Thế Giới Hoàn Mỹ

chương 227: lại biến hóa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Hành động này đủ để hù chết Thượng Cổ đại năng!" Nhị Ngốc Tử líu lưỡi, kinh hãi đến trợn mắt há hốc mồm, quả thực được chứng kiến một điều không thể tin nổi, thế này cũng quá nghịch thiên, hắn thật là một nhân loại sao?

Đại Hồng Điểu ở một bên cũng trợn mắt nhìn trân trối, thế này cũng quá dọa người rồi, không hợp với lẽ thường, đây là một dị số.

Mười miệng Động Thiên lần nữa xây dựng lại, sau khi mở ra mỗi cái đều truyền đến tiếng vang ầm ầm, thần năng như biển, tiên quang cùng khí lành phồn thịnh, nếu chứng kiến tuyệt đối có thể hù chết đám gọi là thiên tài kia.

Lão tộc trưởng kích động phát run, bờ môi cũng run rẩy theo, cảm thấy vui mừng thay cho Nhóc Tỳ, kích động khó nói nên lời.

Đám người Thạch Lâm Hổ, Thạch Phi Giao cũng ngẩn người, tất cả đều cảm thấy rung động, sau đó đều dùng nắm tay đấm vào lồng ngừng, dùng hành động này biểu đạt niềm vui sướng.

"Thật lợi hại!"

Đám Bì Hầu, Tị Thế Oa, Hổ Tử cũng hưng phấn kêu gào, lập tức ăn mừng, bọn hắn là hảo huynh đệ cùng lớn lên với Nhóc Tỳ, thiệt tình cao hứng thay cho hắn.

Dưới gốc cây liễu, Nhóc Tỳ ngồi xếp bằng, mười miệng Động Thiên nổ vang ở xung quanh, cực kì đồ sộ, mỗi một Động Thiên đều to lớn vô cùng, bảo huy bốc lên, khí lành rủ xuống, giống như có liên tiếp từng phiến Tiên Giới trải dài, cực kì kinh người.

Những Động Thiên này vô cùng hùng vĩ, mỗi cái đều giống như Động Thiên thứ mười, tinh khí phát ra như thần thác, vô cùng mãnh liệt, khiến người trông thấy khó mà tin được.

Nhưng đây là sự thật, mười Động Thiên viên mãn, to lớn vô biên.

Hơn nữa vào lúc này chúng đã thay đổi, không còn là hình thái núi lửa mà hóa thành một phương thế giới kì quái, đã chính thức trở thành "Động Thiên".

Biến hóa tự nhiên thế này khiến cho Nhóc Tỳ suy nghĩ, cảm giác như có thể tiến thêm một bước lột xác nữa, Nhóc Tỳ muốn tiếp tục tiến thêm một bước, không muốn dừng lại như vậy.

Mười quang đoàn kì quái trông giống như mười vùng đất, nếu có thể dung nhập vào nhau sẽ như thế nào? Sau khi nghĩ tới đây hắn cảm thấy rất phấn chấn, quyết đỉnh thử hành động xem sao.

"Đừng có tiếp tục mạo hiểm, thế này đã đủ hù sợ Thượng Cổ đại năng rồi, ngươi còn ngại chưa đủ sao." Nhị Ngốc Tử lớn tiếng nhắc nhở.

Điều này thật sự là rất nghịch thiên, xem như đứng tại đỉnh phong huy hoàng, đủ để bao quát Động Thiên cảnh, khinh thường người cùng giai, nếu lại tiếp tục chỉ sở hăng quá hóa dở.

Thế nhưng Nhóc Tỳ đã hành động, muốn cho mười Động Thiên dung hợp thành một, các loại khí lành bốc lên. Nơi đây tinh khí không ngừng bốc lên rực rỡ vô cùng.

Nhóc Tỳ chưa thỏa mãn, tiếp tục thử dung luyện, mười miệng Động Thiên chấn động kịch liệt hóa thành một, giao hòa cùng nhau trở thành một phương thiên địa!

Mọi người rung động, đây là kỳ cảnh như thế nào?

