Bất quá, hắn vừa nghĩ đến đây lúc cũng đã chậm. Từ góc khuất nằm gọn bên trong hư không, Phi Dương không để ý giây, một chiếc móng vuốt bất thình lình xuất hiện, cách cổ hắn không tới m dài.
Móng vuốt như rạch phá không gian đồng dạng, không một chút tiếng động, cũng không có âm thanh, mà sở dĩ nó không có âm thanh vì nó nhanh quá, nhanh hơn cả tiếng âm thanh, khiến người khó lòng cảm ứng.
Phanh!
"A"
Đau đớn kêu lên một tiếng, Phi Dương phần cổ bị móng vuốt đâm vào, xâm nhiễm sâu vào trong da, trào ra một mạch tiên huyết. Hắn bị bất ngờ đánh lén, không kịp đề phòng, phản kích không được, thân ảnh hóa thành ánh sáng bắn thẳng về phía dãy núi nơi xa.
Mọi việc diễn ra quá nhanh, mấy hơi thời gian bên trong, Đế Long lão tổ đều không kịp phản ứng, Hoàng Đế Đế Thiên càng là lấy tay bóp chặt đầu rồng ngai vàng. Tại chỗ giây lát, Đế Long dường như cảm nhận rõ ràng bản thân bị ai đó nhòm ngó, coi như thú săn mồi nhìn chằm chằm, không do dự, hắn biến mất tại chỗ, lao về trong hoàng thành ngay.
Phanh!
"Á À."
Móng vuốt từ không gian chọc ra, một phát đánh xuyên qua hoàng thành đại trận, màn sáng đổ vỡ, đòn ny cực chuẩn, gần như nhằm đúng lúc Đế Long mất cảnh giác chọc vào màn sáng, chỉ nghe một tiếng "Cờ Rắc" vang lên, yêu vật khí tức lan tràn đi vào. Một đám binh lính trên tường ngất nga ngất ngơ lập tức bị móng vuốt xuyên qua cơ thể, hét thảm một dãy không ngừng.
Một vuốt không dừng lại ở đó, thẳng tiến tới ngai vàng hướng đi, một nhát đâm qua. Chỉ tiếc lúc này, bóng hình Đế Thiên cũng đã biến mất, thấy lão tổ chạy, hắn còn không chạy sao, nghĩ mạng mình dài à, hắn bỏ lại một đống vệ binh cụt tay cụt chân ngã trên mặt đất, kể cả tướng quân trận mắt há mồm tắt thở.
"Hô, suýt chết. Nếu không phải ta kịp phản ứng, còn có trận pháp làm chậm lại, quả này liền chết không có chỗ chôn."
Đế Long đứng ở nóc nhà trong thành, ngồi xoa tim sợ hãi. Cú đánh vừa rồi, lần đầu tiên sau nhiều năm như vậy, hắn cảm nhận được cái chết cận kề, bản thân không có lực phản kháng là gì.
"Lão Tổ, liệu Dương đại nhân có thể chống đỡ?." Đế Thiên không biết lúc nào đã xuất hiện ở bên cạnh hắn, thở hổn hển nói, bình thường trước mặt lão tổ hắn còn chưa dám xưng huynh gọi đệ với Phi Dương, đây là việc bí mật, hắn dám xưng huynh gọi đệ ở đây, lão tổ đều có thề đánh gãy chân hắn.
Cảm ứng tỏa ra, Đế Long phát hiện được đám yêu vật ngoài thành đã bắt đầu tràn vào, bọn chúng sống lại hơn phân nửa, dàn quân tiếp tục công kích. Số lượng so với trước muốn ít đi nhưng vẫn rất đông, binh lính có thể trụ được. Tuy nhiên, hắn vẫn phải ra tay một thoáng dọn dẹp.
"Quỷ Thánh đã đuổi theo Phi Dương rồi, chỉ không biết lần này Dương tiểu hữu có sống mà trở về không, yêu vật mở ra át chủ bài, khả năng muốn khó. Năng lực của Võ Thánh là gì, ta còn không biết đây"
.........
Dãy núi, khu rừng rậm.
Phi Dương thân ảnh như đạn pháo bắn xuống, cả người bị cày như máy ủi đất đâm thẳng chạy thẳng trên dãy núi giữa trung tâm, mặt đất rạn nứt chạy dọc đi theo hắn đi, có thể nhìn ra, đòn đánh lúc nãy mạnh như thế nào. Phi Dương vừa mới ngửa người lên, một vuốt đã từ không gian xuất hiện đâm vào ngực hắn, đóng cọc hắn xuống đất, dung nham phun trào.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tại mét dưới lòng đất, Phi Dương chật vật dừng lại, ôm lấy cái cổ, máu tươi chảy ròng ròng, dễ thấy vừa rồi hắn bị tập kích bất ngờ, đòn đánh quá nhanh, thậm chí là hư không ẩn sát mở ra cũng vô dụng.
Căn bản chỉ là một giây buông lỏng tinh thần, hắn lập tức bị đánh lén!
Phụt!
"Nếu không phải ta sơ ý, chuyện này sẽ không xảy ra. Quả nhiên nhiều năm không chiến đấu, ta đã buông lỏng cảnh giác, đối với cảnh giới không quan tâm nhiều."
"Bất quá, dù giờ ta đã mở ra Hư Không Ẩn Sát, có khả năng cảm nhận được cự vuốt phóng tới, làm quen tiết tấu hành động của nó làm ra tránh né, ta vẫn là rơi vào hạ phong, thực lực đại giảm, không sớm nghĩ ra đối sách thì thật không ổn......"
Nhổ ra một ngụm máu tươi, Phi Dương cố gắng giãy giụa đứng dậy. Cái này một cái đứng dậy, hắn liền vận động Hư Không Ẩn Sát bỏ chạy về phía sau mà đi.
Phập!
Ở chỗ hắn vừa nhảy ra, một cây móng vuốt từ hư không xuất hiện đâm xuống, rồi lại rút trở về.
Phi Dương không quay đầu lại, làm như không nghe thấy gì, phóng hết tốc lực lao lên mặt đất, gấp , lần tốc độ di chuyển xuyên qua , mét đại địa.
Móng vuốt đuổi ở phía sau hắn truy đuổi, xuất hiện không ngừng nghỉ. Có vẻ như Phi Dương đã đoán ra được chiêu trò của Quỷ Thánh là thứ gì, hắn có vẻ đã coi thường thánh giả rồi, tên đó còn chưa dùng thần thông đâu.
Lúc này, theo vận dụng hư không ẩn sát, gấp , tốc độ di chuyển, móng vuốt đã không còn có khả năng đâm trúng Phi Dương nữa, Phi Dương đã ẩn ẩn đoán ra thần thông của Võ Thánh là gì?.
Con mẹ nó đây chính là Hư Không Ẩn Sát cấp thấp phiên bản nâng cấp, Xuyên Toa Không Gian a, Thánh giả có Thần thông khủng bố như vậy, e chừng lấy cái Võ Đế đỉnh phong cũng không đánh lại, không đánh trúng được địch nhân, ta chỉ có đường chết, sử dụng sức mạnh đơn thuần là chưa đủ điều kiện để chiến thắng. Quỷ Thánh lúc đầu không sử dụng thần thông bị Phi Dương treo lên đánh, hắn đã nghĩ là Thánh Giả bình thường, vận dụng thần thông cũng không thắng được hắn, bất quá, gặp cái này thì chịu rồi.
Tạm thời có thể nói, Thần Thông của Võ Đế là tạo ra tiểu không gian, tiểu thế giới, đại khái đối với khống chế không gian hiểu sơ sơ. Còn Võ Thánh ở đây là hiểu hoàn toàn, hiểu hoàn toàn không phải là mỗi cái tạo ra không gian, kể cả phá bích, đi từ không gian này qua không gian khác cũng làm được, đó gọi là Xuyên Toa Không Gian.
Đồng nghĩa với việc, nãy giờ tên Quỷ Thánh đi từ không gian này qua không gian khác, tiếp cận không gian gần Phi Dương để tấn công, Phi Dương biết hắn trốn ở không gian nào đó gần hắn nhưng Phi Dương không tấn công được. Hắn vô lực phản kháng, phá một không gian cần thời gian tìm ra mã ID của không gian đó, Quỷ Thánh cứ dùng hack phá mà vào, cơ hồ nhanh gấp lần Phi Dương ngồi bẻ khóa, đây giống như là chuyên gia máy tính đánh với Hacker Man vậy.
Phập!!!!!
Lao ra khỏi hố sâu, Phi Dương nghỉ được chút lại di chuyển, chuẩn bị không dừng lại trong rừng. Tại chỗ hắn vừa đi qua, đại lượng móng vuốt từ không gian xuất hiện, đóng cọc xuống đất, yêu thú động vật, cây cỏ, cổ thụ đều chạy không kịp, tất cả đều chết hết.
Vết thương chằng chịt tăng lên, Phi Dương dù đã lạng lách đánh võng di chuyển vẫn là không thể tránh hết. Móng vuốt xuất hiện quá nhiều, đang có dấu hiệu tăng lên liên tục, từ lúc đầu - đã đến - rồi, tránh trăm cũng phải trúng một, vạn vô nhất thất hắn phải sơ ý thôi.
Đại lượng móng vuốt từ không gian đi ra tấn công khiến hắn bị thương, nhưng đó không hẳn là uy hiếp trí mạng. Hắn bị tấn công quá nhiều, mục tiêu gây cho hắn căng thẳng đầu óc thời gian dài, suy giảm tinh thần, ảnh hưởng phán đoán. Chẳng mấy chốc, hắn có thể sơ ý bị xuyên tim đi.
Qua một con hẻm giữa núi, không gian xung quanh hắn nhiễu loạn càng nhiều, dễ nhìn thấy đại lượng vết nứt xuất hiện bao vây lấy hắn.
Lần này không phải là - chiếc móng vuốt nữa, mà là có tận cái!
P/s: Tác giả cũng tháng rồi chưa viết, lý do cũng là đời sống bận rộn, cộng thêm vừa mới viết lại vô cùng bỡ ngỡ, đánh bậy đánh bạ đọc truyện nhiều quá nên văn phong thành như vầy, viết ra chữ cũng chẳng biết mình viết được hay không...haizz