Thẻ Bài Mật Thất

chương 9: thẻ công cụ cấp s

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Người gác cửa của ải bài Cơ là một chị đại thân hình nóng bỏng, Tiêu Lâu vốn tưởng người gác cửa ải bài Rô cũng tương tự, ai dè anh vừa dứt lời thì một giọng trẻ con thanh thúy dễ nghe bỗng vang lên bên tai: "Xin chào, tôi là Át Rô, chúc mừng anh đã vượt qua mật thất bài Rô một cách hoàn hảo!"

Tiêu Lâu quay đầu thì thấy một em gái loli ngồi trên ghế sô pha, cô bé mặc một bộ váy liền thân màu đỏ, tất dài màu trắng kéo lên đùi phối với một đôi giày da thắt nơ bướm. Cô bé buộc tóc hai bên, gương mặt trẻ con tròn tròn nở nụ cười xán lạn, ánh mắt cong cong, bên trái khóe miệng còn có một cái lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu.

Nhìn cô bé chỉ mới có bảy tám tuổi, gương mặt trắng trắng nộn nộn quả thực rất dễ khiến người trưởng thành mềm lòng.

Nhưng nghĩ đến việc đây là người gác cửa của ải bài Rô... Tiêu Lâu nhanh chóng thu lại thiện cảm đối với bạn nhỏ trước mặt, vào thẳng vấn đề: "Tôi có thể rút thưởng khi vượt ải hoàn hảo phải không?"

Cô bé nói: "Đương nhiên rồi, để xem lần này tay anh đen hay đỏ."

Một cái rương lại xuất hiện trước mắt tỏa ánh sáng lập lòe. Tiêu Lâu nhanh chóng bước tới, vói tay vào trong rương rút bừa một tấm thẻ.

– chúc mừng người chơi đạt được thẻ bài độ hiếm cấp S [Thẻ công cụ: Compa]!

Sau khi vượt qua mật thất Cơ một cách hoàn hảo, rút ngẫu nhiên được lá [Đào Uyên Minh] thì Tiêu Lâu đã có nhận thức bước đầu về sự quái đản của cái thế giới thẻ bài này. Giờ rút được một cái [compa] cũng chẳng có gì đáng để ngạc nhiên nữa, anh cầm lấy tấm thẻ, cẩn thận xem xét –

Thẻ công cụ: Compa

Độ hiếm: S

Mô tả: Là một dụng cụ học toán thông thường trong đời thực nhưng lại cực kỳ hiếm trong thế giới thẻ bài. Nằm trong kho rút thăm trúng thưởng, sau khi vượt ải một cách hoàn hảo sẽ có xác suất đạt được cực thấp.

Kỹ năng kèm theo : Họa viên (vẽ hình tròn)

Cách thức sử dụng: Lấy compa ra vẽ hình tròn, trong mười giây hình tròn này sẽ biến thành những chiếc vòng kim loại với kích thước tùy vào hình vẽ. Bạn có thể điều khiển vòng di chuyển trong không trung, trở thành vũ khí tấn công kẻ địch. Sức mạnh của vòng hoàn toàn phụ thuộc vào cách người gọi ra sử dụng, hãy tự mình học hỏi.

Ghi chú: Hiện tại thẻ đang cấp , sau khi vẽ vòng mười giây thì mới biến thành thực thể. Mỗi một cấp độ tăng lên thì thời gian chờ họa viên biến thành đồ thật sẽ giảm một giây, lên cấp cuối sẽ giảm chỉ còn . giây.

Kỹ năng kèm theo : Sẽ được mở khóa khi lên cấp .

Đọc mô tả xong, Tiêu Lâu lập tức kích hoạt tấm thẻ này, anh muốn thử hiệu quả sử dụng trong thực tế của nó.

Sau khi kích hoạt thẻ, một chiếc compa màu bạc hiện ra trong lòng bàn tay anh, rất giống với loại compa để học toán hồi cấp hai, chẳng qua chiếc compa này có thêm nút xoay ở cả hai chân để điều chỉnh độ dài tùy ý.

Anh vẽ một hình tròn đường kính cm thông thường xuống đất trước, sau đó lại điều chỉnh chân compa thành cỡ lớn nhất rồi vẽ một đường tròn m. Sau mười giây, vị trí vẽ hình tròn lần lượt hiện ra hai chiếc vòng màu bạc có kích thước giống y hệt với hình anh vừa vẽ. Vòng kim loại rất mảnh, cảm giác như một sợi chỉ bạc, sức nặng trung bình, anh hơi nâng tay, hai chiếc vòng liền bay lên không trung theo động tác tay của anh.

Tiêu Lâu cảm thấy lòng vui vẻ, thử thao tác điều khiển chúng bay một vòng trong không gian cá nhân của mình.

Hai chiếc vòng một lớn một nhỏ vậy mà thật sự trôi nổi trên không theo động tác ngón tay của anh, không hề rơi xuống.

Hiện tượng phản trọng lực không khác gì "pháp thuật" kiểu này khiến Tiêu Lâu nhất thời chưa thể làm quen, tưởng tượng bản thân trong thế giới thẻ bài này vừa triệu hồi được Đào Uyên Minh... lại còn khiến một cái vòng di chuyển trong không trung, thật sự phi logic quá thể.

Nhưng bản thân thế giới này đã rất không khoa học rồi.

Tiêu Lâu thả hai chiếc vòng xuống, nhanh chóng hiểu ra cách sử dụng tấm thẻ "Compa" cấp S này.

Hình tròn mà compa vẽ ra có thể điều chỉnh kích thước từ cm đến m, nhỏ thì như khuyên tai, nhẫn, lớn thì hoàn toàn có thể dùng để chơi lắc vòng luôn – vẽ được càng nhiều hình tròn thì vòng kim loại sẽ sinh ra càng nhiều.

Điểm mạnh ở tấm thẻ này là sự linh hoạt khi sử dụng, vẽ những chiếc vòng cỡ vòng tay sẽ có thể sử dụng như ám khí để đánh lén người khác, vẽ vòng tròn lớn hẳn thì có thể dùng như bẫy rập giữ chân kẻ địch, thậm chí trong những thời điểm quan trọng còn có thể dùng những chiếc vòng kim loại siêu mảnh này để cắt cổ người khác.

Về lý thuyết, chỉ cần có compa thì anh sẽ sở hữu vô số vũ khí dạng hình tròn, hơn nữa cứ vẽ ra là dùng được, không bị hoàn cảnh bên ngoài hạn chế.

Không hổ là thẻ công cụ cấp S.

Tiêu Lâu vui mừng cất thẻ vào bao của mình, đồng thời sắp xếp lại thứ tự để thẻ trong bao.

Thẻ tình tiết "Tang lễ hoa hồng" vẫn được đặt trong ô cuối cùng, hai lá công cụ "Mũi tên bốn hướng" và "Giấy gấp Origami" vừa mới nhận được trong mật thất Rô cũng được anh để xuống phía sau – tạm thời chưa cần dùng tới hai lá bài này, sau này cần thì lấy ra cũng được.

Sau đó, Tiêu Lâu đặt tấm thẻ "Compa" này vào vị trí thứ hai, tiện cho anh dùng bất cứ lúc nào.

Sau khi sửa sang lại, Tiêu Lâu xem xét vị trí mỗi thẻ bài – "Đào Uyên Minh" vẫn được đặt đầu tiên như trước, "Compa" ngay sát phía sau, vị trí thứ ba trở về sau là bốn thẻ đặc hiệu và thẻ công cụ có thể sử dụng lần lượt là "Sudoku", "Đẳng thức toán học", "Dao gọt hoa quả" và "Nước hoa mùi hoa hồng". Kế tiếp là mười mấy vị trí bỏ không, cuối cùng mới đến "Tang lễ hoa hồng", "Mũi tên bốn hướng" và "Giấy gấp Origami" tạm thời chưa dùng tới.

Trước mắt anh đã có chín thẻ bài, trong đó có hai lá cấp S.

Tiêu Lâu nhận ra thẻ cấp S đều là thẻ có thể nâng cấp với mức độ hữu dụng cao nhất, đồng thời không hạn chế số lần sử dụng. Đào Uyên Minh có thể gọi ra bất cứ lúc nào, mỗi ngày dùng "Đào Hoa Nguyên Ký" một lần, compa thì có thể vẽ vòng tròn, không lo hỏng hóc.

Thẻ cấp A thì yếu hơn cấp S một chút, ví dụ như "Giấy gấp Origami" chỉ dùng được một lần, "Mũi tên bốn hướng" không hạn chế số lần nhưng chỉ có đúng tác dụng "chỉ đường", trong mê cung thì là bài thần, ra khỏi mê cung thì vô dụng.

Dưới cấp A thì còn kém nữa, ví dụ như bài công cụ "Dao gọt hoa quả" chỉ dùng nhiều lắm được mười lần là mòn, "Nước hoa mùi hoa hồng" chỉ có dung tích ml, dùng hết là thôi luôn, "Sudoku" được dùng chín lần, "Đẳng thức toán học" chỉ có hai lần.

