Trong căn phòng rộng lớn , với bộ bàn ghế sofa màu đỏ sang trọng cùng chiếc bàn bằng vàng . Yutto đang ngồi uống trà , đối diện cậu là Tiko và bên cạnh cậu là Mosui , Lili đang ngồi trên đùi của Mosui , chắc nó vẫn còn đang giận cậu .
_"Tóm lại ! Thành phố của cậu sắp bị một thành phố khác tấn công ?"-Yutto đặt tách trà xuống , nói với Tiko
_"Ừm ... đúng là như vậy , người của tớ đã thám thính được truyện này , tuy không nghe được nhiều nhưng tớ có thể biết một đội quân hơn triệu quân sẽ đến xâm lược thành phố của tớ vào ngày nữa"-Tiko
_"chính xác là ?"-Yutto
_"Khoảng - giờ sáng chúng sẽ bắt đầu tấn công"-Tiko
_"hể ? Đánh vào lúc tất cả đang ngủ ấy hả ?"-Yutto
Tiko khẽ gật đầu . Cả căn phòng lại một lần nữa chìm vào im lặng .
Yutto nhấc chén trà lên hớp ngụm nữa , rồi quay ra nhìn vào Tiko một lúc lâu như thể đang phân vân điều gì đó , rồi cậu cuối cùng cậu cũng cất lời
_"này ... ngoài cái viên ngọc màu tím ra , cậu vẫn còn cái khác phải chứ ?"-Yutto
_"Hể ?"-Tiko ngạc nhiên
Biểu cảm này khiến cho khoé miệng của Yutto hơi nhếch lên . Từ lúc đến đây , trong cơ thể Yutto cứ có cảm giác rạo rực không rõ nguyên nhân , cậu đoán là do viên ngọc đang ở gần nhưng ngay khi đã hấp thụ nó , cảm giác ấy vẫn không hề biến mất mà chỉ bị giảm đi .
_"sao cậu biết được ?"-Tiko làm một vẻ mặt nghiêm trọng
_"vậy là có ?"-Yutto
Cậu đứng dậy khỏi ghế , lại gần bên cạnh Tiko và ngồi xuống , khoác vai Tiko và nói thầm
_"sao nhỉ ? Chiến tranh lần này có vẻ không đơn giản như lần trước ... đổi mấy cái viên ngọc mà cậu không thể sử dụng ... để tôi tham gia trận chiến ... nghe có vẻ được phết đấy chứ ?"-Yutto
_"..."-Tiko
_"tất nhiên ... cậu có quyền từ chối và tôi sẽ chỉ tham gia đầu trận chiến"-Yutto
Cậu nói rồi ngước mắt lên , thấy Tiko vẫn im lặng , cậu khẽ thở dài . Đứng dậy rồi nói
_"Mà ... cứ suy nghĩ đi , dù gì cũng còn tận ngày nữa mà ... phải chứ ? Tôi mong cậu đưa ra quyết định sớm để có thời gian chuẩn bị lâu"-Yutto nói rồi ra hiệu cho Mosui và Lili đứng dậy
Cả hai ngồi dậy khỏi ghế , cúi đầu xuống , lịch sự chào Tiko cho dù cả hai có là tiểu thư của hai đại quý tộc đi chăng nữa . Yutto đứng trước cửa đợi Lili và Mosui , cho đến khi cả hai ngưởng mặt dậy , cậu mới rời khỏi phòng .
_"đợi đã ..."-Tiko
Yutto ngay lập tức đứng lại , cậu quay mặt ra sau , nhìn vào Tiko . Tiko cũng đứng dậy khỏi ghế , lại gần Yutto , cậu ta nhìn kĩ một lượt mà nói
_"Này Yutto , tớ rất vui vì được gặp cậu một lần nữa ở đây đấy ... tuy có hơi chút hiểu lầm xảy ra nhưng kết quả vẫn rất tốt đẹp ..."-Tiko
_"..."-Yutto
Tiko khẽ mỉm cười , một nụ cười vui vẻ , nhưng chứa sâu trong đó là một nỗi buồn mà ai nhìn vào cũng có thể cảm thấy
_"Yutto ... cậu có giấu tớ chuyện gì không ?"-Tiko
Lúc này đây , Yutto mới biểu lộ ra khuôn mặt ngạc nhiên , xen lẫn khó hiểu . Cậu quay hẳn người lại về phía Tiko , hỏi :
_"giấu cái gì ?"-Yutto nhíu mày
Câu nói mà Yutto vừa thốt lên càng khiến cho vẻ mặt của Tiko buồn hơn nữa , và cái vẻ mặt buồn bã đấy lại khiến cho vẻ mặt khó hiểu của Yutto lộ ra rõ hơn . Không thể chịu nổi cái không khí ngu ngốc như thế này , Yutto liền hỏi lớn
_"Tiko ! Rốt cuộc cậu nói tôi giấu là giấu cái gì nói quách ra đi ! Đừng có mà làm cái vẻ mặt ủ rũ đấy rồi bắt tôi đoán nữa !"-Yutto nói to , trên trán xuất hiện gân xanh
_"Hể ?"-Tiko
Cậu ta nhìn vào Yutto đang tức giận rồi hiểu ra rằng , Yutto không hề giấu diếm gì cậu ta , mà là do cậu ta không hỏi Yutto . Khuôn mặt buồn bã biến mất hút , thành khuôn mặt rạng rỡ
_"à không ! Chỉ là ... cậu là vô hệ phải chứ ! Sao cậu lại cần sức mạnh từ một viên đá chứa nhiều phép thuật đến vậy ?"-Tiko
_"Hả ? À ..."-Yutto
Cậu xích lại gần phía Tiko và nói thầm gì đó , tất nhiên do đứng gần nên Lili và Mosui vẫn nghe được tiếng của Yutto , nhưng lại không rõ được cậu nói gì . Điều này khiến cả hai khó chịu . Lili cố rướn người lên chút nữa để nghe thì Yutto đã nói xong , cậu để ý thấy con bé đang làm hành động kì lạ liền hỏi
_"Gì đây ? Phương pháp giúp cao lên à ?"-Yutto
Lili thấy cậu nói vậy , tức giận , chống hai tay lên hông và quay ra chỗ khác , còn cậu thì quay về Tiko và vỗ vai cậu ta .
