lặng để tôi xem lại lần nữa, ồn quá. Sao kì quái thế không biết!
Nam đang loay hoay thì cô Ly (cũng dạy Kí sinh trùng) chạy vào nói:
- Nam! Tổ Sinh hóa chiều nay có người mới kìa. Nghe nói cũng du học ở Pháp giống em đấy!
Nam thờ ơ:
- Vậy hả chị?
- Uhm.
- À chị Ly ơi, chị lại xem giúp em cái này với.
- Cái gì vậy?
- Em này bỏ tiêu bản vào quan sát, xem vật kính X và X bình thường, nhưng chuyển qua X lại không thấy gì.
- Lạ vậy à? Đưa chị xem nào.
Giống như Nam, cô Ly cũng liên tục nói:
- Lạ thật, lạ thật !!!!
- Có bao giờ tiêu bản này bị hư không cô? – Mai hỏi.
- Nãy giờ có em nào xem tiêu bản này chưa?
- Dạ, em vừa xem xong được mà cô.
- Vậy thì không phải do tiêu bản rồi. Em nào lấy cho cô cái kính hiển vi khác ra đây, có thể do kính bị trục trặc.
Quân mở tủ, đinh lấy kính ra thì:
- Ôi trời ơi, ra là vậy! Không cần lấy kính nữa đâu em. Em nào dùng máy này?
- Dạ thưa cô, em ạ - Lam nói.
- Em lại đây nhìn này. Em đặt tiêu bản như vậy làm sao mà nhìn được?
Nam bước lại nhìn trước, rồi sửng sốt:
- Lam, em đặt tiêu bản lộn đầu vậy sao xem được? Ôi trời, tôi không bao giờ nghĩ đến trường hợp này. Em học cách sử dụng tiêu bản rồi kia mà!
Cô Ly lắc đầu:
- Cô đi dạy năm rồi, bây giờ mới gặp trường hợp như em đấy! Nãy giờ tốn thời gian vô ích, đúng thật không thể nghĩ đến chuyện đặt sai tiêu bản. Em đặt như thế, chỉ xem được ở vật kính X và X, nếu chuyển qua X thì chắc chắn không thể xem được…
Cô Ly đi rồi, Nam nhìn Lam bực bội:
- Tôi chịu thua em luôn. Lấy ánh sáng phải dùng gương phẳng, em lại xoay cái mặt gương lõm mà dùng. Khi lấy tiêu bản ra em lại không hạ mâm kính…Bây giờ lại đặt tiêu bản lộn đầu. Em phải coi lại thái độ học tập của mình đi.
Lam cúi gằm mặt, xấu hổ. Không biết bao nhiêu lần thầy làm nó mất mặt thế này, có nhất thiết phải phê bình nó trước đám dông không, thầy có thể về nhà nói cũng được mà …
Nam định nói nữa thì một cô gái từ ngoài cửa chạy ào vào, ôm chầm lấy Nam:
- Anh Nam! Em nhớ anh quá !!!!! Anh ác lắm, bỏ về trước, không chịu đợi em về chung gì cả.
Cả tổ bất ngờ trước hành động của cô gái ấy. Cô gái ấy rất xinh, tóc hoe vàng duỗi thẳng, dáng người cao như siêu mẫu, nhìn rất xứng đôi với thầy .
- Ai vậy tụi bây?
- Nhìn thân mật như vậy chắc cú là người yêu của thầy rồi.
- Híc, “hoàng tử trong mơ” của ta đã có người yêu rồi ư? Ôi, ta chết mất !!!!
Nam đẩy cô gái ra, quát:
- Em thả anh ra chưa? Em ôm chặt như vậy anh chịu sao nổi chứ? Em nên nhớ đây là Việt Nam, không phải ở Pháp, em đừng tự do ôm anh anh như thế nữa…
- Híc, anh làm gì ghê thế ? Chẳng qua vì em nhớ anh quá thôi mà!
Cô gái đó là ai? “Tình địch” của Lam đã xuất hiện rồi chăng?