Phía bên ngoài, đám võ giả cảm thán, Phi Dương muốn dùng sức một người mà đấu với một đám Võ Tướng sao?. Khó, khó, thật sự quá khó khăn đi.
Rất nhiều người đều cảm thấy Phi Dương quá phách lối,cuồng vọng, dù sao thì đó cũng là bốn tôn yêu nghiệt, trừ Thập Đoàn bị đánh bay ra, phần lớn đi theo bọn hắn đều Võ Tướng đàn em cả. Chỉ bằng mình Phi Dương sẽ so được sao?
Trong đó, bốn tôn này cũng liền tên là như sau: Thương Lăng, Đông Quốc, Bắc Đạt, Hoàng Mao, Lý Quý, trong đám đệ tử của Thiên Bách Tông cũng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy. Đâu phải một tân sinh như Phi Dương có thể đắc tội.
Đám Võ giả nhìn nhau đều đồng loạt thối lui ra phương xa, tạo thành một nửa vòng tròn, lắp cái ghế, làm bát hạt dưa, nhìn chằm chằm Phi Dương cùng đám titan sắp giao thủ.
Trong số đám đệ tử xem kịch, nhiều thằng cũng thắc mắc đội chấp pháp chạy đi đâu rồi. Nhưng cũng mấy kẻ vui cười: "Đội chấp pháp không cũng tốt, kịch hay không nên bị ngắt qoãng đâu".
"Đậu huynh nói có lý, choảng nhau đê, choảng nhau đê".
Lúc này, Bắc Khiếu bay ra khỏi đám đông, lôi ra hai cái hũ hô hào: "Anh em làm vố đặt cược đi, phe nào thắng sẽ ăn tiền của phe thua. Ta Bắc Khiếu xin đặt cược cho Phi Dương huynh linh thạch". Nói xong hắn liền ném tiền vào hũ ghi Phi Dương tên.
Nghe vậy, nhiều đệ tử xung quanh cũng run rẩy, cảm thấy cơ hội kiếm tiền là đây. Cả đám nhao nhao hò hét ném linh thạch tung bay. Phi Dương được thành mà bốn tên kia được thành chọn.
"Ta Lâm Phố cược linh thạch cho Phi Dương".
"Ta Phước Thịnh cược linh thạch cho Thương Lăng team".
....
Đằng xa, cảm nhận được bạo động đám đông. Lòng Phi Dương cười to, Bắc huynh tốt, biết tận dụng cơ hội, IQ tăng lên được chút đỉnh. Hắn còn lo thiếu tiền đây, bất quá vẫn đề đã giải quyết. Giờ trận này hắn không thể thua, tiền ơi ta tới.
Lý Quý xải bước ra nói: "Phi Dương, ngươi hãy tự sát đi, bằng không, nếu để chúng ta động thủ, e rằng ngươi sẽ khó mà toàn thây".
Phi Dương quét mắt nhìn đám võ giả một lượt, lạnh lùng nói: "Muốn lấy mạng của ta, còn phải xem các ngươi có bản lĩnh đó hay không?".
Xoẹt…
Thân ảnh pháp tướng Phi Dương cấp tốc biến ảo. Thoắt cái, hư không ẩn sát khởi động, hắn đã tới trước mặt hai tên Võ Tướng Sơ Kỳ, song chưởng vỗ ra.
Sắc mặt hai tên Võ Tướng Sơ Kỳ này lập tức khẽ biến, cảm thấy trên cánh tay của Phi Dương truyền đến lực lượng vô cùng to lớn, mạnh mẽ đến mức hai thằng này run lẩy bẩy.
Ầm
Hai vỗ, liền hai cái pháp tướng lập tức bị vỗ bạo. Tay Phi Dương đưa vào trong, kéo ra hai tên võ giả đang ngồi ở tim ra. Hai thằng này hốt hoảng, la lớn như con chuột bị người khổng lồ nắm lấy.
"A,, tha mạng a. Bọn ta không giám thế nữa".
"Tất cả đều do Lục Doanh, do đội trưởng..."
Ầm
Hai thằng này liền bị Phi Dương bóp nát như trái bóng, máu tươi phun trào, nhuộm đỏ đại địa. Phi Dương cũng liền nghe tới cái tên Lục Doanh, hắn sẽ ghi nhớ lại.
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tướng sơ kỳ, kinh nghiệm thu được , điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tướng sơ kỳ, kinh nghiệm thu được , điểm."
Hoàng Mao thấy Phi Dương thoắt cái giết hai người, hắn gào thét nhảy bay đến. Toàn bộ pháp tướng của hắn đỏ rực như thể bốc hỏa mà ra, bàn tay mọc gai nhọn móng vuốt. Một chưởng đánh ra, móng vuốt cự thú chộp xuống.
Phi Dương mặt không đổi sắc, cây Tử Phủ từ lưng hắn bắn ra, biến ảo một cái lắp lên tay pháp tướng. Không do dự, một rìu chi uy tia nguyên lực đánh về phía cự chảo.
"Khai Địa" - x. sát thương ( nguyên lực)
Răng rắc
Lợi trảo liền phá toái ra ngay, một rìu đụng đến, Hoàng Mao giáp bảo hộ nát tan, đánh thẳng vào trong. Xương cốt rã rời, ngạnh sinh sinh bị đánh thẳng xuống đất một lỗ.
Lúc Phi Dương đang xử Hoàng Mao lúc, đám Võ Tướng liền đã bao khỏa lại xung quanh hắn, vây kín không lối thoát. Thú thật, mặt Phi Dương cũng không có đổi sắc, đạp thẳng chân nhảy về một phía, Phi Dương chọn hướng thằng Thập Đoàn bị đánh bay lao đi.
Cơ hồ một đám Võ Tướng thấy Phi Dương lao về mình không khỏi run run. Nhưng nhiều người nên nỗi sợ giảm bớt, cả đám vũ kỹ, quyền đấm cước đá trút hết như báo táp đánh ra.
Phi Dương cười chê: "Loại công kích cấp bậc này, căn bản không thể tạo thành uy hiếp đối với ta a".
Phi Dương cầm Tử Phủ chĩa thẳng đám này, cứ thế mà càn quét thẳng tắp. Đám này Võ Tướng sợ vỡ mật, liên tục tránh lui nhưng cũng có kẻ không may chứ. Năm tên Võ Tướng liền bị lưỡi rìu chém qua, pháp tướng vỡ, thân thể bị chém đôi mà ra.
Aaaaa!
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tướng trung kỳ, kinh nghiệm thu được , điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tướng trung kỳ, kinh nghiệm thu được , điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tướng trung kỳ, kinh nghiệm thu được , điểm."
...
Từng tiếng hét thảm bao trùm đại địa. Lúc này, Phi Dương đã phá vòng vây lao ra để lại đấy tên Võ Tướng tử vong mà đi.
Con mắt Đông Quốc đỏ lên, bản thân bên họ có tới bốn người là cao thủ Võ Tướng Đỉnh Phong ấy vậy mà không bắt kịp nổi tốc độ của Phi Dương, quá mất mặt.
"Chân Chuyển Na Di"
Đông Quốc thét lớn, vận dụng bí pháp tăng tốc nhất thời, thân ảnh thoắt cái vài hơi thời gian liền đã chạm mặt Phi Dương, một chưởng đánh đến. Phi Dương lúc này liền dừng lại, quay đầu nhìn hắn cười lạnh a. Có người biếu mạng, Quốc Huynh tốt a, lúc chạy hắn đã tích tụ linh lực chuẩn bị cho lúc này, đơn giản mà dễ dàng.
Một nhát Tử Phủ nguyên lực đập tới. Bình thường Võ Tướng căng lắm tích được nguyên lực, ai như được Phi Dương lại còn x. sát thương nữa chứ.
Đông Quốc sững sờ, theo lý thuyết Phi Dương phải tiếp tục chạy, nếu không thì hắn dừng lại lúc bọn đằng sau hắn sẽ bắt kịp chứ. Chỉ kịp suy nghĩ giây lát, cây rìu liền đánh tới trước mặt hắn.
"Khai Địa" - x. sát thương ( nguyên lực)
"Không..."
Chỉ kịp thét dài, pháp tướng Đông Quốc đã bị Tử Phủ chém đứt đôi ra, lộ ra thân ảnh hắn bên trong. Phi Dương nhân cơ hội, hắn lấy ra đoản kiếm đâm một nhát vào tim.
Phụt...
Đông Quốc phun máu, con mắt ửng đỏ, tim đập chậm dần, cuối cùng thì tắt không còn đập nữa.
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tướng đỉnh phong, kinh nghiệm thu được , điểm."
Chậm một đoạn, Thương Lăng và Bắc Đạt liền đã tới kịp, song chưởng đánh thẳng vào pháp tướng Phi Dương. Vừa đánh xong, thì Bắc Đạt liền hô "Không Tốt".
Oanh
Phốc…
Phi Dương phun ra một ngụm máu tươi, hộ giáp vỡ vụn, pháp tướng bay tung lên trời, xương cốt rạn nứt khắp nơi. Nếu không phải pháp tướng của hắn cường đại, e rằng song chưởng kia liền đưa hắn đi chầu ông vải rồi.
Mà bọn này nãy giờ chắc cũng nhận ra ý định của Phi Dương rồi, hướng hắn chạy mẹ nó chính là hướng thằng Thập Đoàn đang hôn mê bất tỉnh ở tít phía xa. Dù bọn họ không cảm thấy chính xác vị trí thằng đấy, nhưng Phi Dương cảm nhận vô cùng rõ ràng.
Vọt một cái bay đến gần chỗ thẳng này, đứng dậy, Phi Dương liền tiến tới gần em hàng ngon này, cầm cây Tử Phủ lên cho một đập.
Ầm!
Cơ thể Thập Đoàn lập tức phá toái, xương tan thịt nát, máu vảy khắp nơi nhìn hơi kinh dị.
"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tướng đỉnh phong, kinh nghiệm thu được , điểm."
"Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm đã đầy, thăng một cấp Võ Hoàng Sơ Kỳ."
"Keng, vì tư chất ký chủ đã là xanh nên không yêu cầu cảm ngộ để đột phá Võ Hoàng".
"Keng, thăng một cấp, cơ thể trở lại trang thái đỉnh phong. Điểm kinh nghiệm tiếp theo cấp là /,,."
"Keng, hệ thống . đang được khởi tạo, kính xin ký chú đợi ngày, trong lúc đợi mọi công năng sẽ tạm khóa".
P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.