Trở về khách điếm, nàng khóa cửa đem hỏa hồ một lượt bao bọc xung quanh (tránh bị tấn công bất ngờ) sau đó bắt đầu mở bảng menu để nâng cấp trang bị. Mặc dù đã có trang bị Tử phục nhưng bây giờ nàng đã cấp nếu cứ mặc Thanh phục bậc một có lẽ cũng không ổn. Sau này đổi trang phục vẫn có thể dùng Thanh phục dung nhập với Tử phục để lên cấp, cho nên nâng cấp Thanh phục bây giờ cũng không được coi là tốn đá cường hóa vô ích. Cấp độ bây giờ của nàng cũng đã khá cao rồi nếu không đồng thời nâng cấp trang bị cùng kĩ năng thì đến cuối có lẽ cũng chỉ là một cái công tử bột mà thôi. Vì độ cường đại của game thủ không phụ thuộc vào cấp độ mà phụ thuộc vào cấp trang bị cùng cấp kĩ năng là chính. Cấp độ chỉ làm gia tăng lượng máu, mana và thể lực còn để gia tăng lực công kích và phòng thủ (gia tăng lực công kích và khả năng phòng thủ là hai lực tối cần thiết cho một nhân vật cường đại vì nếu không có hai thứ này hp và thể lực có trâu chó đến đâu qua thời gian cũng sẽ cạn) thì tất cả đều dựa vào kĩ năng và trang bị.
Menu à Lò rèn à Trang bị à Cường hóa.
“Khi cường hóa trang bị bạn cần một đá cường hóa/ lần. Khi cường hóa trang bị cấp càng cao tỉ lệ thành công càng nhỏ. Mỗi lần cường hóa dù thành công hay thất bại bạn đều sẽ mất đi một đá cường hóa. lần cường hóa thất bại liên tiếp trang bị của bạn sẽ tụt một bậc. Hãy chắc chắn bạn đã đọc kĩ nội dung này”
Ok
Sau đó, Tiết Đồng theo thứ tự nâng cấp từng trang bị lên một bậc rồi lại trở lại nâng cấp tất cả lên bậc hai. Cứ như vậy, mặc dù hơi lâu nhưng đảm bảo mọi thứ có cấp ngang nhau, nếu có hơn cũng chỉ hơn nhau một bậc. Là thanh phục nên việc nâng cấp cũng tương đối dễ dàng. Nhưng khi tất cả trang phục đều lên Thanh phục bậc thì nàng dừng lại. Có ba lý do:
Thanh phục muốn nâng cấp lên Lam phục yêu cầu người mặc phải đủ cấp .
Trang bị muốn nâng bậc thì dễ nhưng muốn nâng cấp cần ít nhất viên đá cường hóa một lần, tỉ lệ thành công giảm xuống còn / so với nâng bậc, mà số lượng đá cường hóa trong tay nàng cũng không còn nhiều.
Trang bị gồm hai phần: phần vỏ và phần lõi. Phần vỏ được nâng cấp bằng đá cường hóa giúp trang phục có khả năng tấn công cao hơn, lực sát thương cao hơn. Còn phần lõi được bồi khi phần vỏ đã nâng cấp xong, trang phục sau khi nâng bậc sẽ hấp thu ma khí của ma thú thông qua ma tinh để xây dựng phần lõi cho trang bị ngày một vững chắc, bền vững không dễ gì phá hủy được (đây là lý do khiến ma tinh tồn tại trong thế giới này mà…thật ra còn một lý do khác ít ai biết vì người ta nghĩ rằng ma tinh chỉ có tác dụng là lõi cho trang bị nên không nghĩ đến tác dụng kia chỉ có người lập trình và một số người người lập trình muốn cho biết thì mới biết được thôi những người kia biết bí mật có lợi cho mình thì cũng không ngu gì nói ra, nên bí mật vẫn là bí mật). Nếu đồng thời nâng quá nhiều cấp trang bị thì phần lõi sẽ rỗng dẫn đến trang phục dễ dàng bị phá hủy. Một khi trang bị chiến đấu hỏng, nhẹ nhất là tụt một cấp, nặng thì về Thanh phục bậc một (cấp thấp nhất) còn nặng nhất thì hoàn toàn biến mất, hệ thống sẽ cấp lại Thanh phục cho người chơi sau khi người đó nâng thêm cấp nữa. Và…không có chuyện nhặt được trang phục chiến đấu đâu. Vì thế nên, Tiết Đồng bắt buộc phải dừng việc nâng cấp lại.
Trang bị nâng cấp xong, Tiết Đồng quyết định nâng cấp kĩ năng.
