Thế Giới Phép Thuật

chương 30: chuỗi thời gian bình yên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trường học The King , một trường học được thành lập cách đây năm trước dành cho những học sinh cấp . Trường dành cho quý tộc , đại quý tộc hay những người có danh hiệu cao quý trong đất nước . Nằm ở đầu thành phố quý tộc .

Thành phố quý tộc là gì ? Đây là thành phố chỉ có những đại gia , quý tộc ở . Không hề có bóng dáng của một tên ăn xin hay những cửa hàng tầm thường như bao thành phố khác , cái gì cũng rất sang trọng . Vì sao thành phố này lại có thể từ một thành phố bình thường trở thành một thành phố nổi tiếng như vậy ? Không ai có thể biết câu trả lời . Ngoại trừ các đại quý tộc

—ở giữa thành phố quý tộc—

_"đây là tách cafe đen mà cậu gọi ban nãy"-phục vụ

_"ừ , hết bao tiền vậy"-Yuto nâng tách cafe lên và uống

_" nghìn đồng"-người phục vụ mỉm cười

_"hể ... à vâng"-Yutto nói rồi lấy ra tờ triệu đưa cho phục vụ

Người phục vụ nhận lấy tiền , mỉm cười rồi nói tiếp

_"tôi sẽ vào lấy tiền thừa , xin hãy tự nhiên"-phục vụ nói rồi đi vào trong

Cậu đặt tách cafe xuống , lôi ra từ trong túi chiếc ví rồi thở dài

_"ly cafe từng này mà gần triệu , đắt vãi . Cũng may mà mình có mang theo tiền lương tháng này , chứ không chắc giờ phải ở lại rửa chén"-Yutto

Cất lại chiếc ví vào túi quần , cậu cho vào ly cafe một cục đường ở trong cái chén giữa bàn . Cậu lấy chiếc thìa nhỏ , khuấy đều rồi tiếp tục thưởng thức .

_"đường phố không tắc nghịt lắm nhỉ"-Yutto nhìn ra ngoài cửa sổ , tự lẩm bầm một mình

_"đó là do những người mua ô tô dạo này đang giảm đi"-phục vụ bất ngờ xuất hiện sau cậu

Ông ấy lại gần bàn cậu , nhấc chiếc đĩa ở dưới ly cafe lên , kẹp lại tiền thừa ở dưới rồi lại gần cửa sổ

_"mới đây có phát hành chiếc giầy có khả năng tự di chuyển nhờ những bánh xe tí hon ở bên dưới , có tốc độ gần bằng với ô tô , bởi vậy bây giờ đường xá thoáng đãng hơn rất nhiều"

_"hểểểể"-Yutto

Cậu nhấc ly cafe , nhanh chóng uống hết sạch cafe . Lấy tiền thừa kẹp dưới chiếc đĩa rồi đứng dậy .

_"tôi có việc rồi , tạm biệt"-Yutto

Cậu nói rồi bước ra khỏi quán cafe đấy , tiếp tục đi dạo hay nói đúng hơn là trốn học . Cậu bước qua từng con ngõ một , rồi ghé vào một tiệm giày

_"xin chào , cho tôi hỏi ở đây có chiếc giày gắn bánh xe gì gì đó không ?"-Yutto

_"tất nhiên là có rồi , cậu vào mà chọn đi"-chủ quán

Cậu bước vào trong , lấy luôn chiếc giày màu đen trắng rồi mang ra quầy

_"chọn nhanh thế !??"-Chủ quán ngạc nhiên

Yutto không nói gì , đưa chiếc giầy ra trước mặt

_"biết rồi , biết rồi"-Chủ quán

Cô ta cầm lấy chiếc giầy rồi xem giá của nó , sau đó ngước lên rồi nói với cậu

_" triệu"-chủ quán

_[đắt vãi vcl]-Yutto thầm nghĩ

Cậu gửi tiền rồi cầm lấy túi giầy , bước ra ngoài . Cậu tiếp tục đi phiêu lưu vòng quanh thành phố này , nhưng càng đi càng chán , không có một cái gì ngoài tiệm ăn uống hay đồ nội thất ở đây . Thấy vậy cậu đi ra công viên và ngồi vào một chiếc ghế được làm bằng vàng .

_"khốn nạn , cái thành phố quái quỷ gì thế này , chán vãi"-Yutto

Cậu nói rồi cho tay vào túi , lôi ra chiếc điện thoại

_"để xem mấy giờ rồi"-Yutto

Cậu nói rồi bật chiếc điện thoại

_"sao nó không lên màn hình ..."Yutto ngồi một lúc nhìn điện thoại , rồi khẽ đứng dậy

_"đi sửa điện thoại thôi ..."-Yutto

Cậu liền đứng dậy và đi sửa điện thoại , đáng lẽ ra cậu sẽ được tận hưởng những phút giây bình yên nếu không đi qua một trường tiểu học nào đó ...

_"cái gì thế kia ..."-Yutto

Sau khi sửa xong chiếc điện thoại , cậu có đi qua một ngôi trường và để ý thấy có đứa học sinh , một đứa là gái và mấy đứa còn lại là trai , có vẻ chúng nó đang bàn cái gì đó . Thấy vậy cậu khẽ lại gần

_"này ! Lena-sama ! Sao cậu không về nhà xin thêm chút tiền nữa rồi đưa cho bọn tớ nhỉ ?"-một thằng bé đứa giữa lên giọng với cô bé trước mặt

_"à thì ... bố mình không cho nữa ... hôm nay mình đã xin tới lần rồi "-cô bé ấp úng

Thấy vậy , chúng nó liền đứng bao vây cô bé rồi cười và nói

_"thế thì xin lần thứ đi ! Nhà cậu rất giàu mà !"-đứa bé đấy tiếp tục nói

_"đúng đó đúng đó"- đứa còn lại hùa theo

Yutto không nói gì , núp ở góc tường mà nghe ngóng

_[Nhìn sơ qua ai cũng biết đây là trấn lột rồi , nhưng đứa kia gọi con bé rồi thêm kính ngữ ở sau , lẽ nào con bé là đại quý tộc ?]-Yutto

Cậu khẽ thở dài , bước đi , không quay lại . Cậu không hề muốn dính dáng gì tới bọn nhóc quý tộc ấy , vẫn chưa muốn đánh đổi giây phút bình yên này . Nhưng cậu ngay lập tức dừng lại khi nghe thấy giọng nói của con bé kia

_"kì lạ , sao Mio-nee vẫn chưa đón mình ..."-con bé

Cậu ngay lập tức quay lại , đi thẳng tới rồi cầm vào tay con bé kia , kéo ra sau lưng

_"hể ?"-con bé ngạc nhiên thốt lên

Đứng sau lưng cậu , con bé cảm nhận được cái gì đó an toàn từ cậu học sinh cấp đấy . Nhưng cũng không hẳn là an toàn , một cảm giác rất khó tả , rằng cậu có một thứ gì đó đáng sợ . Nó im lặng , không nói lên lời

_"này nhóc ... hình như lúc nãy anh nghe thấy nhóc nói gì về Mio-nee đúng không"-Yutto

_"hả ? Tên nào đây ! Mau tránh ra !"-Tên nhóc ở giữa hét lên

Cậu không nói gì , cho hai tay vào túi quần và nói

_"cút"-Yutto

_"hể"-thằng nhóc

_"tao nói mày cút"-Yutto trừng mắt

Thằng bé nghe thấy vậy bèn lùi lại một hai bước , rồi hét to

_"người đâu !"-Thằng nhóc

Sau tiếng hết , người mặc áo đen đi ra từ trong con hẻm gần đó , cầm theo thanh kiếm rồi bước về phía cậu

_"cậu chủ có gì sai bảo"-vệ sĩ

_"đánh chết tên kia cho ta"-Thằng nhóc nói rồi chỉ vào cậu

Tên áo đen thấy vậy nhìn cậu , nhấc thanh kiếm lên vai rồi nói

_"này nhóc , ngươi dám gây sự với thiếu gia sao ? Ngươi chán sống nhỉ"-vệ sĩ

Cậu nhìn thấy vậy , nở nụ cười khinh bỉ rồi nó

_"gì thế này , thì ra lũ khốn chúng mày nhìn thấy thiếu chủ của mình đi trấn lột người khác mà vẫn đứng im à ? Đi trấn lột của người có chức quyền cao hơn mình ? Bọn mày chán sống à ?"-Yutto

Tên nhóc nghe thấy vậy nổi gân xanh , hét to

_"đánh chết nó cho ta !"-thằng nhóc

_"rõ"-vệ sĩ

Hắn nghe lệnh liền xông thẳng vào cậu , cầm lấy thanh kiếm chém dọc xuống , nhưng cậu liền chặn lại bằng thanh kiếm của mình .

_"kiếm kĩ chả khác gì một thằng nghiệp dư"-Yutto nói rồi chém bay thanh kiếm của hắn

Ngay sau khi chém bay nó , cậu lao vào tung một cú sút thẳng vào mặt hắn , khiến hắn bay thẳng vào một bức tường

_"đại ca !"-hai tên còn lại hét lên

Nhưng bọn chúng cũng nhanh chóng nhận một cú đá khác của cậu , cả hai tên nhận được cúa sút ngã đập xuống đất mà ngất .

_"đánh nhau mà lại phân tâm thế hả ?"-Yutto

Nói rồi cậu quay lại , nhìn vào ba đứa nhóc kia . Bọn nó run cầm cập , lùi , bước rồi chạy đi , bỏ mặc ba tên vệ sĩ đang nằm liệt dưới đất . Thấy vậy cậu khẽ thở dài rồi quay lại chỗ con bé kia

"này nhóc , làm thế nào mà em biết ..."-Yutto chưa nói hết câu bỗng dừng lạ

Cậu mở to mắt , nhìn chằm chằm vào con bé . Nhìn vào nó , vào cái thứ đấy .

_"đùa sao ..."-Yutto

Cậu đứng hình , không nói gì , không nhúc nhích . Bởi vì con bé ấy ... có nó ... con mắt của gia tộc Yasami

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio