Vào lúc giờ kém , khi mà mặt trời vẫn chưa lên tới đỉnh và toả ra ánh nắng đẹp đẽ của buổi sáng . Khi mà thành phố đã mất đi sự ồn ào vốn có của nó , chìm trong sự im lặng đến đáng sợ và sự vắng vẻ từ những con đường lớn .
Và tất nhiên , chẳng có một ai muốn dậy vào giờ này , nhất là vào ngày chủ nhật đáng giá của họ , vì nó chính là ngày duy nhất trong tuần mà tất cả đều có thể nghỉ ngơi thoả thích sau những ngày làm việc vất vả . Và tất nhiên "ai đó" cũng như vậy , ngày hôm qua có lẽ là ngày vô cùng tồi tệ đối với cậu , mọi rắc rối cứ nối đuôi nhau phá huỷ chuỗi thời gian yên bình đấy , nên tất nhiên cậu cũng muốn dành ngày cuối tuần đáng quý này và đánh một giấc ngon lành tới trưa nếu không vì cái nhiệm vụ chết tiệt mà nhóm cậu được giao .
_"khốn nạn ... sao học sinh mà phải đi đánh quái vật chứ ? Thế giới này loạn rồi"-Yutto lừ đừ bước theo đám bạn học của cậu
Từng bước chân cậu nặng chĩu , hơi thở mệt nhọc như đang leo lên một ngọn núi cao , khác xa với những học sinh khác .
_"phấn chấn lên nào Yutto ! Lâu rồi chúng ta mới được giao một nhiệm vụ cấp cao thế này đấy !"-Soundes cao hứng , đấm loạn xạ về phía trước
_"dừng lại đi ! Nhìn cậu như một đứa con nít được bố mẹ đưa tới khu vui chơi vậy , ra dáng người lớn chút đi"-Monako đứng bên cạnh phàn nàn
_"gì chứ , chúng ta mới là học sinh cấp thôi mà"-Soundes bĩu môi
_"đúng đó Monako , đâu nhất thiết phải ra vẻ chín chắn đâu chứ , cứ là chính mình thôi"-Grasent
Monako khẽ tặc lưỡi , cậu nhìn xuống Yutto như muốn nhận được sự trợ giúp từ cậu , nhưng có vẻ Yutto không nhìn thấy gì cả , cậu nửa mơ nửa tỉnh , cứ bước từ từ theo đám bọn họ . Thấy vậy , cô chỉ biết thở dài ngao ngán .
Bọn họ đã tới ga tàu , mỗi người sử dụng thẻ của riêng họ và đi tới con tàu ở cuối nhà ga , là chuyến tàu với đích đến là một bãi biển nổi tiếng . Bước vào bên trong , cả nhóm nhanh chóng chọn chỗ ngồi cho riêng mình và chiếc tàu bắt đầu khởi hành đúng giờ .
_"ah ... ngày chủ nhật quý giá của tôi ... ông trời thật là bất công ..."-Yutto nằm ườn ra ghế và thở dài
Thấy vậy , Soundes liền tiến tới và động viên
_"Đừng như vậy chứ Yutto ! Hãy vui lên nào ! Chúng ta đã dành được chỗ ngồi đấy thôi , nếu cậu không biết thì lấy được chỗ ngồi trên tàu là kì công lắm đấy !"-Soundes xích lại gần cậu
_"trong tàu có mỗi chúng ta thôi mà ..."-Yutto
_"Ha ! Gió mát thật đấy ! Dậy vào sáng sớm đúng là thích thật nhỉ"-Soundes đứng dậy , hai tay dang sang hai bên đón nhận làn gió
_"tôi khá chắc đây là gió từ điều hoà ..."-Yutto
_"Nhìn này ! Chiếc đệm ghế êm thật"-Soundes vỗ vào chiếc ghế ngồi
_"dừng lại đi ... chỉ làm tôi nhớ tới chiếc giường mà thôi"-Yutto
Càng động viên , Yutto càng trở nên bi quan , Soundes thấy vậy chỉ biết thở dài và lủi thủi về chỗ ngồi . Có vẻ sự bi quan của Yutto đã ảnh hưởng tới cậu ta , thấy thế , Monako liền an ủi
_"đừng như vậy chứ Soundes , hãy cứ vui lên đi , lâu lắm rồi chúng ta mới được giao một nhiệm vụ quan trọng như vậy , mặc kệ cái tên lười biếng đấy đi"-Monako
_"ừ ... cậu nói cũng đúng"-Soundes
_"nghĩ sao kệ mấy người"-Yutto
Cậu khẽ thở dài , ngồi ườn ra ghế , hai mi mắt cũng khẽ khép lại
_"gì mà nhiệm vụ cấp S cơ chứ"-Yutto nói thầm
Nhiệm vụ cấp S , nghe trông oai đấy nhưng đây là dành cho lũ học sinh . Nên nó cũng chỉ so sánh được với nhiệm vụ hạng B của những người khác . Hiển nhiên thôi , ai lại dám cho đám nhóc con ất ơ vẫn còn trong tuổi đi học một nhiệm vụ hạng S thực sự cơ chứ .
Cậu đặt thanh Katana trên vai , đầu gục xuống , không nói cũng biết cậu đang có ý định ngủ . Mọi người thấy vậy cũng mặc kệ , dù sao chuyến đi này mất khá nhiều thời gian , để đến được đấy cần ít nhất tiếng . Đánh thức cậu cũng không để làm gì .
- tiếng sau-
_"BIỂN KÌA !!!"-Soundes hét lớn
Grasent cùng vài người khác có vẻ bị sự hào hứng của Soundes lây sang , liền chạy thẳng một mạch trên làn cát và hướng về phía biển .
_"phiền thật đấy"-Yutto đứng trên thở dài
Cậu nhẹ nhàng bước lên mặt cát , rồi nhấc chân còn lại xuống khiến chân kia khẽ lún xuống . Từng từng bước nhẹ nhàng , cậu tiến gần tới Soundes , kéo cổ áo của cậu ta
_"đừng quên , ta đến đây để làm cái nhiệm vụ hạng S vớ vẩn của mấy người đấy"-Yutto
_"à ... Phải rồi nhỉ"-Soundes
Cậu tiếp tục thở dài , liếc nhìn mặt biển trong xanh ở ngay trước mắt , rồi tỏ vẻ ngạc nhiên
_"A ... Nó kìa"-Yutto
Theo tiếng nói của Yutto , họ như là được lập trình sẵn , quay theo hướng ánh mắt của cậu và đồng loạt hỏi
_"đâu"-Mọi người
_"Dưới biển"-Yutto
_"hả ?"-mọi người
Monako đi tới , nhấc cổ áo của Yutto lên và nói với khuôn mặt nghiêm thúc
_"đây không phải là lúc đùa đâu"-Monako
_"nhìn mặt tôi giống đang đùa lắm sao ?"-Yutto
Cậu rút thanh katana ra khỏi vỏ , ánh mắt hướng tới khoảng không trước mắt . Khắp người cậu bỗng phát sáng lửa xanh , rồi tụ xuống tay cậu và dần đọng lại trên thanh katana . Cậu nhấc thanh kiếm lên và chém dọc xuống , tạo ra vết cắt lưỡi liềm xanh bay tới trước mắt và nó cắt trúng thứ gì đó , bắn ra những tia máu tím .
Con quái vật gào thét , tạo nên âm thanh lớn đến mức mặt đất rung chuyển , tất cả mọi người đều lấy tay bịt tai lại vì âm thanh to lớn tạo ra . Nó cũng dần xuất hiện khỏi lớp ngụy trang , lộ rõ một con bạch tuộc khổng lồ với lớp da màu hồng đậm .
Chiếc xúc tu khổng lồ của nó mọc lên từ dưới biển , phóng tới nơi bọn họ đang đứng với tốc độ không mấy nhanh nhẹn nhưng cũng không phải là chậm . Yutto nhảy lên , chém nhanh - nhát tới xúc tu của con bạch tuộc , khiến nó bị cắt thành từng mảnh nhỏ rơi tơi tả xuống .
Nó gào lên đau đớn , cùng với đó là sự tức giận đến tột cùng , - chiếc xúc tu khác ngoi lên khỏi mặt nước , bay tới phía Yutto bằng nhiều hướng khác nhau . Nhưng , xúc tu chưa chạm tới cậu đã bị thổi tung bởi khẩu súng cậu mang trên lưng .
_-Monako tạo ra một vòng tròn trước mắt
Từ trong , một tá những thanh kiếm đen kịt bay tới những chiếc xúc tu mới bị thổi bay của con bạch tuộc , đâm chi chít vào nó . Rồi những nơi bị thanh kiếm đâm trúng trở nên đen kịt và dần lan ra cho đến khi cả xúc tu màu hồng đấy biến đổi .
_-Monako
Con bạch tuộc tiếp tục hét lên , lần này nó quyết định bỏ chạy . Thấy vậy , Yutto liền nhảy tới và tung ra những cú chém sắc lẻm về phía con bạch tuộc . Nhưng , khi cậu chưa bay tới nơi , nó liền phun mực về phía cậu và nhưng người khác nhằm che đi tầm nhìn .
Whis liền gọi gió thổi bay đi những vệt mực đen bay tới , giúp cho tất cả không dính phải thứ màu đen kịt gớm ghiếc đấy . Nhưng , thời gian cơn gió thổi bay đi vệt mực đã đủ để giúp con bạch tuộc lặn sâu xuống biển . Thấy thế , Yutto khẽ tặc lưỡi
_"có vẻ không nhanh được rồi"-Cậu nói rồi nhét thanh kiếm vào bao