Bên dưới dòng nước ấm áp, hắn hôn Livvie. Chỉ mới vài giờ trước thôi, hắn đã từng tuyên bố sẽ không bao giờ hôn cô nữa. Hắn quả là một tên đần! Áp sát vào cô, da thịt trần trụi của hắn bên da thịt cô, hắn thấy hối tiếc về tất cả những điều khủng khiếp hắn đã từng làm với Livvie. Hắn quyết định sẽ làm bất kì chuyện gì để bù đắp cho cô. Hắn sẽ cầu xin sự tha thứ của cô. Hắn sẽ thổ lộ hết tâm hồn mình. Hắn sẽ đổ máu và chết nếu cần thiết, nhưng hắn sẽ không bao giờ tổn hại Livvie nữa.
“Em yêu anh,” cô nói giữa những nụ hôn.
“Suỵt,” Caleb thì thầm trên miệng cô. Hắn biết cô muốn hắn nói ra những từ đó. Hắn cũng muốn lắm chứ, nhưng hắn không muốn nói dối. Caleb là một con quái vật. Lũ quái vật thì không biết yêu. Hắn quan tâm. Hắn đói khát. Hắn ham muốn. Hẳn cảm thấy nhiều hơn tất thảy những gì hắn từng dám mơ, ấy thế nhưng...hắn lại không thể chắc đó là yêu. Hắn sẽ không nói dối.
Caleb quỳ xuống trên hai gối, hôn một đười dài dọc theo cơ thể Livvie. Hắn hút nước trên hai nhũ hoa của cô, tham lam mút sâu hai đỉnh nhọn cứng đó vào miệng. Hắn liếm bên dưới hai bầu ngực cô rồi lia dọc xuống khung sườn. Hắn âu yếm vùng hông và bụng cô. Cuối cùng, hắn tách chân cô ra để tìm kiếm nơi nữ tính của cô.
Hắn có thể ngửi thấy sự khuấy động của cô, nhìn thấy màu đỏ của ‘hạt đậu’ đang sưng phồng nhô ra từ bên dưới nơi trú ẩn. Đẩy chân cô ra rộng hơn, hắn nhìn vào hai cánh môi trong như những cánh hoa đang rộng mở của cô. Sớm thôi, ‘cậu nhỏ’ của hắn sẽ trượt qua chúng để vào bên trong nơi ấm nóng của cô. Cô sẽ là của hắn – không thể thay đổi. Caleb nghiêng người tới và hôn đôi môi đấy, hệt như cách hắn sẽ hôn khuôn miệng cô.
Cô rên rỉ và đặt tay lên đầu Caleb, đẩy hắn vào sát hơn. Đó chính xác là nơi Caleb muốn đến – gần hơn nữa. Hắn dịu dàng trêu chọc hai cánh môi của cô bằng đầu lưỡi mình, để chúng chầm chậm tách ra khi sự khuấy động của cô cùng khuôn miệng của hắn khiến Livvie ẩm ướt hơn nữa. Khi cô đưa đẩy trên mặt hắn, hắn đẩy vào sâu hơn, nếm mùi vị bên trong cô.
“Ôi, Caleb,” cô thở dài. “Ôi, chúa ơi. Anh thật tuyệt.”
Hai bàn tay Caleb không hề nhàn rỗi. Chúng chu du lên xuống chân cô, đôi khi tách rộng hai đùi cô, khi khác thì cào nhẹ ở mặt sau chân cô, buộc cô phải rướn người trên những đầu ngón chân. Hắn để mặc chúng tiếp tục di chuyển khi hắn liếm, mút và thậm chí là giao hợp với cô bằng lưỡi của mình.
“Em sắp đến rồi,” Livvie hổn hển. Caleb tóm lấy mông cô bằng cả hai tay, giữ yên cô tại chỗ khi hắn rên rỉ trên ‘cô bé’ của cô và cô lên đỉnh trên lưỡi hắn.
“Caleb!” cô hét lên và nắm lấy tóc hắn. Cô không thể di chuyển hông, vậy nên đã kéo hắn đến gần.
Khi Livvie đã thôi run rẩy, cô thả tóc Caleb ra. Như thế rất đau, song hắn vẫn thấy ổn với đau đớn, đặc biệt trong tình huống này. Hắn chầm chậm đứng lên, để cho hai đầu gối thả lỏng ra sau khi đã quỳ quá lâu trên sàn phòng tắm, và khóa nước lại.
Livvie với tới và nắm lấy ‘cậu nhỏ’ của hắn, khiến hắn giật mình. Hắn đang cương cứng và sự động chạm của cô khiến hắn háo hức. Nhanh chóng và cẩn thận hết sức có thể, hắn dẫn đường cho cả hai ra khỏi phòng tắm và quay vào phòng ngủ. Mặc xác đám khăn tắm đi.
“Anh muốn em,” Caleb nói. Hắn cọ xát vào Livvie như một lời gợi ý về những gì sắp đến.
“Em cũng muốn anh,” Livvie nói và tách hai chân ra. Cô run rẩy, cả tóc và cơ thể đều ướt sũng.
Caleb với xuống ‘cô bé’ của Livvie và xoa xát cô bằng những ngón tay mình, thấy yêu thứ âm thanh cô tạo ra và cái cách cô cong người vào hắn. Hiểu rõ khao khát của cô, Caleb trượt ngón trỏ vào trong hang động chặt khít và ấm áp bên dưới.
“Ôi!” Livvie thở dài. Cô đưa đẩy tới lui.
Đầu óc Caleb ngập tràn khao khát. Bên trong cô mới chặt khít làm sao. Những thớ cơ của cô mút chặt ngón tay hắn, kéo nó vào sâu hơn nữa. Sẽ chẳng thể nào hắn vừa với cô nếu không chuẩn bị cho cô đủ tốt. Hắn cúi đầu xuống một bên nhũ hoa của cô và giam giữ đỉnh nhọn bé xíu đó giữa môi mình. Khi hông cô rướn lên, hắn trượt một ngón tay nữa vào bên trong.
“Oái!” cô kêu lên, sau đó là rên rỉ khi Caleb liếm láp nụ hoa của cô.
Caleb chờ đến khi cô thả lỏng, đến khi chân cô rộng mở một lần nữa, trước khi bắt đầu chậm rãi di chuyển những ngón tay tới lui. Các thớ cơ của cô dần giãn ra, bao lấy những ngón tay hắn, bôi trơn chúng với ham muốn của cô.
“Chuyện này sẽ hơi đau một chút. Em biết, phải không?” Caleb nói. Hắn nhìn xuống đôi mắt màu nâu chocolate của cô và nhìn thấy sự tin tưởng bên trong chúng. Hắn không muốn phản bội điều đó lần nữa.
“Em biết. Không sao đâu,” cô nói và kéo hắn xuống miệng mình. Nụ hôn cô đặt lên môi Caleb vô cùng ngọt ngào và đầy ấm áp.
Những ngón tay Caleb cảm nhận được rào cản trinh tiết của cô. “Đưa hai tay em lên khỏi đầu,” hắn nói. Livvie lập tức nghe theo và Caleb dùng bàn tay trái của mình để ghim chặt hai cổ tay cô. Hắn đẩy những ngón tay vào sâu hơn, chầm chậm xoay chúng theo chiều ngang.
“Caleb!” Livvie cố đẩy những ngón tay hắn ra, gương mặt cô nhăn nhó vì đau.
“Anh biết, Livvie. Anh biết là đau lắm, nhưng sẽ sớm hết thôi em, anh hứa,” Caleb dịu dàng hôn lên môi cô, không hề khó chịu khi cô không hôn đáp lại vì đang bị đau đớn bủa vây.
“Xin anh,” cô thút thít.
“Thả lỏng nào, Livvie,” hắn khuyến khích. Ngón trỏ của hắn xoa tròn trên ‘hạt đậu’ của cô khi hắn tiếp tục đẩy xuyên qua bức tường trinh trắng của cô. Cuối cùng, hắn cũng cảm nhận được nó biến mất. Dường như nó đã tan ra như chưa từng tồn tại.
“Oái.” Livvie rên lên và dụi đầu vào cánh tay đang chống xuống của Caleb.
“Suỵt, đã xong rồi. Anh nghĩ đó là phần tồi tệ nhất,” hắn thì thầm và hôn lên đôi môi đang run rẩy của cô. Hắn thả hai cổ tay cô ra và thở dài khi cô vòng tay quanh cổ hắn rồi bắt đầu hôn lên đó.