Nhìn vào tất cả những lá bài thu được trước mắt thì xem ra độ hiếm của bài cũng không có "bẫy cấp bậc".

Nói cách khác, thẻ độ hiếm S thì lợi hại nhất; thẻ cấp A sẽ có tác dụng lớn trong một số phòng nhưng có rất nhiều hạn chế; cách để có được thẻ cấp B và C thì dễ hơn, có lẽ mỗi người đều có một tấm, mà số lần sử dụng thẻ cấp thấp cũng rất dễ hết.

Sau này nếu muốn qua được mật thất cấp cao nhất thì anh nhất định phải có trong tay nhiều thẻ S và A hơn.

Ở thế giới thẻ bài, mỗi một tấm thẻ bốc ngẫu nhiên đều sẽ tăng cường năng lực chiến đấu cho người chơi. Vì vậy Tiêu Lâu cần phải cố gắng vượt ải hoàn hảo trong tất cả những phòng tiếp theo, dù cho có dùng hết sạch thẻ cấp thấp thì anh cũng phải vượt ải hoàn hảo, như vậy mới có thể có cơ hội rút thẻ cấp S.

Tiêu Lâu cất bao đựng thẻ đi, ngẩng đầu hỏi cô bé đang ngồi sô pha: "Sau khi qua ải thì tôi sẽ được nghỉ ngơi phút phải không?"

Cô bé dùng cánh tay tròn lẳn của mình chống cằm, cười tủm tỉm nói: "Mật thất bài Rô không có thời gian nghỉ đâu nha, anh phải nhanh chóng lựa chọn lá bài tiếp theo trong một phút." Cô vung tay lên, bốn lá bài lập tức bay tới, lơ lửng trước mặt Tiêu Lâu.

Tiêu Lâu nhíu mày – xem ra người gác cửa của mỗi phòng đều đặt ra những quy tắc khác nhau. Sau khi kết thúc phòng bài Cơ thì sẽ có thể nghỉ ngơi phút, còn phòng bài Rô không cho người chơi thời gian nghỉ, anh chỉ có thể tiếp tục chơi mà thôi.

Hiện tại, những phòng mà Tiêu Lâu có thể lựa chọn là Cơ, Rô, Bích và Nhép.

Dù là đi phòng Cơ phá án hay đi phòng Rô tiếp tục phá giải cơ quan thì anh đều tự tin mình có thể vượt ải một cách hoàn hảo. Nhưng thực ra không thể cứ né phòng Bích và Nhép mãi được – nếu đã quyết tâm phải làm quen với các loại mật thất thì Tiêu Lâu cũng cứ thế rút lá Bích theo đúng trình tự.

Đây là lần đầu tiên anh rút bài màu đen.

Một mật thất chưa vào bao giờ, lại thêm ánh sáng màu đen nổi lên trên mặt bài khiến Tiêu Lâu có chút bất an.

Nhưng anh không kịp nghĩ thêm thì cả người đã bị một lực hút kỳ dị quen thuộc kéo vào trong thế giới của lá bài Bích –

Đây là một thị trấn nhỏ hoang vu.

Giữa không gian mờ mịt u ám, cả thị trấn bị bao phủ trong sự lo lắng bất an.

Phần lớn các cửa hàng đều đóng cửa, ngã tư đường trống rỗng, không có bất cứ người đi đường nào, hai bên ngã tư có rất nhiều xe cộ bỏ không, trong xe không có người sống, có vài chiếc xe thậm chí đã rỉ sét.

Cách đó không xa có một cái thùng rác, nhìn là thấy rác rưởi bên trong đã lâu không ai dọn, mùi hôi thối nồng nặc tản ra.

Một cơn gió thổi qua, những chiếc túi nylon trong thùng rác bị thổi bay phần phật.

Bên cạnh có một cái cây đã khô héo, bị gió thổi qua phát ra tiếng "kẽo kẹt" rồi đổ rầm xuống đất, khiến cho đàn quạ đen đậu trên cây kinh hãi, đập cánh bay đầy trời không quên phát ra tiếng kêu "quạ quạ" chói tai. Mấy con chuột cạnh thùng rác nghe thấy tiếng kêu lập tức chạy tán loạn, một con chuột rất lớn chạy qua trước mặt Tiêu Lâu còn dừng lại nhìn anh một cái.

Tiêu Lâu bắt đầu trở nên cảnh giác.

Khung cảnh này không hề bình thường, rốt cuộc anh đã tới nơi quái quỷ nào thế này?

Đúng lúc đó, tấm bảng trên đỉnh đầu anh lại hiện ra một dòng chữ quen thuộc.

– chào mừng bước vào mật thất Bích [Thị trấn zombie]

Đây là một thị trấn ở nơi xa xôi, vì phong cảnh tú lệ mà được coi là địa điểm du lịch hấp dẫn trong thế giới thẻ bài.

Nửa năm trước, có một gia đình ba người tới đây du lịch, dính phải một trận mưa to, đứa con trai tám tuổi gặp mưa thì sốt mãi không dứt, phải đưa đi bệnh viện khám. Ban đầu mọi người chỉ nghĩ cậu bé dính cảm rồi phát sốt, nhưng bác sĩ dùng mọi cách cũng không giúp cậu bé hạ nhiệt được, đứa bé trai cứ thế chết đi do không tìm được phương pháp cứu chữa. Thi thể đứa bé được đặt trong một căn phòng giữ xác, chờ ngớt mưa sẽ đem đi an táng.

Nhưng ngay trong đêm đó, đứa bé trai bỗng đi ra khỏi căn phòng giữ xác của mình.

Khi hộ sĩ trực ca phát hiện ra thì cậu ta đang cắn vào cổ của mẹ mình. Y tá hét chói tai chạy đi gọi điện thoại cho bảo vệ. Đứa bé trai tấn công người xung quanh như một con chó dại, cũng may bảo vệ trong viện đã nhanh chóng khống chế được đứa bé rồi trói nó lại.

Nhưng số người bị cắn rất nhiều, có vài người thậm chí còn rời khỏi bệnh viện.

Cứ thế dịch bệnh bắt đầu lan ra nhanh chóng.

Những người bị lây nhiễm bắt đầu điên cuồng cắn xé đồng loại.

Một thị trấn nhỏ xinh đẹp bình yên, chỉ trong một đêm đã trở thành địa ngục trần gian đáng sợ nhất!

– mục tiêu sinh tồn trong mật thất Bích: Tránh né zombie tập kích, tiến vào bệnh viện trung tâm thị trấn, chạy lên nóc tòa nhà khám chữa bệnh sẽ có người tới cứu bạn.

– thời gian giới hạn vượt ải là phút, quá thời gian coi như thất bại.

– nhắc nhở thân thiện từ phòng cấp D: zombie có lực tấn công rất mạnh nhưng hành động lại khá chậm. Một khi bị chúng bắt được và làm bị thương thì bạn cũng sẽ lây bệnh ngay lập tức, từ đó trở thành zombie, vĩnh viễn ở lại nơi này.

Khác với những gợi ý đơn giản trong phòng Cơ và Rô, phòng Bích còn có cả giới thiệu bối cảnh.

Nơi mà Tiêu Lâu rơi vào là một thế giới đang mắc phải dịch bệnh zombie.

Dòng chữ cuối cùng kia khiến anh thật sự rợn gáy.

Nói cách khác, nếu không cẩn thận bị zombie cào trúng trong mật thất này thì sẽ bị lây bệnh, vĩnh viễn ở lại nơi đây trong hình hài một con zombie. Nói không chừng thì trong số những con zombie anh sắp phải gặp trong căn phòng Bích này, có rất nhiều con đã từng là người khiêu chiến như anh.

Sống ở thế giới thẻ bài này dưới hình dạng zombie thì chẳng thà chết luôn đi cho nhẹ nợ!

Tiêu Lâu siết chặt tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay, cảm giác đau đớn có thể khiến anh nhanh chóng bình tĩnh lại.

Tiêu Lâu bỗng nghe thấy tiếng sột soạt ở phía sau, anh quay đầu nhìn lại –

Vài con zombie ngửi được mùi của người sống bắt đầu chậm rãi tiến lại đây.

Có con zombie ngũ quan rúm ró, có con thiếu tay hoặc thiếu chân, có con thậm chí còn thủng một lỗ lớn trên bụng, có học sinh vẫn còn mặc đồng phục trường, cơ thể vẫn còn nguyên nhưng hai mắt lại đục ngầu, ánh mắt vô hồn dại ra chĩa thẳng về phía anh, nước dãi vẫn đang liên tục chảy ra từ trong miệng.

Khoảng cách giữa anh và con zombie nữ này không quá năm thước.

Ngay khoảnh khắc anh quay đầu lại, đường nhìn của anh vừa lúc chạm vào ánh mắt như cá chết của con zombie nữ kia.

"............."

Lưng của Tiêu Lâu cứng đờ, anh lập tức xoay người bỏ chạy!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio