Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

chương 16: 16: tớ mong đến tối

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vừa đi đến cửa phòng giáo viên thì Bách Hứa Phong đã gặp Tang Truân đang bê một sấp bài học gì đó.

Tang Truân thấy anh thì cười thân thiện một cái, rất hiếm khi thấy cô cười khi gặp anh thế này.

Thấy Tang Truân đang bê sấp bài học không tiện mở cửa nên Bách Hứa Phong nhanh tay mở hộ cô

Cả hai đi vào trong, Tang Truân đặt sấp bài tập lên bàn của thầy Cao

" Cảm ơn em, Tang Truân "

" Không sao đâu ạ "

Cô cười nói rồi Tang Truân lặng lẽ bước ra ngoài nhưng ánh mắt vẫn luôn dõi theo bóng dáng của Bách Hứa Phong, khu vực phòng giáo viên không phải học sinh nào cũng có thể đến nên ở đây giờ này vô cùng vắng vẻ.

Cô đứng chờ Bách Hứa Phong bên ngoài cửa

Bách Hứa Phong đến ngăn đựng để lâu tài liệu xong thì cười chào hỏi với các giáo viên bên trong đó rồi mới ra bên ngoài.

Giáo viên ở Cao Trung Mạc Thành đúng là những người vô cùng thân thiện luôn ân cần giúp đỡ giáo viên mới đến như Bách Hứa Phong.

Bách Hứa Phong đi ra ngoài, vừa định bước thẳng để ra khỏi cổng thì bị Tang Truân kéo áo lại, sức kéo của cô không mạnh nhưng Bách Hứa Phong vẫn có thể cảm nhận được

" Em muốn nói gì với anh sao?"

Tang Truân cười nhẹ một cái rồi thắc mắc hỏi anh

" Hôm nay, anh đến trường làm gì ạ?"

Nghe Tang Truân nói vậy, Bách Hứa Phong lấy cuốn tài liệu từ sau tay mình ra gõ nhẹ lên trán của Tang Truân.

" Anh đến lấy vài tài liệu quan trọng, cảm ơn em đã quan tâm anh nhé "

Tang Truân nhận được lời cảm ơn của Bách Hứa Phong thì cười gãi đầu không biết phải nói gì thêm, cô muốn nói chuyện với anh một chút nên đã tìm cớ

" Vâng, nhưng ban nãy em thấy anh Trương Túc, hai người đi cùng nhau sao "

Phóng tầm mắt ra xa, chiếc ôtô của Trương Túc dừng ở trước cổng trường nên việc Tang Truân thấy cũng không có gì lạ.

Nhưng sao hôm nay Tang Truân lại quan tâm anh thế nhỉ, bình thường cô không hề để tâm những chuyện này

" Ừm, anh và Túc Túc đi dạo.

Em vào học đi nhé, anh phải đi rồi "

Xoa nhẹ đầu của Tang Truân, nghe Bách Hứa Phong nói vậy thì cô cũng quay đầu lại về hướng phòng học cơ mình.

Bóng hình cô dần khuất xa, Bách Hứa Phong lấy tay làm loa nói

" Tối nay đi chơi với anh nhé, bạn học Tang Tang "

Tang Truân quay lại gật đầu một cái, rồi chạy biến đi vào trong lớp học của mình.

Bách Hứa Phong phì cười, anh để ý hình như cô đã cười nhiều hơn một chút rồi thật là may, anh quay lưng đi ra khỏi trường

Ra đến cổng, tiến đến xe Bách Hứa Phong mở cửa bước vào.

Trương Túc bắt đầu lái xe, hai người cùng đi đến Lãng Thành, trong lúc ngồi trên xe Bách Hứa Phong đã mở điện thoại lên tìm thêm một công việc mới

Bách Hứa Phong cảm thấy bản thân quá mức rảnh rỗi, thay vào những lúc không có gì làm mà nằm lì ở nhà chơi game thì tốt nhất nên tìm thêm việc làm buổi đêm tìm thêm thu nhập.

Bách Hứa Phong muốn mua một căn nhà để anh và Trương Túc cùng ở

Nếu Bách Hứa Phong nghe theo lời bố mẹ, thì việc mua một căn nhà đối với anh chỉ là tùy hứng nhưng hiện tại Bách Hứa Phong không hề trở về nhà họ Bách, anh muốn tự kiếm tiền mua những thứ mà bản thân thích hơn

Xe chạy một lúc thì cũng đến nhà hàng mới khai trương ở Lãng Thành mà Trương Túc giới thiệu cho anh.

Bước vào quán, nhân viên phục vụ rất chu đáo hai người cùng vào bàn rồi thưởng thức những món ăn

Tất cả không quá đặc biệt, món ăn cũng như những nhà hàng khác nên Bách Hứa Phong cũng chẳng có hứng thú gì

" Anh Hứa Phong, mình về nhé "

" Được "

Bách Hứa Phong và Trương Túc ra thanh toán rồi trở về nhà

Tang Truân ở trong lớp học ngồi học không yên, lòng cô luôn trông mong đến tối để được đi chơi riêng cùng với Bách Hứa Phong.

Lục Nhuệ thấy Tang Truân cứ không yên thì hỏi

" Cậu làm sao thế? ngồi không yên sao?"

" Ừm tớ mong đến tối "

Lục Nhuệ thắc mắc, Tang Truân mà cũng biết mong chờ gì đó sao? Cuộc sống của cô vô cùng nhạt nhẽo, điều gì khiến cô như vậy dạo này Lục Nhuệ quan sát được hình như Tang Truân rất thường xuyên cười thì phải

" Mong đến tối làm gì, có gì vui sao?"

" Đi chơi "

" Chỉ là đi chơi mà vui đến vậy, lạ quá nha "

Lục Nhuệ giở giọng trêu ghẹo Tang Truân, cô gật đầu một cái rồi như chợt nhớ gì đó hỏi Lục Nhuệ

" À phải rồi, cậu có quen biết với anh Trương Túc không? "

Lục Nhuệ không biết tại sao Tang Truân lại hỏi cô như vậy, Lục Nhuệ chỉ xem Trương Túc như người bạn thân thiết đã quen từ lâu.

Nhưng dạo gần đây cả hai người không nói chuyện với nhau nữa vì cuộc sống riêng khá bận rộn

" À có, Trương Túc là bạn bè thân thiết của tớ.

Vào năm kia tớ và cậu có vô tình gặp anh ấy ở quán cafe ở Hà Thành, nhớ không?"

Tang Truân cố nhớ lại kí ức, quả thật một lần Lục Nhuệ và cô đến Hà Thành thăm một người cậu của Tang Truân ở Hà Thành thì có vô tình gặp Trương Túc đi cùng một người con trai.

Lúc đó Tang Truân không biết người kia là ai nhưng bây giờ nhớ lại khuôn mặt người con trai đó hình như chính là Bách Hứa Phong thì phải

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio