Một vết máu lớn như vậy, làm cho người ta có một cảm giác vô cùng sợ hãi.
Sắc mặt Nguyễn Thiên Lăng thay đổi, mau chóng đi theo sau. Giang Vũ Phi ghé vào bồn rửa tay nôn mửa, nhưng lại không nôn ra được cái gì cả.
"Khó chịu lắm sao?" Anh đi đến bên cạnh cô quan tâm hỏi han.
"Anh đi ra ngoài, tôi muốn thay quần áo." Giang Vũ Phi đứng thẳng lên, sắc mặt tái nhợt nói với anh.
"Để anh đi lấy bộ quần áo sạch cho em." Nguyễn Thiên Lăng quay người đi tìm thím Lý, Giang Vũ Phi chống vào bồn rửa tay, cụp mắt đứng một lúc, Nguyễn Thiên Lăng mới cầm bộ đồ mới vào.
"Có cần anh giúp không?"
"Không cần."
"Nhưng sắc mặt em thật sự không tốt lắm."
"Tôi nói không cần, anh ra ngoài đi."
Nguyễn Thiên Lăng thấy cô kiên quyết như vậy, anh đành phải ra khỏi phòng tắm. Giang Vũ Phi cởi quần áo, rửa sạch thân dưới, mặc một chiếc váy sạch sẽ xong mới ra ngoài.
Ga giường đã được thím Lý đổi cái mới, Giang Vũ Phi cúi xuống, kéo sợi dây xích dài thật dài trở lại giường, nằm xuống một lần nữa.
Nguyễn Thiên Lăng đắp kín chăn cho cô, ngồi xuống bên cạnh cô.
Ánh mắt sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm vào cô, qua một hồi lâu mới hỏi cô: "Đỡ hơn chút nào chưa?"
"…" Giang Vũ Phi không thoải mái hơi nhích người.
"Anh nghe nói thông thường mất sáu bảy ngày mới hết, phải không?" Anh lại hỏi.
Giang Vũ Phi ngước mắt lên liếc anh một cái, không trả lời.
Nguyễn Thiên Lăng đứng dậy cầm máy tính bảng lại, ngồi ở bên cạnh cô tìm kiếm thông tin.
Anh gõ vào từ khóa “thời gian hành kinh của phụ nữ kéo dài bao nhiêu ngày”, sau đó tìm kiếm.
Đáp án tìm thấy đương nhiên là ba đến bảy ngày, có một số ít là ba ngày sẽ hết, còn lại phần lớn là bảy ngày, nhưng đây đều là trong tình hình bình thường.
Nếu tình hình không bình thường, lượng máu ra quá rất nhiều, sẽ phải hơn bảy ngày, thậm chí có thể nửa tháng cũng chưa hết.
Trong lòng Nguyễn Thiên Lăng căng thẳng, đừng nói nửa tháng, cho dù chỉ là ba ngày, nhưng mỗi ngày cô lại ra nhiều máu như vậy, anh cũng không chấp nhận nổi!
Nếu thật sự là bảy ngày, còn không chết người sao!
"Thông thường mấy ngày em mới hết?" Anh trầm giọng hỏi cô, Giang Vũ Phi nghĩ thầm, anh tra thông tin có liên quan tới vấn đề kinh nguyệt sao?
"Năm ngày." Cô lạnh nhạt trả lời.
Như vậy coi như là bình thường rồi, nhưng vừa nghĩ tới chuyện năm ngày cô đều khó như vậy, lại còn chảy máu, lông mày anh liền nhăn lại thật sâu.
"Mỗi ngày đều như vậy sao?" Anh hết sức cẩn thận hỏi.
"Không phải."
Nguyễn Thiên Lăng thả lỏng một chút, anh lại kiểm tra “lượng HP trong thời gian hành kinh là bao nhiêu”, kết quả là bình thường lượng HP có khoảng 60 millilit, ít hơn 30 millilit thì là quá ít, nhiều hơn 80 millilit thì là quá nhiều, quá ít hay quá nhiều đều là hiện tượng không bình thường.
Nguyễn Thiên Lăng nhíu mày suy tư, một cái ly nhựa có thể chứa khoảng 100 millilit nước, như vậy 60 millilit sẽ chiếm ba phần năm lượng nước của một ly nhựa.
Mặc dù không nhiều lắm, nhưng mỗi tháng đều mất một lượng máu như vậy, vẫn rất đáng sợ.
Mỗi tháng 60 millilit, vậy một năm là 720 millilit, đây là lượng HP trong trường hợp bình thường. Nếu lượng máu nhiều, chẳng phải là có gần 1000 millilit à!
1000 millilit máu là khái niệm gì?
Mỗi lần hiến máu cũng chỉ có thể lấy 200 millilit, người đàn ông trưởng thành một năm hiến hiến máu một lần thôi cũng đã dễ gầy đi, một năm mất 1000 millilit thì chẳng phải là tương đương với hiến máu năm lần sao?
Một năm năm lần không nói, lại còn là cơ thể nữ giới yếu ớt nữa!
Nguyễn Thiên Lăng càng nghĩ càng thấy nghiêm trọng, lông mày nhíu lại thật sâu, trong lòng giống như bị kim đâm, rất đau đớn.
Anh chưa bao giờ biết hàng năm Giang Vũ Phi đều sẽ chảy nhiều máu như vậy.
Xem lượng HP vừa rồi của cô, có thể hiểu được lượng của cô rất nhiều, có lẽ một lần hành kinh sẽ mất hơn 80 millilit…