Trong thoáng chốc mọi người như thấy từng hư ảnh hiện ra, linh sơn nguy nga, đỉnh núi xanh tươi, từng dòng thần thác rủ xuống, ráng màu ngũ sắc bay đầy trời, thụy thú và chim quý qua lại.

Nơi này ... quả thực giống như một mảnh Tiên Vực!

Tất nhiên mọi người minh bạch đây chỉ là hư ảnh, cũng không phải sự thật, chỉ là dị tượng trong Động Thiên của Nhóc Tỳ hiển hóa ra ngoài.

Mở hai mắt nhìn chỉ thấy hình ảnh vụt qua, chỉ có dùng tâm cảm ứng mới có thể chứng kiến cảnh tượng thực sự.

Mười Động Thiên hợp nhất hóa thành một mảnh thiên địa hùng vĩ, rộng lớn vô biên, phảng phất có thể dung nạp nhật nguyệt tinh tú vào bên trong.

"Thật cường hãn!" Nhị Ngốc Tử sợ hãi thán phục.

"Oanh!"

Vừa dứt lời, phiến thế giới này liền chấn động dữ dội, mười miệng Động Thiên không thể chính thức dung nhập với nhau, va chạm với nhau ở giữa như muốn phá hủy nơi đây.

Ngay sau đó thân thể Nhóc Tỳ lay động, dường như nhận lấy trùng kích cực lớn, khóe miệng tràn máu, còn nghiêm trọng hơn so với ban nãy.

Thập đại Động Thiên đồng thời rung động, nếu thật sự va vào nhau vỡ nát thì hắn sẽ hình thần câu diệt theo, thần linh có xuất thủ cũng không cứu được hắn.

Nhóc Tỳ tĩnh tâm tập trung tư tưởng, rất cuộc tại trong nháy mắt phân tách mười đại Động Thiên ra xếp đặt tại bốn phía, từng Động Thiên đều tiếp tục phóng thích

"Không được, con đường này tựa hồ rất khó, không thể thực hiện được." Hắn cảm giác được làm như thế này khó có thể thành công, nếu tiếp tục cưỡng ép hơn phân nửa sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

Thế nhưng Hùng Hài Tử "tiểu hung tàn" sẽ không dễ dàng chịu thua như thế, hắn lại cẩn thận thử nghiệm không ngừng, vẫn chưa chịu từ bỏ ý định, hắn muốn kiểm nghiệm xem con đường này có sai hay không.

Nếu như không sai, cho dù khó hơn nữa hắn cũng phải tiếp tục đi tiếp, hắn chỉ sợ một điều duy nhất là lạc lối.

"Oanh!"

Không ngừng dung luyện, giao hòa nhiều lần, cuối cùng thập đại Động Thiên thật sự có dấu hiệu quy nhất, thế nhưng nhục thể của hắn lại trở thành vấn đề lớn, mười quang đoàn đè ép muốn luyện hóa chân thân hắn.

Đúng thế, thập đại Động Thiên hợp nhất, chân thân của hắn đã trở thành trở ngại duy nhất, sắp bị những quang đoàn này phân giải hợp thành một bộ phận của nó.

Điều này khiến cho Hùng Hài Tử ngẩn người, nếu hắn biến mất thì còn ý nghĩa gì, chỉ lưu lại mười Động Thiên hay sao?

"Con đường này sai rồi?" Nhóc Tỳ hoài nghi, sau đó dừng thử nghiệm, chấn cho miệng ho ra máu, thập đại Động Thiên không ổn định là vấn đề lớn nhất.

Cuối cùng hắn thở dài một hơi, kết luận con đường này không thông.

"Hoàn toàn chính xác là sai rồi." Liễu Thần mở miệng.

Nó có năng lực suy diễn cường đại, Nhóc Tỳ muốn gì chỉ cần xem qua là hiểu, con đường này là muốn đem tế sống chính mình, không có khả năng thành công.

"Bởi nếu tiến tục suy diễn sẽ tạo ra một thủ đoạn cấm kị." Liễu Thần nhẹ nhàng nói rồi lâm vào trầm mặc, đang yên lặng đánh giá.

Cuối cùng Liễu Thần than nhẹ, loại thủ đoạn này thương tổn thiên hòa, bá đạo vô cùng, thường xuyên sử dụng sẽ gây thiên khiển.

"Ồ, ta cũng minh bạch rồi, nếu địch nhân sử dụng Động Thiên tấn công ta có thể đưa bọn chúng tế sống." Nhóc Tỳ tại trên con đường tu hành hoàn toàn chính xác là có linh căn, nháy mắt đã hiểu được.

Tế sống, nếu bắt được cơ hội có thể dựa vào Động Thiên của đối phương tế sống hắn.

Bây giờ không phải thời điểm thất thần, Nhóc Tỳ lại một lần nữa yên tĩnh tập trung tìm hiểu cửa ải khó khăn trước mắt, nó tiếp tục đắm mình trong ánh sáng chói lọi, muốn tiếp tục đột phá.

Yên tĩnh đánh giá, Nhóc Tỳ cảm thấy đã đến cực hạn của Động Thiên cảnh rồi, không còn khả năng đột phá nữa, xem ra con đường này chỉ đến đây thôi.

"Liễu Thần, trước tới giờ có người nào như ta một lần nữa khai mở mười Động Thiên không?" Hắn hỏi như vậy.

"Ngươi cảm thấy thế nào?" Liễu Thần không có trực tiếp trả lời.

"Vô tận tuế nguyệt, đại địa mênh mông, sinh linh vô tận, ta nghĩ nhất định đã có người đi đến một bước này, ta không tin mình là người duy nhất đấy." Nhóc Tỳ nói, hắn rất thanh tĩnh, không vì thế mà tự đại.

"Ngươi có thể có cách nghĩ này là tốt rồi, những điều khác không quan trọng." Liễu Thần nói.

"Ta muốn tiến thêm một bước nữa nhưng không biết cách nào nữa, Liễu Thần có đề nghị gì không?" Nhóc Tỳ thỉnh giáo.

"Từ đầu đến cuối đều là chính ngươi thăm dò mở ra một con đường khác, những phương pháp như ta nói có thể trở thành ràng buộc đối với ngươi." Liễu Thần vẫn bình tĩnh như trước.

"Ta hiểu, thế nhưng ta vẫn muốn tiến thêm một bước." Nhóc Tỳ xoắn xuýt, vẫn đang cố gắng suy nghĩ thế nhưng không nghĩ ra phương pháp tốt xử lí.

Cứ thế trôi qua hai canh giờ, Nhóc Tỳ biết chính mình không còn ý nghĩ nào hay để mở ra con đường khác như thế. Có lẽ, chỉ còn có thể đánh cuộc một lần nữa.

"Liễu Thần, ta muốn vận dụng toàn lực thử một lần cuối cùng, ta muốn tạo ra đỉnh điểm của mười Động Thiên!" Nhóc Tỳ nói, hắn muốn tiến hành lần tẩy lễ cuối cùng.

"Buông tay đánh cược một lần." Liễu Thần gật đầu.

Trong hư không, những chất lỏng vẫn còn đó, long lanh chói mắt, ban nãy Nhóc Tỳ cũng không có dùng hết, lúc này muốn sử dụng những thần dịch này đánh cược một lần cuối cùng.

"Mở cho ta!"

Hắn rống to một tiếng, mười Động Thiên cộng minh mở đến mức lớn nhất, tinh khí cuồn cuộn không dứt, như nham thạch nóng chảy, như nước từ trên thác, toàn bộ tưới lên trên người hắn.

Toàn lực trùng kích, Hùng Hài Tử không tiếc bất cứ giá nào, mười Động Thiên phóng thích ra ánh sáng chói lọi, bản thân hắn cũng như thế, Phù Văn dầy đặc quấn quanh thân hắn, hắn gần như thiêu đốt sinh mệnh phát huy ra chiến lực mạnh nhất.

