Tiêu Lâu đứng trước bức tường thẻ bài mà hoa mắt với số lượng của chúng. Anh kinh ngạc nhận ra mỗi lá bài ngoại trừ những dấu hiệu trên bài như Cơ, Bích v.v. thì trên bề mặt còn có một bức hình động.
Những lá bài đó giống như vô số không gian bị nén lại, mặt bài chính là màn hình TV thu nhỏ truyền phát những nội dung khác nhau.
Bức hình động truyền tới bề mặt lá bài ngay trước mặt anh là rõ ràng nhất.
Tiêu Lâu tập trung nhìn vào thế giới trong thẻ bài, anh thấy một cô gái dáng người thấp bé đang bị một đám zombie xấu xí đuổi theo, cô gái không cẩn thận trượt chân ngã xuống, lũ zombie lập tức bao vây lấy cô, bửa đầu của cô ra rồi gặm ngon lành. Đôi mắt hoảng sợ của cô gái dường như xuyên qua lá bài, nhìn chằm chằm về phía Tiêu Lâu –
Da đầu Tiêu Lâu run lên, dạ dày cũng cuộn trào muốn ói, anh lập tức dùng sức siết chặt nắm tay, móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay mình, cảm giác đau đớn đến tê liệt nói với anh đây không phải một giấc mơ, đây là một không gian kỳ quái được tạo nên từ những thẻ bài một cách đầy khó hiểu.
Chắc chắn cô gái kia không thể sống sót, nhưng chết theo kiểu "bị zombie ăn não" thế này cũng tàn khốc quá rồi...
Cô ấy cũng giống anh, là con người tự nhiên bị kéo tới thế giới thẻ bài phải không?
Tiêu Lâu nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn thêm nữa.
Hệ thống lại lạnh lùng hỏi: "Đã nhìn thấy thế giới trong thẻ bài chưa?"
Tiêu Lâu hít sâu, nói: "Đã thấy."
Hệ thống: "Bạn chỉ có một lần quyết định lại lựa chọn A hay B, rốt cuộc bạn chọn phương án nào?"
Tiêu Lâu không hề do dự nói: "Tôi chọn B."
Hệ thống: "Xác nhận lựa chọn."
Hệ thống: "Chúc mừng bạn đã trở thành người khiêu chiến thế giới thẻ bài số .., trước khi tiến vào thế giới mới, bạn có thể thay đổi vẻ ngoài và giới tính của mình, sau đây bạn sẽ có ba phút để điều chỉnh những thông số mới."
Một tấm gương xuất hiện trước mặt anh, người thanh niên trong gương có dung mạo tuấn tú, đường nét ôn hòa, nhưng vào thời khắc này, sắc mặt anh có chút tái nhợt gượng gạo – dù là ai đột nhiên gặp phải việc này đều rất khó có thể thản nhiên cho được. Tiêu Lâu đã coi như là dạng khá bình tĩnh rồi, ít nhất là sau khi nhìn thấy hình ảnh cô gái bị zombie ăn mất đầu, anh cũng không hét thành tiếng.
Tiêu Lâu nhìn bản thân mình trong gương, nhàn nhạt nói: "Không cần điều chỉnh ngoại hình đâu."
Chưa biết chừng có rất nhiều người bất ngờ chết đi rồi bị đưa tới thế giới thẻ bài này, anh đã là người khiêu chiến thứ tám mươi sáu triệu có lẻ rồi, anh nghĩ nếu không điều chỉnh gì, có khi nào lại gặp được người quen trước kia. Tuy anh không thể hiểu được thế giới thẻ bài này nhưng những gì có thể làm trước mắt cũng chỉ là tuân theo nguyên tắc ở đây, tìm mọi cách để bản thân sống sót.
"Người khiêu chiến Tiêu Lâu, đã lưu trữ thông tin mới thành công." Tấm gương trước mắt biến mất, tiếng nói máy móc từ hệ thống lại vang lên: "Sau đây tôi xin phép phổ biến quy tắc cơ bản của thế giới mới."
"Trong thế giới thẻ bài, mỗi lá bài tương ứng với một thế giới nhỏ khác nhau, bạn có thể hiểu chúng là mật thất cũng được."
"Các loại mật thất sẽ được phân loại theo chất trên bài. Cơ là loại mật thất tìm lời giải, Rô là mật thất với các loại cơ quan, Bích là mật thất sinh tồn còn Nhép là mật thất khiêu chiến."
"Mức độ khó của các loại mật thất được phân chia từ thấp đến cao, theo thứ tự từ D, C, B, A, S cho tới SS là cấp cao nhất. Chỉ khi vượt qua được mật thất cấp độ SS, bạn mới có thể trở về thế giới loài người, được sống một cuộc sống mới thật sự."
"Thành công qua ải sẽ được thưởng. Thất bại thì sẽ bị đưa vào mật thất ác mộng để chịu trừng phạt. Người chơi nào không thể sống sót trong mật thất ác mộng sẽ bị loại bỏ khỏi thế giới thẻ bài."
"Quy tắc chỉ phổ biến một lần, sau đây xin mời chọn bài."
Bốn lá bài bỗng hiện lên trong không gian trống rỗng trước mặt Tiêu Lâu – Cơ, Rô, Bích, Nhép.
Bốn chất bài không giống như những tấm thẻ bài hình động truyền phát nội dung trên tường mà là những lá bài tây phổ biến nhất, trên bề mặt chỉ có chất bài và con số, anh hoàn toàn không thể biết được sau khi mở ra sẽ gặp phải điều gì.
Mỗi một lá bài mở ra một thế giới, rốt cuộc nên chọn lá nào?
Tiêu Lâu cân nhắc một hồi, vươn tay lấy lá " Cơ".
Từ bé anh đã thích đọc tiểu thuyết trinh thám, sau khi lên đại học thì bạn bè có rủ đi chơi game escape một lần, từ đó anh bỗng yêu thích trò chơi thoát khỏi căn phòng nhốt người khóa kín đầy kíƈɦ ŧɦíƈɦ này. Mỗi khi tới một thành phố nào đó, Tiêu Lâu liền chạy tới những cơ sở có escape room để thử thách chính mình, anh đã từng chơi tới mấy trăm phòng, kinh nghiệm vô cùng phong phú. Nhưng ở thế giới của anh, phần lớn escape room đều chỉ là đi tìm đáp án hoặc giải quyết cơ quan, chưa từng nghe qua đến loại mật thất "sinh tồn" hay "khiêu chiến".
Escape Room là một trò chơi phiêu lưu thể chất trong đó người chơi giải quyết một loạt các câu đố bằng cách sử dụng manh mối, gợi ý và chiến lược để hoàn thành các mục tiêu. Người chơi được giới hạn thời gian để thoát ra khỏi phòng chơi và tìm ra lời giải cho các câu truyện bí mật ẩn trong phòng.
Nhớ lại cảnh cô gái bị zombie ăn não khi nãy, có lẽ mật thất sinh tồn quân Bích thật sự rất nguy hiểm, còn mật thất khiêu chiến quân Nhép nghe tên đã thấy khó rồi, đi bừa vào có khi còn chết thảm hơn. Tính kỹ ra thì cơ quan quân Rô hay tìm lời giải của quân Cơ có vẻ đỡ hơn nhiều, hơn nữa cũng đánh đúng vào lĩnh vực mà Tiêu Lâu am hiểu.
Để an toàn... chọn Cơ trước đi.
– Chọn bài kết thúc.
– Mật thất Cơ [Tang lễ hoa hồng] đang mở ra.
– Người khiêu chiến Tiêu Lâu, đã load xong dữ liệu.
– Thời gian hạn định qua ải là phút, quá thời gian sẽ coi như thất bại.
Sau khi hệ thống thông báo, một vầng sáng màu đỏ rực như máu bỗng nổi lên trên mặt lá bài Cơ kia, sau đó nhanh chóng tạo thành một cơn lốc xoáy, trực tiếp hút Tiêu Lâu vào thế giới thẻ bài.
Trước mắt Tiêu Lâu đột nhiên tối sầm.
Khi tầm nhìn được khôi phục, anh nhận ra mình đang ở trong một hành lang hẹp dài trống trải.
Hành lang rất tối, cuối đường có một cánh cửa. Bốn bề là vách tường trụi lủi, là loại tường trắng phổ biến nhất, dưới chân là nền gạch men sứ màu trắng tinh không lẫn một hạt bụi, hoàn toàn không có manh mối hữu dụng nào.
Trước mắt hiện ra một tấm bảng trong suốt lơ lửng ghi chữ "Thời gian đếm ngược :", Tiêu Lâu phát hiện đồng hồ bắt đầu đếm ngược bèn bước nhanh về phía cánh cửa.
Đẩy cửa vào, anh nhìn lướt qua căn phòng một hồi –
Đây là một căn hộ ba phòng ngủ, diện tích khoảng m vuông.
Nội thất bày trí theo tông màu ấm, nhìn qua rất ấm áp. Trong phòng khách có một bộ sô pha thủ công, dưới bàn trà trải thảm dày, đối diện là một chiếc TV màn hình LCD rất lớn. Căn hộ gọn gàng sạch sẽ, đồ đạc ngay ngắn chỉnh tề, trên bàn còn có một bó hoa hồng tươi rói.
Cửa của ba phòng bên cạnh đều để mở. Một phòng là phòng ngủ cho chủ nhà, một phòng cho trẻ con tường sơn đầy nhân vật hoạt hình, một phòng khác được trang hoàng thành nơi làm việc.
Tất cả các phòng đều thông từ phía Bắc xuống Nam, căn hộ vuông vức, đây là một căn hộ ba phòng ngủ điển hình.
Vừa vào nhà, Tiêu Lâu đã ngửi thấy một mùi hôi thối quái gở, dường như còn lẫn với cả mùi thơm của hoa hồng.
Anh lần theo mùi hương đi vào phòng ngủ lớn.
Chính giữa phòng ngủ là một chiếc giường đôi, trên giường phủ kín những cánh hoa hồng đỏ rực, người nằm trên tấm thảm hoa đó là một cô gái mặc áo ngủ tơ tằm màu trắng, hai tay cô nhẹ nhàng đặt trên bụng, nhìn qua có vẻ như đang ngủ rất bình yên.
Nhưng trước ngực cô lại lênh láng máu tươi đầy gai mắt.
Phần áo ngủ trước ngực cô gái bị màu máu nhuộm đỏ, gương mặt vốn được trang điểm đầy kỹ lưỡng cũng đã xuất hiện dấu hiệu xác chết rõ ràng. Môi cô xanh tím, làn da tái nhợt, không khí ngập tràn mùi hôi, chính là thứ mùi của xác chết đang thối rữa tỏa ra.
– mật thất Cơ vậy mà lại là một hiện trường án mạng!
Thứ mùi xác thối khiến Tiêu Lâu suýt nữa ói ra, anh cố gắng bịt mũi, cẩn thận đưa mắt nhìn quanh bốn phía.
Là một người chơi escape room lâu năm, anh đã từng vượt qua rất nhiều mật thất phá án kiểu này, cũng từng gặp nhiều cảnh tượng kinh dị, hơn nữa công việc pháp y khiến anh đã sớm miễn dịch với xác chết, vì vậy việc một cái xác phụ nữ tự nhiên xuất hiện trên giường cũng không khiến anh hoảng loạn mà chỉ giúp anh nhanh chóng tỉnh táo hơn.
– chất bài Cơ, đại diện cho "Mật thất tìm lời giải".
Vậy nếu căn phòng này là hiện trường án mạng thì câu đố đưa ra chắc chắn là truy tìm hung thủ gϊếŧ người.
Tiêu Lâu kiềm chế đi từng bước về phía thi thể hôi thối kia, bắt đầu kiểm tra tổng thể cái xác.
Người chết, nữ, khoảng tuổi, mặc áo ngủ, chết trong nhà.
Trước ngực có vết máu lớn, vết thương chí mạng tại vị trí trái tim, hung khí là một con dao sắc, đâm xuyên qua động mạch chủ của tim, cách đâm cực kỳ gọn gàng dứt khoát. Ngoại trừ nhát đâm này, toàn bộ cơ thể không còn vết thương nào nữa, cũng không có dấu vết bị tra tấn.
Đây là phòng ngủ của chủ nhà, trong phòng có nhà vệ sinh khép kín.
Tiêu Lâu bắt đầu đi tìm manh mối.
Anh tới phòng tắm đầu tiên.
Trên nền phòng tắm có rất nhiều tóc, là loại tóc xoăn dài cháy nắng giống của người chết, hẳn là rơi xuống khi cô đang tắm mà chưa kịp rửa đi. Ngoài ra trong phòng còn có quần áo mà cô thay ra, trên áo có một vết ố màu đỏ đậm.
Tiêu Lâu cầm lên nhìn thật kỹ, hơi giống vết máu. Trên thực tế thì không phải, vết này hoàn toàn không giống vết máu trên áo ngủ nạn nhân.
[Thời gian đếm ngược :]
[Gợi ý đưa ra cho mật thất cấp D: Mức độ sưu tầm manh mối %]
Ngay khoảnh khắc cầm lấy chiếc áo kia, tấm bảng lơ lửng lại đột nhiên xuất hiện – mức độ sưu tầm manh mối này rất quan trọng, hơn nữa đối với những người vừa mới rơi vào thế giới thẻ bài thì ít nhất cũng xác định được thứ mình tìm ra có liên quan tới vụ án hay không.
Xem ra chiếc áo này thật sự có liên quan đến vụ án, Tiêu Lâu cẩn thận lục túi áo cũng không có thu hoạch gì thêm, nhưng dường như dấu vết màu đỏ đậm như máu này đang cố nói với anh điều gì đó.
Anh thả chiếc áo xuống, tiếp tục đi tìm manh mối.
Bồn tắm và bồn cầu đều rất sạch, đồ dùng đặt trên bồn rửa mặt cũng không có gì khác lạ. Trong thùng rác có vài mẩu giấy vệ sinh dùng rồi, nhìn qua rất bẩn, Tiêu Lâu quyết đoán lộn ngược thùng rác lại, đổ toàn bộ những thứ trong thùng rác ra đất.
Anh phát hiện có vài mẩu giấy vụn.
Tiêu Lâu dốc đống giấy vệ sinh bẩn ra, tìm được toàn bộ những mảnh giấy vụn. Anh ghép thử những mảnh giấy này một phen, vậy mà lại ghép thành một bức hình – là giấy chứng nhận kết hôn.
[Thời gian đếm ngược :, Mức độ sưu tầm manh mối %]
Tiêu Lâu ghi nhớ kỹ hai manh mối này, sau đó xoay người ra khỏi phòng tắm, bắt đầu tìm kiếm trong phòng ngủ.
Game escape trước kia anh hay chơi bình thường đều có giới hạn thời gian là một tiếng, nếu cấp độ khó thì từ ba đến năm tiếng, thậm chí những căn phòng cho đội đông người còn phải mất bảy tám giờ mới qua được.
Tìm câu trả lời trong phút, quá ít thời gian.
Cũng may căn phòng này cũng không quá khó, dù sao chỉ là loại phòng cấp D, còn có thông báo về "mức độ sưu tầm manh mối" nữa.
Tiêu Lâu vừa quay ra mở tủ quần áo vừa nhanh chóng phân tích trong đầu.
Giấy chứng nhận kết hôn bị xé rồi ném vào thùng rác trong nhà vệ sinh chứng tỏ cuộc hôn nhân của cô chủ nhà này đã đổ vỡ. Nhưng ở trong nhà cô vẫn còn quần áo và giày của đàn ông, chứng tỏ hai người chưa đi tới bước ly hôn, cái chết của cô chắc có liên quan tới người chồng, vậy trọng điểm tìm kiếm tiếp theo sẽ là những thứ liên quan tới người chồng.
Tiêu Lâu dùng tốc độ nhanh nhất có thể để lục túi từng chiếc áo quần của nam trong tủ – anh còn tìm được một chiếc ví nhưng bên trong không có tiền mặt hay séc gì, chỉ có một bức ảnh chụp chung, chính là hai vợ chồng trong giấy đăng ký kết hôn.
Trong ảnh chụp, cô gái mặc váy cưới trắng tinh, gương mặt hạnh phúc nép vào ngực của người đàn ông, trai xinh gái đẹp nhìn rất xứng đôi.
[Thời gian đếm ngược :, Mức độ sưu tầm manh mối %]
Lục tủ quần áo mất rất nhiều thời gian, Tiêu Lâu bình tĩnh suy nghĩ lại, xoay người đi tới bàn trang điểm và tủ đầu giường.
Anh nhìn thấy một chai nước hoa rất đẹp trên bàn trang điểm, mở nắp ra liền ngửi thấy mùi hoa hồng.
Trong ngăn kéo bàn trang điểm có một tấm thiệp mừng, trên đó viết: "Honey ơi, tặng cậu chai nước hoa này, chúc mừng sinh nhật nha, mãi mãi tuổi thanh xuân – Lưu Vân, người chị em tốt nhất của cậu, ngày tháng ." Chữ "người chị em" bị gạch chéo một dấu đỏ rất to.
Sinh nhật, nước hoa mùi hoa hồng, thiệp chúc mừng bị vẽ bậy lên, nhân vật mới tên Lưu Vân, đây là những manh mối rất quan trọng, mức độ sưu tầm manh mối trên tấm bảng bay lơ lửng trước mặt Tiêu Lâu cũng nhảy thẳng từ % lên %!
[Thời gian đếm ngược :, Mức độ sưu tầm manh mối %]
[Đã sưu tập được % manh mối, nhân vật khả nghi đã xuất hiện, có xác nhận đây là hung thủ hay không? Có / Không]
[Lưu ý: Thời gian qua cửa càng ngắn, manh mối có được càng nhiều thì phần thưởng sẽ càng cao]
Tiêu Lâu nghĩ một chút, lựa chọn "Không" trên tấm bảng bay.
Anh vẫn còn phút nữa, manh mối chưa đầy đủ, nếu giờ đã xác nhận hung thủ rất có thể sẽ phạm sai lầm.
Những manh mối hiện tại tìm được đều chỉ rõ hung thủ có thể là người chồng hoặc cô bạn thân – chồng nɠɵạı ŧìиɦ với bạn thân bị nạn nhân phát hiện, người vợ phẫn nộ xé bỏ giấy đăng ký kết hôn, hơn nữa còn gạch một dấu X rất lớn màu đỏ lên tấm thiệp sinh nhật của bạn mình. Có lẽ mâu thuẫn nổ ra đúng ngày sinh nhật nên người vợ bị chồng hoặc bạn mình gϊếŧ hại.
Nếu chuyện đi theo motif cũ mèm như vậy thì phần lớn manh mối đều được móc nối rất hợp lý.
Nhưng mà...
Có thật chuyện chỉ đơn giản như vậy không?
Tiêu Lâu nhìn lướt qua chiếc giường phủ hoa hồng đầy hoa lệ kia, nhanh chóng xoay người ra khỏi cửa.
Đây vốn không phải hiện trường đầu tiên của vụ án.