_"Vậy cậu quyết định chưa ?"-Yutto
Tiko vẫn im lặng với hai đôi mắt long lanh , cậu ta đang nhìn Yutto với ánh mắt ngưỡng mộ cùng chiếc miệng cười tươi . Yutto liền hỏi lại - lần nữa rồi lấy tay khua trước mắt Tiko , kết quả là Tiko vẫn không nhúc nhích .
_"Gì nữa đây ..."-Yutto khẽ thở dài
Cậu khẽ cúi khom người xuống , tay trái đưa ra sau , bàn tay nắm chặt , hai mắt nhắm . Sau một vài giây , hai mắt cậu bất ngờ mở ra , chân phải đang bước lên phia trước khẽ xoay sang ngang . Nắm đấm ngay tức khắc hướng thẳng tới khuôn mặt tươi rói kia của Tiko , rồi cơ thể của cậu thiếu niên bị bay đi một khoảng cách ngắn và ngã bịch ra đất .
_"Cậu làm gì vậy Yutto !"-Mosui hốt hoảng hét lên
_"hắn bị đơ rồi ... tôi đấm cho hắn tỉnh ra ..."-Yutto thổi vào nắm đấm của chính cậu
_"Nhưng ít nhất cậu không cần phải mạnh tay đến như vậy !"-Mosui quát to
_"Tôi còn muốn mạnh tay hơn cơ ... mà sao cô lại lo cho hắn ta vậy ? Yêu hắn à ?"-Yutto
_"hả !?!"-Mosui tức giận hét lên
Cậu khẽ mỉm cười , chọc tức được Mosui kể ra cũng khiến cậu vui vì lí do nào đó . Cậu nghiêng đầu sang một bên , Tiko đã tỉnh dậy từ lúc nào và đang đứng nhìn cậu với khuôn mặt lấp lánh cùng một bên má đỏ lừ .
_"Ai da ... Yutto giờ đã biết trêu gái rồi ... đúng là không thể nào tin được trước mặt mình là Yutto đấy ..."-Tiko
Cậu chỉ im lặng , liếc nhìn Tiko , rồi lại thở dài .
_"Được rồi đấy , mau đưa ra quyết định đi , có định trao đổi hay không !"-Yutto
_"Tất nhiên là có rồi !"-Tiko
_"Tốt ..."-Yutto
Ngay sau đó , cậu cùng Tiko hướng đến một căn phòng , bên trong là chiếc ngai vàng cùng thảm đỏ trài dài từ chân ngai vàng đến trước cửa . Tiko đi ra sau chiếc ngai vàng , vuốt nhẹ vào phần lưng của nó và khiến một phần của ngai vàng bị lệch ra . Tiko liền rút ra một viên bi nhỏ màu đen ở trong đấy , viên bi màu đen gần như vô hình cùng với phần bóng tối ở phía chiếc hộp vừa lộ ra . Không ai có thể biết rằng trong đấy có viên bi mà sẽ chỉ nghĩ là lỗi thiết kế của ngai vàng .
Tiko ấn vào một viên gạch ở phía bức tường sau ngai vàng đấy , rối bấm tiếp tục từng viên gạch một theo thứ tự nào đó và nó liền nhô ra một viên gạch và một chiếc lỗ nhỏ màu đen , là chỗ để cho vào viên bi . Sự kín đáo này khiến cho Yutto cảm thấy khâm phục , nếu những tên trộm đột nhập vào đây chỉ tìm được viên bi hoặc tìm được phần gạch nhô ra , chưa chắc chúng đã có thể lấy được thứ ở bên trong .
