Thế giới không tan chảy như những gì chúng ta tưởng tượng, trình độ văn minh cách mộng tưởng của chúng ta rất xa. Bởi thế, một người quả phụ hay đã ly hôn đang nuôi nấng con mình, khó tránh khỏi sẽ bị người khác lời ra tiếng vào, cho rằng bản thân người đó có vấn đề. Huống hồ, Lý Phi Ảnh rất xinh đẹp, chỉ mấy chữ “thiếu phụ xinh đẹp ly hôn” thôi là đã khiến người khác thổi phồng ra biết bao câu chuyện sau lưng người đó rồi.
Nhưng đối với đàn ông, đó chính là người phụ nữ không thích hợp trong hôn nhân.
Phí Nhan sau bao lần ngầm gây trở ngại cho mẹ đã có rất nhiều kinh nghiệm đối phó với đàn ông.
Giấc mộng tái hôn của Lý Phi Ảnh cứ lần lượt thất bại.
Một thời gian lâu sau đó, Lý Phi Ảnh hoàn toàn tuyệt vọng với chuyện tái hôn.
Nhưng bà là phụ nữ, trong sinh hoạt rất cần có một người đàn ông. Dần dần, Lý Phi Ảnh đã có rất nhiều tình nhân.
Có được quan hệ từ ông A, giúp Phí Nhan dễ dàng được vào trường điểm.
Có được tin tức từ ông B, bà đầu tư và kiếm được khoản tiền lớn.
Có được tình cảm mãnh liệt từ ông C, bà giữ gìn sự cân bằng nội tiết hoocmôn để nhan sắc thanh xuân không phai nhạt.
Có được mối quan hệ từ ông D, bà đã tổ chức lớp bồi dưỡng nghệ thuật của mình.
Người ngoài nhìn vào thì thấy Lý Phi Ảnh không hề có khuyết điểm gì, là quả phụ luôn được bù đắp tinh thần trong cuộc sống.
Nhưng khi một mình suy nghĩ, bà cảm thấy cuộc sống của mình thật tồi tệ. Bà nhớ lại lần đầu quen biết cha Phí Nhan. Bà mặc áo diễn, sóng mắt đong đưa, lấp lánh, khi đó ông ngồi dưới khán đài với dáng vẻ si mê ngây dại; nhớ cả cuộc sống gia đình hạnh phúc năm đó nữa.
Hạnh phúc của Lý Phi Ảnh là hạnh phúc trong mắt người khác, khiếm khuyết của bà thì chỉ mình bà mới biết.
Phí Nhan biết những chuyện của mẹ mình. Cô là cô gái quá ư mẫn cảm, lại sớm am hiểu tình yêu nam nữ. Nhưng cô thà như thế còn hơn là tiếp nhận một người đàn ông khác vào gia đình mẹ con cô, đảm nhiệm vai trò cha dượng. Trong trái tim cô, cha đã chết và mãi mãi không thể thay thế.
Phí Nhan cảm thấy mình không sai. Vì khuôn mẫu gia đình và cuộc sống đều diễn ra theo ý đồ của cô.
Cho dù mẹ có hy sinh thế nào, thì cũng không phải là chuyện mà Phí Nhan quan tâm hay hiểu được.
Thế giới của Phí Nhan chỉ có riêng mình cô.
Phí Nhan muốn thế giới này chiều theo ý nguyện của mình mà phát triển. Nếu như không thể, cô sẽ giở mọi thủ đoạn để xoay chuyển sự tình.
Đây chính là nguyên tắc sống của cô.
Bởi thế sau khi lên đại học, nếu thi mà không chắc chắn đứng vị trí đầu bảng thì cô sẽ nghĩ cách để biết được đề thi trước kỳ hạn.
Nếu không có cách nào biết trước đề, cô sẽ nghĩ cách để quyến rũ thầy giáo.
Nếu thầy giáo không để ý đến, cô sẽ cho rằng thầy bị đồng tính và tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi.
Sau nửa năm, trong trường học có một câu chuyện như sau:
“Tôi có một người bạn, ở trong một quán bar dành cho người đồng tính, nhìn thấy cả thầy Đồng Hạ Bân nữa …”
Tin tức nhỏ nhặt này nhanh chóng bay đi khắp nơi trong trường, Đồng Hạ Bân bị mọi người trong trường xa lánh mà không biết nguyên do thế nào, cũng không biết vì sao ai cũng nói mình là đồng tính. Ban ngày giảng dạy, tối là cầm thú …
Không ai biết đến kết cục bi thương này, ngọn nguồn đầu tiên là: một cô gái nhỏ lén hút thuốc trong đêm khuya thanh vắng.
Bạch Tiêu nhìn toàn bộ tiến trình tâm lý của Phí Nhan, cô bất ngờ, sợ hãi đến mức tay run rẩy. Cô không thể tưởng tượng được rằng Phí Nhan lại là con người như thế và sau khi Phí Nhan trưởng thành, bước vào xã hội sẽ gian ác như thế nào.
Cô ngẩng đầu nhìn Phí Nhan giống như thiên sứ trước mặt mình mà toàn thân ớn lạnh.
Bạch Tiêu đã dùng Thẻ đọc suy nghĩ lần đầu tiên: Cô nhìn thấy một thiếu nữ ma quỷ đội lốt thiên sứ.