Bổ sung: Ở thế giới Lạc Hồn việc tìm được đá cường kĩ là rất khó khăn chủ yếu người chơi nâng cấp kĩ năng là nhờ đánh quái (ma thú đó các nàng) nhưng việc nâng cấp kĩ năng bằng việc đánh quái rất chậm chỉ bằng / so với việc dùng đá cường kĩ. Tức là đánh con quái bằng một kĩ năng duy nhất thì kĩ năng mới có thể lên được một cấp. Đối với pháp sư bình thường có kĩ năng đã thấy lâu muốn thổ huyết rồi. Vậy mà Tiết Đồng nhà ta có x= kĩ năng muốn nâng cấp toàn bộ đến full có lẽ nàng cũng già rồi a. Vậy nên khi nhận được viên đá cường kĩ của Ân, Đồng nhà mình mừng muốn trào nước mắt luôn.
Giống như nâng cấp trang bị, Tiết Đồng chia kĩ năng thành nhiều lượt nâng cấp từng lượt một. Khi tất cả đâu vào đấy nàng có kĩ năng cấp và kĩ năng cấp (ban đầu mỗi kĩ năng đều đặt ở cấp một, khi nâng cấp sẽ lên trực tiếp cấp luôn. Để lên cấp mỗi kĩ năng cần đá cường kĩ, cấp cần đá. Các nàng bấm máy tính giúp ta a) Trong đó, tất cả kĩ năng của Phong hệ; Ràng buộc, Tập kích của Mộc hệ; Thủy vũ, Băng của Thủy hệ và Hỏa hồ ly, Ảo ảnh của Hỏa hệ đều được nâng lên cấp . Đó là những kĩ năng nàng đặc biệt yêu thích.
Sau khi tất cả đá cường kĩ đã được sử dụng hết, một tin nhắn của Ân xuất hiện:
“Không cần trả lời, đây là tin nhắn em cài đặt từ trước. Nâng cấp kĩ năng không chỉ cần đá cường kĩ, cũng giống trang phục, kĩ năng cần ma tinh của ma thú làm cốt lõi. Hấp thụ được càng nhiều ma tinh thì kĩ năng càng cường đại. Khi đánh ma thú cũng không cần dùng một kĩ năng duy nhất, chỉ cần dùng kĩ năng muốn nâng cấp đánh vỡ ma tinh của ma thú là được. Đồng nghĩa với việc chị không cần đánh chết ma thú mà chỉ cần đánh vỡ ma tinh của nó là ổn. Em tin chị có thể lợi dụng thông tin này. Bí mật này trong Lạc Hồn giới không có mấy ai biết vì thế ma thú sau khi bị giết ma tinh thường bị bỏ đi không thương tiếc, hãy tận dụng điều này. Còn nữa, quà của em gài trong các thần thú, và chỉ có nhân vật của chị có thể mở nó ra. Mỗi lần chị thu thập được một thần thú sẽ nhận được một món quà. Chúc chị may mắn và nhanh trở về. Em đợi.”
Đọc xong tin nhắn mà Tiết Đồng muốn rớt nước mắt luôn, nàng vội xóa tin nhắn sau đó trèo lên giường ngủ, trên môi không ngừng treo nụ cười.
Sáng hôm sau, cả hai người rời khỏi khách điếm từ khi gà còn chưa gáy. Kỷ Lạc rất là ngạc nhiên khi bị gọi dậy lúc trời chưa sáng như thế nhưng cũng không ý kiến nhiều. Hướng Mộc thành mà tới. Họ một lần nữa đi vào Phong Lâm, Tiết Đồng rất biết điều hướng thẳng đàn lợn rừng hôm qua gặp mà chạy đến, chọc hết con nọ lại đánh con kia. Ban đầu lũ lợn ngại Miêu đại ca (Miêu nhi nha các nàng) Sau bị chọc nhiều quá hóa rồ lại không thấy thủ lĩnh đầu to xuất hiện nên bọn chúng đua nhau nhào tới chỗ nàng. Sau khi chọc giận lũ ma thú thành công, thủ phạm của chúng ta rất đắc ý chạy ra đằng sau Kỷ Lạc núp bóng cây to còn nói nhỏ với hắn:
“Ta tạo cơ hội cho ngươi nâng cao tay nghề nha” Khiến cho khóe môi Kỷ Lạc không ngừng giật giật. Hắn bất đắc dĩ vung đao. Lão lợn béo con nào xông vào con đấy lăn ra chết không thương tiếc. Sau khi cả đàn lợn không biết sống chết xông lên thì canh giờ sau chỉ còn lại là nhung nhúc ma tinh lăn lông lốc khiến cho Tiết Đồng có chút nhặt không kịp. Trong khi Kỷ Lạc đánh mệt đến vã mồ hôi thì…Tiết Đồng ngồi vô cùng sung sướng thu thập ma tinh (Tuy lợn béo rất là yếu nhưng mà số lượng của chúng rất đông a, một người đánh vạn mệt cũng phải thôi). Cứ một con heo ngã xuống là một ma tinh chui vô túi nàng. Không thể trách nàng a, ma tinh chỉ tồn tại một khắc, nếu để lỡ mất nàng sẽ phi thường hối tiếc như vậy Kỷ Lạc tốn công vô ích rồi. Kỷ Lạc nhìn hành động phi thường vô nghĩa lại khiến nàng giống như nhặt được trân bảo thì vô cùng khó hiểu không biết nàng muốn làm gì. Nhưng khi hỏi thì nàng chỉ nói “để nâng cấp trang bị à nha” mà…theo hắn biết thì nâng cấp trang bị cũng không cần lượng lớn ma tinh như thế đi. Nàng thu thập nhiều đến nỗi còn phải để nhờ kho của hắn. Hắn…cũng không biết phải sử dụng từ gì để miêu tả tâm trạng của mình lúc này. Có chút cảm giác muốn đánh người a. Thế là, suốt dọc đường dưới sự chống phá của nàng, chặng đường đến Mộc thành đáng lí chỉ mất nửa ngày, nay kéo ra đến tận đêm hai người mới tới nơi. (Do Mộc thành và Phong thành chỉ cách nhau một Phong Lâm nên quãng đường đi sẽ tương đối ngắn) Đã thế, nàng còn nhất quyết không trở về tổng đàn Minh Nguyệt các mà phải ngủ qua đêm ở khách điếm trước đợi đến sáng sớm hôm mới quang minh chính đại đi nhậm chức. Khiến cho Kỷ Lạc không còn cách nào khác đành phải trở về báo cho các vị bô lão trước một tiếng.
Còn lại một mình, Tiết Đồng mang hết đống ma tinh trong kho ra và bắt đầu sự nghiệp vĩ đại của mình chính là…phá đồ a. Nàng phải giải phóng cho cái kho của nàng a. Nó bị quá tải, bảng menu cứ p lại nhắc nhở nàng một lần kho hết chỗ khiến nàng phi thường bực mình a. Có cảm giác bị làm phiền nghiêm trọng. Mà…nói thì dễ làm mới thấy khó. Phá ma tinh chính là việc thiêu đốt tính kiên nhẫn nhất từ trước đến giờ nàng làm. Phá một cái thì không sao. Lần này nàng nhặt về những vạn cái (cốt là để mỗi kĩ lên thêm một cấp) phá xong thì thấy thanh mana tụt sạch không còn một tẹo nào. Lúc này mà có kẻ nào đánh lén nàng chết chắc luôn. Cũng may là còn chưa phải dùng đến lọ mana nào. Haizzz mệt mỏi a…Nàng trở lại giường, ngồi xếp bằng thiền để trang phục và kĩ năng hấp thụ ma tinh, bản thân mình thì hấp thụ mana. Vừa trải qua quá trình thiền nàng không hề nghĩ ngợi lăn đùng ra chăn ấm nệm êm ngủ mà không chút nào cảnh giác. Nàng đã không còn chút sức nào để nghĩ đến chuyện cảnh giác nữa rồi.
Cùng lúc đó, sau khi xác nhận nàng đã hoàn toàn ngủ say, hai bóng đen phi thân qua cửa sổ chui vô phòng, khoanh tay trước ngực dáng đứng rất là bệ vệ mắt lại như diều hâu không ngừng đánh giá khuôn mặt nàng.
“Cửu Vĩ Hồ nhận thức nàng?” Bóng đen nhíu mày nói.
“Ân” bóng đen gật đầu khẳng định
“Nàng xứng sao?” Bóng đen lại hỏi, lần này cả căn phòng rơi vào bầu không khí im lặng đến đáng sợ. Đây là câu hỏi mà cả hai người đều không có câu trả lời. Hai bóng đen đó không ai khác chính là: Hữu, Tả hộ pháp Minh Nguyệt các. Tả thì chắc các nàng biết rồi a, là Kiếm sư: Kỷ Lạc. Còn Hữu??? tương lai sẽ chính là một con pet trung thành của nữ chính a. Yêu sư: Lý Đức Dương.
Trạng thái trong phòng tiếp diễn đúng khắc. Sau đó, cả hai bóng đen lại như lúc xuất hiện không tiếng động biến mất giữa màn đêm…