Dù sao cô ta cũng thích hợp gả cho Nguyễn Thiên Lăng hơn cô.
Giang Vũ Phi còn tưởng rằng chỉ đơn giản là do ông nội không thích Nhan Duyệt nên mới nói như vậy. Nhưng mãi về sau, cô mới thật sự hiểu ý của ông nội.
Nguyễn Thiên Lăng đứng ngoài cửa nên đã nghe được hết cuộc trò chuyện của hai người.
Anh nhìn Giang Vũ Phi bằng ánh mắt phức tạp, anh phát hiện ra mình không hiểu nổi người phụ nữ này.
Cô rốt cuộc thật sự muốn ly hôn với anh hay chỉ là lùi một bước tiến ba bước, lạt mềm buộc chặt.
Có đôi khi, anh thực sự tin là cô không thèm làm vợ anh. Nhưng chỉ cần nghĩ tới trước kia cô từng rất hâm mộ anh, luôn nhìn anh bằng ánh mắt đầy si mê, anh lại rất nghi ngờ.
Nếu không phải đã xác định cô thực sự là Giang Vũ Phi thì anh vẫn còn nghi ngờ rằng cô là người khác. Một người phụ nữ nào đó giả mạo Giang Vũ Phi.
Như vậy cách giải thích duy nhất chính là tính cách của cô có thay đổi rất lớn.
Nhưng chỉ có người từng bị thương nặng thì tính cách mới thay đổi lớn chỉ sau một đêm.
Nguyễn Thiên Lăng nghĩ mãi cũng không thể nghĩ ra Giang Vũ Phi đã gặp phải chuyện gì. Anh nào đâu biết rằng Giang Vũ Phi hiện tại chính là Giang Vũ Phi trước kia sống lại cơ chứ.
------
Nguyễn Thiên Lăng ngày nào cũng đi sớm về khuya, người trong nhà hầu như không thấy bóng dáng anh.
Mọi người đều biết anh đang làm gì, bận việc gì.
Nhan Duyệt trở về, toàn bộ trái tim của anh đều giành cho cô ta.
Ông nội cũng từng vì chuyện này mà đau đầu mấy lần, ngược lại Giang Vũ Phi lại không sao cả. Sự vắng mặt của Nguyễn Thiên Lăng khiến cô mắt không thấy thì tâm không phiền.
Thời tiết dần dần trở lạnh, Giang Vũ Phi lại quên mang áo ấm nên bị cảm lạnh.
Lúc ăn cơm tối, ông nội đã nhìn thấy cô không được khỏe. Ông muốn cô đến bệnh viện khám xem sao nhưng cô chỉ cười cười, nói đã uống thuốc và cảm thấy đỡ hơn nhiều.
Sau khi ăn cơm xong, mọi người đều làm việc của mình, Giang Vũ Phi ngồi trong phòng khách trống trải, bỗng cảm thấy có chút cô đơn.
Cô chậm rãi nhìn xung quanh một lượt, những thứ xung quanh cô đều là đồ xa xỉ.
Chỉ riêng mấy bức tranh sơn dầu phong cách Châu Âu đang treo trên tường kia đã đáng giá đến nỗi có vài người cả đời mơ ước không nổi.
Càng đừng nói tới cầu thang xoắn ốc bằng cẩm thạch được chạm trổ kỳ công, đấy mới thực sự là xa hoa tráng lệ.
Nguyễn gia là một nhà tài phiệt chính cống. Lúc cô được gả cho Thiên Lăng, cũng bị sự xa hoa của nơi này mê hoặc.
Nguyễn Thiên Lăng là con nhà dòng dõi... Nguyễn gia là danh môn tài phiệt. Điều kiện như vậy thì đến 99% các cô gái đều sẽ động lòng hướng tới.
Trước đây, cô ngây thơ cho rằng lọ lem có thể biến thành thiên nga trắng nên mới hạ quyết tâm ôm mộng đẹp bước chân vào gia đình tài phiệt.
Cô còn nhớ, ông nội chọn vợ cho Thiên Lăng và chọn trúng cô.
Ông hỏi cô một cách hiền từ rằng có đồng ý lấy cháu trai của ông không. Sau đó cô ngước nhìn chàng đẹp trai cao lớn, khí chất tôn quý đứng bên cạnh ông, không khỏi thẹn thùng cúi xuống.
Cô chưa từng trải qua sự đời cũng chưa từng yêu đương.
Những người con trai cô từng gặp đều rất tầm thường. Đột nhiên được gặp một chàng trai ưu tú có thể so sánh với siêu sao, tất nhiên cô sẽ cảm thấy đỏ mặt ngượng ngùng.
Huống chi hai người lại là đối tượng xem mắt nhau.
Toàn bộ tâm tư của cô đều lộ rõ trên nét mặt, ông nội cũng rất hài lòng về cô.
Cho nên ông cũng vui vẻ cười và nói: “Được, vậy cứ quyết định như thế! Từ nay về sau, cháu chính là người nhà họ Nguyễn! Hôn sự của cháu và Thiên Lăng ông sẽ sắp xếp, trong tháng này sẽ đính hôn, đến tháng sau thì kết hôn.”
Cô giật mình, chuyện này thật bất ngờ.
Hơn nữa chuyện tốt như vậy.... Thật sự giành cho cô sao?