Cánh cửa mở ra và chứa đựng bên trong là một không gian trống rỗng , điều này khiến Yutto tự hỏi trong đầu "lại là lối vào bí mật gì nữa đây" . Tiko nhìn thấy Yutto như vậy khẽ mỉm cười , cậu ấn ngón tay vào bức tường , rồi sau đó xuất hiện tia sáng bao quanh ngón tay của Tiko rồi quét mã vân tay . Sau đó bức tường mở ra một lối vào to lớn .
_"Cậu để vàng trong đấy hay sao mà giấu ghê thế ?"-Yutto
_"nó còn quý hơn cả vàng"-Tiko quay lại và mỉm cười
Khi bức tường đã kéo lên hết , một căn phòng hiện ra với một chiếc ghế Sofa song song với một màn hình lớn . Bên dưới màn hình là bộ đàm cùng với chiếc bàn phím và trên hết là có một vài bức ảnh cùng một số giấy tờ trên đấy , nó đều đã được khoanh dấu V như thể đã hoàn thành cái gì đó .
Mosui cùng Lili tò mò bước lại gần , cầm một trong những bước ảnh lên . Ngay khi nhận ra khuôn mặt của người trong bức ảnh , Mosui hướng ánh mắt thăm dò đến Tiko
_"đây là tên quan chức tham nhũng bị giết cách đây tháng ?"-Mosui
_"Đúng rồi đây !"-Tiko
_"tại sao cậu lại để tấm hình ở đây cùng với dấu tích V"-Mosui
Thấy thế , Tiko khẽ mỉm cười , cậu đưa tay lên gãi đầu
_"vì tôi đã giết ông ấy"-Tiko không hề do dự , trả lời ngay tức khắc
Căn phòng nhanh chóng chìm vào im lặng , mọi ánh nhìn hướng về phía Tiko đang tươi cười . Lili thì sợ hãi bám víu lấy Mosui , cô bé còn không dám nhìn về phía trước mà nhắm chặt hai mắt lại .
Yutto khẽ thở dài , gõ nhẹ vào bức tường , tạo ra âm thanh nhỏ nhưng Tiko vẫn có thể nghe thấy , cậu ta hướng ánh nhìn đến Yutto . Yutto đảo mắt về phía Lili đang sợ hãi , thấy vậy Tiko khẽ đưa ta ra trước miệng và chắp hai tay như xin lỗi
_"đùa đấy ! Đùa đấy ! Thực sự chỉ là trò đùa thôi ! Đừng phản ứng thái quá lên như vậy chứ !"-Tiko
_"Hể ?"-Lili
Con bé nghiêng đầu , nhìn vào Tiko .
_"cậu ta chỉ đùa thôi , bởi vậy bình tĩnh đi nhóc"-Yutto khẽ thở dài
Cậu ra lệnh cho Mosui bế con bé ra ngoài , và cô cũng làm y như vậy . Nhanh chóng căn phòng chỉ còn hai người . Yutto quay mặt lại , tiến tới và cốc đầu Tiko một phát
_"Đau !"-Tiko kêu lên đau đớn
Cậu ta ngước lên nhìn Yutto-người vừa cốc đầu cậu ta và đang xoa nắm đấm của mình . Yutto nhìn xuống Tiko , nói với cậu bằng chất giọng bình thường nhưng hơi trầm
_"cậu có điên hay không mà đi nói cho người ngoài biết việc ám sát hả ?"-Yutto
_"hể ! ... xin lỗi ! Tớ ban nãy hơi ..."-Tiko
_"Đừng biện hộ nữa ... cậu suýt nữa hại cả đội đấy"-Yutto
_"Nhưng không phải cả thế giới đều biết chúng ta rồi sao !"-Tiko
_"tôi thì chưa ... với lại kể cả có biết mặt chúng ta đi chăng nữa cũng không ai biết về những việc chúng ta làm , trừ ông ta"-Yutto nói rồi ngửng mặt lên như thể đang suy ngẫm về điều gì đó
Tiko cũng im lặng , cậu cúi đầu xuống . Cả hai cứ như thế một lúc lâu , rất lâu . Thời gian cứ như chậm lại , tiếng kim đồng hồ kêu càng lúc cành rõ hơn nữa . Nhưng cả hai vẫn đứng đơ ra đấy , suy nghĩ .
Vào lúc này đây , cả hai dường như đều có trung một suy nghĩ , đều đang nhớ lại một thứ kỉ niệm gì đó mà đã lâu họ chưa từng trải . Về một nhóm người được tin tưởng và giao cho những nhiệm vụ đặc biệt , ảnh hưởng lớn tới một cá nhân , một thành phố hày toàn bộ thành phố . Một nhóm người không có tên hay biệt danh , chỉ đơn giản là họ được thành lập ra để xử lí những vụ việc như vậy .
Một nhóm gồm những thành viên đều là những cậu bé , cô bé vẫn đang ở tuổi đi học . Và trong một lần họ vô tình xuất hiện trên tivi , và vô tình "bị" bắt phỏng vấn , cũng là lúc họ đã hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của họ . Và khi được hỏi về tên của đội , một người trong số họ đã đặt ra một cái tên -AST-