năm sau...
Vào buổi sáng đẹp trời khi những tia nắng lăn lỏi qua từng tán lá chiếu sáng mọi nơi tại sân bay TSN sân bay quốc tế lớn nhất Việt Nam từ trong cửa lớn có con người bước ra lớn và bé người nhưng lấy đi tất cả sự chú ý của mọi người ở đây. Người lớn là cô gái khoảng tầm - tuổi thân hình nỗi bật trong chiếc váy đen ôm sát cơ thể đôi chân trắng trẻo đi trên chiếc giày cao gót màu đen càng làm nỗi bật vóc dáng người mẫu của cô gái,máu tóc dài màu đen tung bay trong gió che phủ bớp đi phần khuôn mặt đang đeo kính còn bên cạnh là cậu nhóc chắc khoảng tuổi khuôn mặt cực kỳ đáng yêu khoác trên mình bộ đồ màu đen cũng có vẻ lịch lãm già trước tuổi khuôn mặt non nớt luôn tỏ ra chín chắn khóe môi lúc nào cũng khuếch lên đầy gian tà
-hìhì mama con muốn đi thăm quan lác con đi nha mama_Nhóc con kia nhanh nhảu nói còn cô gáu kia mẹ của nhóc chưa kịp mở miệng đã không thấy con trai đâu...
Nhóc con cứ thế chạy lăng tăng trên đường miệng cũng cười vển lên nhìn mọi người xung quanh nhưng khi cậu nhóc đang bình thản đi lại có chú chó màu trắng tiếng lại phía cậu
- oh no no no...mama ơi là chó ó ó ó..tránh ra tôi rất sợ chó ô ô ô.._Cậu nhóc vừa chạy vừa thét toán lên phía sau chút chó nhỏ vẫn đuổi theo nhóc còn mọi người xung quanh thìn chỉ biết nhìn cậu nhóc đáng yêu đang chạy trốn khỏi chú chó nhỏ
-á Will thì ra mày ở đây làm tao tìm mãi_Nhưng đang trong lúc kịch liệt trong cuộc chiến giữa người và chó lại có thiếu nữ xinh đẹp bước đến ôm con chó nhỏ lên và người con gái ấy không ai khác chính là nhỏ của năm sau Cao Kiều Minh Nguyệt xinh đẹp nhí nhảnh phía sau nhỏ là Bin chàng trai hiền lành của ngày nào đã trở thành người đàn ông đẹp trai lịch lãm và giờ đây người đã trở thành cặp dính lấy nhau suốt cả ngày
-Con chó nhỏ của em hư qúa Moon_Bin véo mũi chú chó nhỏ nó còn nhỏ chỉ cười hì sau đó mới chú ý đến nhóc con đang thở hổn hểnh bên cạnh
-oa..nhóc con đá yêu qúa.. _Nhỏ réo lên bỏ con chó xuống hướng cậu nhóc hưng phấn nói
-Stop cô đừng tiếng tới đây mất vệ sinh lắm và nhớ giữ chặc con chó đáng ghét kia_Cậu nhóc khó chịu nói khuôn mặt đáng yêu cũng vặn vẹo theo nhìn cậu muốn có bao nhiêu đánh yêu thì có bấy nhiêu đáng yêu
-á a nhóc con đáng yêu qúa cho chị xinh gái ôm cái nào..u a.._nhỏ vừa cười vừa nói cuối xuống tính ôm nhóc con thì nhóc con đã nhanh lẹ né sang bên
-Dừng..này cô gái cháu biết là cháu đẹp trai,galăng,lịch lãm khối người mê nhưng xin cô cũng hãy nên kiền chế hớt đừng xâm hại tình dục trẻ vị vị vị thành niên chứ à mà cháu đây cũng không có hứng thú với người lớn tuổi đâu_Nhóc con xoa cằm lắc đầu nói còn nhỏ và Bin thì như đứng mình bọn họ không ngờ thằng nhóc khoảng tầm tuổi mà lại có thể thông minh đến vậy cái gì mà vị vị vị thành niên,cái gì mà xâm hại tình dục
-Nhóc con thế ba mẹ cháu đâu?_Bin sau khi sốc lâm sàn cất tiếng hỏi
-Không biết a_Nhóc con nhún vau trả lời điệu bộ khá giống người lớn khiến người kia phì cười nhỏ cũng vẫn không kiềm chế được đưa tay lên bẹo má nhóc con