Hắn nhảy vọt lên ngửa mặt lên trời thét dài, tóc dài dựng đứng, tinh hoa từ trong miệng bay ra, Phù Văn bay múa, giống như thần điệp quấn thân, giờ khắc này tinh khí thần của hắn như nối liền trời cao.

Nhóc Tỳ thiêu đốt, tất cả lực lượng được phóng thích, đạt đến đỉnh điểm!

Oanh!

Mười Động Thiên căng lên, đều hùng vĩ vô cùng, tất cả cộng minh với nhau, Nhóc Tỳ khiến chúng nó va chạm vào nhau, thần huy bộc phát.

"Điều này ..." Nhị Ngốc Tử toàn thân nổi da gà, da đầu run lên, nhanh chóng thối lui, thế này cũng quá điên cuồng, Hùng Hài Tử lại dám đi đến một bước này.

Mười Động Thiên va chạm vào nhau, không cẩn thận kết cục sẽ là hình thần câu diệt, hắn làm gì vậy, chẳng lẽ điên rồi sao?

Một tiếng ầm vang, phiến hư không vặn vẹo, mười Động Thiên đã bị tổn hại, chúng không ngừng va đập vào nhau khiến thiên địa không được an bình.

Hùng Hài Tử rống to, không chịu dừng lại, hơn nữa vào lúc này hắn điên cuồng thổ nạp, vận chuyển Phù Văn khắp toàn thân tập trung trung tại một điểm nơi ngực, giống như muốn phục hoạt cái gì.

"Oanh"

Va chạm kịch liệt, đại lượng thần năng bộc phát, hơn nữa trong hư không xuất hiện những chất lỏng óng ánh, nơi này thần tính tinh hoa sôi trào giống như đại dương mênh mông.

Nhóc Tỳ thổ nạp, Phù Văn tập trung vào bộ ngực, dẫn đường tất cả tinh khí nhập vào cơ thể, tập trung vào ngực, hắn điên cuồng vận công quả thực giống như muốn cho chính mình phát nổ.

Rốt cục, xuất hiện một luồng uy áp khủng bố ngập trời, khiến cho linh hồn người đều run sợ.

Mười Động Thiên của Nhóc Tỳ nổ vang, ngực cũng phát sáng, phát ra âm thanh rung động, tại đây bị bao phủ bởi ánh sáng và tinh khí, chấn động kịch liệt, mạnh mẽ vô cùng.

Nếu không có Liễu Thần trấn áp nơi đây sẽ xảy ra vấn đề lớn, xung quanh sẽ phải chịu lực trùng kích cực kì đáng sợ.

Mười Động Thiên va chạm đã xuất hiện vết rách, sau đó dưới sự trùng kích của uy áp đã xảy ra biến hóa đáng sợ, chúng cuối cùng vậy mà sinh ra liên hệ lẫn nhau.

"Giải khai cho ta, đánh cược một lần cuối cùng!"

Hùng Hài Tử kêu to, hắn không phải muốn nghiền nát mười Động Thiên mà là muốn cho chúng tương liên lẫn nhau, cũng vận dụng lực lượng cấm kị nơi ngực, kiếm tất cả biện pháp khiến nó sống lại tham dự vào bên trong.

Mười Động Thiên xoay tròn, hơn nữa bị khí tức thần bí nơi ngực Nhóc Tỳ hấp dẫn, hai bên cộng minh lẫn nhau đã sinh ra biến hóa kỳ dị.

"Ông" một tiếng, mười Động Thiên xoay xung quanh Nhóc Tỳ, tương liên lẫn nhau, hóa thành một vòng thần hoàn to lớn, ánh sáng chói mắt, thần hà chiếu cửu thiên.

Cuối cùng, chúng cộng minh lẫn nhau, càng thêm rực rỡ, giống như vòng mặt trời treo trên cao, trung tâm là Nhóc Tỳ.

Cảnh tượng này khiến người khác hoảng sợ, đây là một vòng thần hoàn kinh thế do thập đại Động Thiên tạo thành, tương liên lẫn nhau, chính giữa có một người đứng đó bễ nghễ thế gian.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio