Tiến triển thuận lợi với Sở Nam là một chuyện đáng vui vẻ, song có lẽ do quá thuận lợi nên Hình Vận càng cẩn thận, chỉ lo không cẩn thận sẽ thành dã tràng xe cát.
Thấy cuối tuần ngày càng gần, cô càng sốt sắng hơn.
Dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên cô đến nhà bạn trai mà, có phải nên chuẩn bị gì đó không?
Suy cho cùng lần đầu tiên đến nhà người ta không thể đến tay không được, nhưng mà nên mua gì đây? Giờ hẹn là giờ phút, vừa đúng bữa tối nên không biết anh ấy định ra ngoài ăn không nữa, hay là mình cứ mua thức ăn trước để nhân cơ hội này thể hiện dáng vẻ mẹ hiền vợ đảm nhỉ? Song kinh khủng hơn là cô sợ mình xem phim tài liệu sẽ ngủ gật mất, bởi vậy cô quyết định kéo Từ Y Y đi uống cà-phê cùng, thuận tiện xin ít kinh nghiệm yêu đương từ “vị tiền bối” này…
– Cậu nói gì cơ? Hắn hẹn cậu hôm nay đến nhà hắn á? – Từ Y Y kích động bật dậy khỏi ghế.
Tiếng la hét hoảng sợ trong quán cà-phê vào buổi chiều yên tĩnh đã mang đến không ít cái liếc mắt.
– Ừ…ừ… – Hình Vận xấu hổ đưa mắt nhìn quanh bốn phía, chỉ tay ý bảo cô bạn ngồi lại xuống ghế – Cậu ngồi xuống trước rồi nói tiếp.
Từ Y Y nghe lời ngồi xuống, nhưng cảm xúc vẫn hơi kích động:
– Đừng nói là cậu đồng ý rồi?
Trông dáng vẻ mọi thứ rất nghiêm trọng của cô bạn, Hình Vận sợ hãi:
– Tớ không nên đồng ý à?
– Cậu…
Từ Y Y cố kìm nén cơn giận để không mắng chửi người, dù sao hai người cũng chỉ là bạn bè thông thường, nói khó nghe quá có thể sẽ mất lòng nhau. Vì vậy, cô nàng đành dùng cách nói uyển chuyển nhất để giải thích:
– Không hẳn là không nên, mà là… cậu không cảm thấy quá nhanh à?
– Hả, tớ cũng đâu ngờ anh ấy mời đến nhà nhanh thế đâu. Tớ có kinh ngạc thật nhưng… – Cô bĩu môi – Mà cậu cũng biết bố mẹ tớ thúc giục đến sốt ruột rồi đấy thôi. Với tình hình này tớ nào còn có thời gian làm theo trình tự nữa, phát triển nhanh cũng hay mà.
Hình Vận luôn cho rằng trình tự yêu đương nên là tỏ tình, nắm tay, ôm ấp, hôn rồi mới đến khả năng đến nhà đối phương.
Đó đều là kinh nghiệm cô đúc kết được từ truyện tranh, song các nhân vật chính trong đó đều là những cô gái trẻ trung xinh đẹp, còn cô đã sắp tuổi rồi, yêu đương ở tuổi này làm sao có thể giống như đám thanh niên được?
– Nói vậy cũng không sai, nhưng vấn đề là… – Từ Y Y vẫn chưa yên tâm – Cậu xác định mình đã chuẩn bị tốt rồi à?
– Chưa dám chắc mà. Tớ cũng chưa biết phải làm gì nữa.
– Tóm lại cậu quyết định sẽ đến đó phải không? – Từ Y Y cực kỳ mâu thuẫn, theo cảm tính vẫn còn muốn ngăn cản Hình Vận, còn theo lý tính lại cảm thấy suy nghĩ của cô ấy cũng không phải không có lý.
Hình Vận gật đầu.
Biểu cảm này chưa hẳn là kiên định nhưng không giống như còn đang do dự, xem ra cô không ngăn được. Vì thế, cô hít sâu một hơi rồi đột ngột đứng lên và nói:
– Vậy đi thôi.
– Đi đâu cơ? – Hình Vận nghệt mặt.
– Thì chuẩn bị cho cậu. – Từ Y Y vừa trả lời vừa liếc nhìn đồng hồ, mới hơn giờ chiều, vẫn còn kịp – Cậu đã quyết định rồi thì những thứ còn lại cứ giao hết cho tớ.
– Y Y, tớ biết ngay tìm cậu là quyết định đúng đắn mà… T_T
– Còn phải nói chắc!
– Vậy tớ đây cần phải làm gì?
– Không cần làm gì cả, cậu chỉ cần giữ gìn sức khỏe thật tốt là được, nếu không chỉ sợ đêm nay cậu không chịu nổi thôi.
– …
Sao nghe sờ sợ vậy nhỉ?
Kể từ khi biết đối tượng xem mắt của Hình Vận là Sở Nam, Hạ Kha rơi vào tình trạng đấu tranh trước nay chưa từng có.
Mấy lần anh rất muốn kể hết sự thật mình biết cho Hình Vận song cứ mỗi lần lời nói đã đến chót lưỡi đầu môi lại chẳng thể thốt ra được.
Phải nói thế nào đây?
…Không hay rồi, hình như trong lòng tên đàn ông đó còn có một người khác. Hồi trước hắn theo đuổi cô gái đó rầm rộ lắm, sống chết bám lấy người ta, thủ đoạn tồi tệ nào cũng dùng được, thậm chí từng bị tôi đập rất nhiều lần nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc! Đó mới là cách hắn yêu một người, điên cuồng đến mức làm người ta muốn báo cảnh sát, hay như loại hành vi hơn một tuần không liên lạc, ngay cả WeChat cũng không, thì chứng tỏ hắn căn bản không thích em! Sở dĩ hắn bắt đầu với em cũng là vì người yêu hắn đã bỏ đi, hắn cố níu giữ nhưng không thể thay đổi được bất cứ điều gì nên dùng cách này để mình không bị sa sút mà thôi.
Nên mở lời câu nói này ra sao?!
Huống chi đứng từ góc độ của anh đều rất ngại, bởi nhìn thế nào cũng giống như anh đang lấy danh nghĩa muốn giúp cô để cướp Sở Nam lại cho Thẩm Thanh vậy.
Cảm xúc rối rắm này khiến anh “ăn không ngon, ngủ không yên”, cuối cùng cố gắng chịu đựng đến cuối tuần, cứ ngỡ không gặp Hình Vận anh có thể thoải mái hơn đôi chút, vậy mà không ngờ…
Cuối tuần tình cờ gặp nhau!
Thật ra từ khi Hình Vận bước vào cửa hàng anh đã chú ý đến rồi, ban đầu anh còn tưởng mình điên rồi, bỗng dưng xuất hiện ảo giác! Chắc chắn đúng là cô xong, Hạ Kha bất giác ngoảnh mặt đi, hòng vờ như chưa thấy gì, rồi nhân đó dịch chân vào trong góc.
Thế nhưng thực tế chứng minh, kiểu trốn chạy này không hề có ý nghĩa chút nào…
– Ơ… – Cô ngạc nhiên bước đến – Sếp Hạ, tình cờ ghê, sếp cũng đến đây mua đồ lót à?
– …Đây là cửa hàng thời trang đồ lót nữ mà.
Rõ ràng trong đầu đã nhận định cô ấy nhận nhầm người, vậy mà cô ấy vẫn luôn có cách khiến anh câm nín.
– Ờ… mà sao…anh… – Hình Vận sực nhận ra, gương mặt hiện lên nét bối rối.
Sếp nhà mình nghiện đồ nữ hả?!
– Cái gì vậy?
Chẳng đợi cô hết bối rối, ánh mắt Hạ Kha đã bị thứ tơ tằm màu đen trên tay cô thu hút.
– Quần lót mà…
May quá, cô yên tâm rồi, quần chữ T sếp còn không nhận ra thì nghiện đồ nữ sao được!
– Dĩ nhiên tôi biết đó là quần lót. – Anh cũng đâu phải đứa ngớ ngẩn – Ý tôi là bình thường em toàn mặc quần kiểu này à?
– …
Hình Vận bừng tỉnh, không giấu được sự ngượng ngùng, vội vàng giấu cái quần đó ra đằng sau.
Còn tiếp…