-Cháu gọi cảnh sát đến bắt cô giờ mà số điện thoại cảnh sát Việt Nam là gì nhỉ?_Nhóc con khó chịu nói sau đó lại làm ra vẻ mặt ngây thơ hỏi
-Nhóc đáng yêu qúa sau này anh cũng muốn có con trai như vậy_không để lời nhóc con nói vào tai Bin khẽ cười nham hiểm ôm eo Nhỏ nói
-Cấm diễn cảnh + nơi công cộng nếu ở Mỹ người nhất định đã bị bắt rồi_Nhóc con lại tiếp tục giở triết lý bác học ra khiến nhỏ và Bin đỏ mặt nhìn nhau
-Nhóc ba mẹ cháu đâu nói cô xinh đẹp nghe cô cô xinh đẹp tình ba mẹ cho cháu_Nhỏ mỉm cười hiền hậu nhìn nhóc con đang đứng vặn vẹo
-Ọe..nổi cả da gà cô mà xinh đẹp á? Chưa bằng góc của mama cháu_Nhóc con giả bộ nôn ọe nói khiến Bin và nhỏ lần nữa cứng họng
-Nhưng chắc vợ chú phải trẻ hơn mẹ cháu rồi?_Bin đứng ra binh nhỏ
-Ọe oẹ ọe ngó còn già hơn cả mama cháu mama cháu là người đẹp đẹp đẹp đẹp nhất trên đời không ai đẹp hơn mama cháu được cả nếu có chắc kẻ đó chưa có sinh ra trên đời_Nhóc con chắp tay dưới cằm đôi mắt long lanh giọng nói có vẻ rấy tự hào khi kể về mẹ mình nhìn đáng yêu vô cùng khiến nhỏ và Bin vừa giận,vừa thẹn lại vừa mắc cười nhìn nhóc con
-Thế còn ba cháu chắc hẳn không đẹp trai bằng chồng soái ca của cô rồi_Nhỏ tỏ vẻ tự hào nhìn Bin còn nhóc con kia thì lại xoa cằm nhìn Bin đánh giá
-tra..cũng được nhưng chắc thua xa papa cháu rồi mama cháu nói papa cháu là người đàn ông đẹp trai nhất trên đời mà chú chắc có tu vài kiếp nữa cũng không bằng papa cháu đâu_Nhóc con lắc đầu nói còn Bin và nhỏ thì lần nữa câm nín không nói nên lời đúng là thằng nhóc kiêu căng hách dịch mới tí tuổi mà đã có tài năng ăn nói khiến người ta giận ói máu thế này không biết lớn lên sẽ như thế nào đây mà cũng phảu nói ba mẹ chúng cũng không phải là dạng vừa đâu.
-Ren con lại chạy đi đâu vậy?_Đang im lặng bỗng từ xa có giọng nói vang lên kéo tâm trí người về thực tại
-oh mama cháu tới rồi cháu đi nhé,à nhớ đừng đóng cảnh + nơi công cộng_Nhóc con cười đáng yêu rồi chạy lại phía mama mình khi Bin và nhỏ quay lại chỉ thấy bóng dáng cô gái mặt chiếc váy màu đen ôm sát ngồi lên chiếc xe lamborghini màu đen lước nhanh qua họ
-Người con gái kia nhìn rất quen_Bin khẽ cau mày nói còn nhỏ thì chỉ mím môi sau đó véo mạnh Bin cánh
-Về hôm nay còn phải phụ mọi người chuẩn bị tiệc nữa đấy_Nhỏ nói rồi lôi Bin và chú chó nhỏ đi.
Còn người con gái kia ngời trên chiếc xe khẽ mỉm cười nhìn người kia sau đó mở cặp kính đen ra để lộ đôi mắt tím lạnh lùng và khuôn mặt xinh đẹp người con gái ấy không ai khác chính là nó Hàn Ngọc Thiên Băng,Rain nó vẫn còn sống và giờ đây nó đã trở lại...
-Mama.._Nhóc con nhìn nó trầm mặt gọi
-Lần sau không được đi lung tung nghe chưa Ren.._Nó cười dịu dàng ôm nhóc con vài lòng ôm món qùa mà thượng đế đã ban tặng cho nó đứa con trai tinh nghịch của nó mạng sống của nó
-Vân con biết rồi..Ren Yêu mama nhất_Nhóc con ôm chặc lấy nó cười nói có cũng cứ thế ôm lấy con trai bé bỏng của mình
-Mama cũng yêu Ren nhất_nó cười rồi khẽ hôn lên má Ren
Sáng hôm sau..
Tại khu biệt thư sang trọng từng tia nắng gọi xuống làn đường ngựa không gian yên tĩnh đến lại thường nhưng lại bị phía vỡ bởi giọng nói trẻ con của ai kia..
-Bướm kia dừng lại cho anh..a..anh có kẹo này dừng lại dừng lại..._Ren đáng yêu vừa chạy vừa giơ cái tay mũm mỉm lên trời đuổi theo đàn bướm trên thả cỏ xanh rì
-Đứng lại a.. Đứng lại..á.._Ren vừa chạy vừa nói nhưng đang trong lúc hưng phấn lại bị vấp hòn đá ngã nhào xuống nền cỏ nhưng khi nhóc con chưa kịp đứng dậy đã có đôi bàn tay mềm mại ôm nhóc con lên
-A nhóc đáng yêu cháu có sao không?_Người kia là cô gái cũng còn rất trẻ mái tóc ngắn ngang vai khuôn mặt xinh đẹp năng động và người ấy cũng không phải là ai xa lạ chính là Sun cô nàng cá tính của ngày nào
-bỏ cháu xuống bụng cô nhô cao khó chịu qúa.._Ren khó chịu chỉ cái bụng nhô cao của Sun khiến cô ngượng ngùng bỏ nhóc xuống và giờ đây sau năm cô thiếu nữ tuổi đã sắp làm mẹ và chủ nhân của tác phẩm ấy không ai khác là......
-bà xã em đang làm gì vậy? Bỏ nhóc con kia xuống đi không coi chừng động tới baby bây giờ_và chủ nhân của tác phẩm ấy không ai khác chính là là Kin anh chàng tính nóng như lửa giờ đây cũng đã sắp làm cha xây dựng gia đình nhỏ với cô nàng nóng nảy kia rồi
-á à a nhóc con láu cá lại gặp lại rồi.._Vừa nhìn thấy Ren,Bin đã giở giọng đệu chanh chua lên nói tay vẫn còn ôm eo nhỏ
-Ông chú bà cô lại gặp nhau rồi,sao còm ghi hận trong lòng à?_Ren cười nghe hàm răng thiếu mất cái răng của mìmh ra nhìn Bin và Nhỏ còn vợ chồng Kin và cô thì chỉ biết phì cười
-Thì ra là nhóc con đó à? Nghe danh đã lâu_Kin cười nói
-đa tạ đa tạ_Ren cười đáp lại càng khiến người kia phì cười
-đúng thật đáng yêu qúa_Cô thốt lên
-No cảm ơn thôi cháu đi đây mama cháu chắc lại chạy đi tìm rồi.._Ren vẩy tay chào tạm biệt rồi nhảy chân sáo bước đi nhưng
đi chưa được vài bước đã dừng lại cặp mắt long lanh nhìn người đàn ông đang lặng lẽ bước đi và người đàn ông ấy Hoàng Nhật Thiên Phong sau bao nhiêu năm qua dường như năm tháng thông hề để lại bất cứ dấu vết gì trên khuôn mặt ấy vẫn mang sự lạmh lùng u ám và người đàn ông ấy người đàn ông vẫn luôn chờ đợi nó nguyện sống mình suốt đời vì nó mặt cho chúng bạn đã tìm được đôi cặp như thế có gọi là cao thượng hay là ngu ngốc đây?
Còn Ren nhóc con ấy vẫn nhìn theo từng bước chân hắn đi đôi mắt sáng long lanh và rồi....
-Papa là papa thật rồi con nhớ papa qúa à? Papa a.._Ren chạy đến ôm chầm lấy chân hắn khóc nức nở còn hắn và người kia thì không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mà hắn có con khi nào vậy nhưng sao hắn cũng không biết?
-nhóc con buông ta ra đi nhóc nhìn lầm rồi ta không phải cha nhóc.._Hắn lạnh lùng nói sau đó đẩy Ren ra nhưng càng đẩy nhóc càng bu lấy hắn hơn
-Huhuhu papa là papa của con mama nói người nào đẹp trai nhất nhất nhất trên đời chính là papa của con.._Ren ngước mặt lên nhìn hắn nước mắt càng rơi dữ dội hắn và cả người kia thì đều nhìn Ren sau đó thì đều chấn động bởi khuôn mặt đó từ mũi đến miệng khuôn mặt và cả mái tóc nâu chỉ trừng đôi mắt tím của Ren ra thì người gần như giốmg nhau như đúc Ren như bản sao thu nhỏ của hắn vậy
-Giống hệt hình lúc nhỏ của anh_Nhỏ thốt lên còn hắn vẫn im lặng nhìn Ren mắt nhìn nhau. Trong đầu hắn thầm nghĩ đứa trẻ nàt là con hắn ư nhưng hắn có con lúc nào chứ? Không thể, nhưng bỗng hắn nhận ra chi tiết mà mình đã bỏ sót cách đây năm ngày ấy trong quán bar chẳng lẽ đây là kết qủa của việc bị bỏ thuốc ư? Nhưng mẹ đứa trẻ là ai? Không đứa trẻ này không thể là con hắn hắn không thể phản bội nó được..
-Ren con lại chạy đâu nữa vậy?_Trong lúc mọi người vẫn chìm trong dòng suy nghĩ riêng thì giọng nói ngọt ngào của nó lại cất lên kéo mọi người về thực tại,trong lòng khẽ suy nghĩ giọng nói ấy sao nghe quen thuộc qúa sao làm tim họ đau đó giọng nói ấy sao giống giọng nói vài cái ngày định mệnh ấy người con gái ấy đã cất lên cứ văng vẳng bên tai họ suốt năm qua
Sau đó cả người cùng đồng loạt quay đầu nhìn lại sau lại chết sững nhìn nhau con mắt chạm nhau nhưng không nói nên lời họ chết sững nhìn người con gái đó Hàn Ngọc Thiên Băng,Rain người con gái đó vẫn còn sống..
-Mama con tìm được papa rồi mama ơi mama nhìn đi con tìm được papa rồi_Ren buông hắn ra chạy lại kéo kéo tay nó đi về phía hắn,còn hắn hắn vẫn sững sờ nhìn nó rồi nhìn Ren phải rồi nhóc con đó chẳng lẽ là con nó chẳng lẽ là...
-Rain.._Hắn không kiềm chế được những giọt nước mắt chảy trên khuôn mặt mình những giọt nước mắt vui sướng hắn chạy tới ôm lấy nó vào lòng
-Rin Rin Rin là anh sao? Là anh.._Nó cũng không kiềm được nước mắt ôm chầm lấy hắn khóc nức nở nó thật rất nhớ hắn rất nhớ nhưng trong suốt bao năm bay nó lại không thể đi tìm hắn không phải nói là nó tìm hắn tìm mãi nhưng tìm không ra..
-Rain em còn sống còn sống..em có biết anh tìm em lâu lắm không hả?_Hắn siết chặc lấy nó nói nước mắt vẫn rơi lả chả như ngày nó rồi xuống vách núi những giọt nước mắt hắn đã kiềm nén bao lâu nay hắn đi tìm nó tìm trong vô vọng trong năm để rồi lại mang nỗi đau nặng trĩu và hình bóng nó trở về.
-Anh nhất định không cho em rời ra anh nữa đâu dù là giất mơ anh vẫn muốn không bao giờ tỉnh để được ở bên em Rain_Hắn siết chặc lấy nó nó cũng siết chặc lấy nó nói
Còn người kia Kin-Sun,Bin-Moon bọn họ nhìn nó và hắn bên nhau khóe môi cũng không tự chủ nở nụ cười mãn nguyên đúng là “cuộc đua nào cũng sẽ có hồi kết thúc hạnh phúc cũng không có bỏ quên bất kì ai.”
-Này các cô các chú đừng nhìn trộm pama cháu thế chứ? Phần ai náy về nhà đi để pama cháu còn vun đắp tình cảm_Ren chống nạnh trước mặt cặp kia nói khiến họ khó xử qua lưng bước đi để lại cặp ba mẹ trẻ nhìn nhau cười
-con trai lại đây với papa.._Hắn cười dịu dàng nói còn Ren thì rất nhanh chảy vào lòng hắn ôm thắm thiết
-Vây người đêm đó cùng anh là em à?_Hắn cười gian tà nói thầm vào tai nó khiến nó ngượng ngùng đỏ mặt không nói gì
-Vậy chúng ta sinh thêm baby đi vợ yêu._Hắn cười nói sau đó đặt lên môi nó nụ hôn
-Aaaaaa phim +_Nhìn thấy pama hôn nhau nhóc Ren la lớn sau đó che mặt tứng xuống khỏi ta hắn bỏ chạy để lại cặo pama trẻ tuổi nhìn nhau cười tủn tỉm sau đó đuổi theo đứa con trai bé bỏng của họ.
......HOÀN THÀNH......