“Thím Lý, có phải phải ở khu nhà cũ có một nữ giúp việc rất xinh đẹp không?” Giang Vũ Phi lại hỏi.
“Tôi chưa thấy ai trông đặc biệt xinh đẹp cả, người làm của Nguyễn gia đều được chọn lựa kỹ càng, sẽ không tìm một người phụ nữ quá xinh đẹp đến làm người giúp việc.”
Ai dám đưa nữ giúp việc xinh đẹp vào trong nhà chứ, vậy không phải dẫn sói vào nhà ư.
Giang Vũ Phi thầm giật mình.
Vậy cô gái kia là ai?
“Cô Giang, cô gặp một phụ nữ rất xinh đẹp ở Nguyễn gia sao?”
Giang Vũ Phi cười nói: “Đúng vậy, khóe miệng cô ta còn có một nốt ruồi rất lớn nữa.”
Thím Lý cười ha hả, nói: “Đó là con gái thím Vương, con bé đó cũng rất đẹp, mỗi tội cái nốt ruồi quá lớn, hủy hoại cả khuôn mặt của nó.”
Giang Vũ Phi mỉm cười, đứng dậy nói cô muốn nghỉ ngơi rồi đi lên lầu.
Trở lại phòng, Giang Vũ Phi ngồi xuống bàn, mở máy tính ra.
Cô không biết mục đích của cô gái kia là gì, nhưng bây giờ cô rất muốn biết những chuyện đã xảy ra trong quá khứ của cô và Nguyễn Thiên Lăng.
Sau khi khởi động máy tính, Giang Vũ Phi liền đăng nhập số QQ của cô.
Đây là số QQ cô đăng ký từ hồi học cấp ba, đã dùng rất nhiều năm.
Vừa mới online, liền có một tin nhắn đến, có người muốn add cô làm bạn.
Nick name của người đó là… Để Tôi Điền Vào Khoảng Trống Của Bạn.
Chính là cô ta…
Giang Vũ Phi do dự, nghĩ xem có nên add không.
Cô nhấp chuột, vẫn lựa chọn đồng ý.
Vừa add bạn xong, đối phương đã gửi một tin nhắn đến.
Chỉ là một biểu tượng bắt tay, biểu thị ý nghĩa hợp tác.
Giang Vũ Phi không trả lời, đối phương cũng không nói chuyện.
Trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng cô cũng không kiên nhẫn nữa trả lời: “Vì sao không nói gì?”
“Tôi là ai?”
Đối phương đang hỏi thăm dò, hình như lo lắng người ngồi trước máy vi tính không phải là cô.
“Nữ giúp việc của Nguyễn gia.”
Cô vừa gửi mấy từ đó đi, đối phương ngay lập tức nhắn lại rất nhiều.
“Cuối cùng cô cũng muốn biết đoạn trí nhớ bị thiếu của cô rồi à. Tôi không biết cô biết bao nhiêu, có điều cô muốn biết gì, tôi sẽ nói cho cô biết.”
“Trước đây cô là vợ của Nguyễn Thiên Lăng, nhưng tình cảm của hai người không tốt, vô cùng không tốt! Nguyễn Thiên Lăng có yêu một người, nhưng người đó không phải là cô.”
“Sau này hai người ly hôn, anh ta lại không cam tâm nên cứ dây dưa với cô, làm hại cô, thậm chí không chí nhốt cô lại. Anh ta làm cô sảy thai, cô luôn nghĩ cách để bỏ trốn, cuối cùng cô bỏ thuốc anh ta, sau đó trốn thoát thành công.”
“Có điều cô trốn không được bao lâu thì lại bị anh ta bắt về, anh ta tiếp tục nhốt cô lại, nói không chừng còn trừng phạt cô, khiến cô sống không bằng chết.”
“Tôi không biết vì sao cô mất trí nhớ, tôi đoán là việc cô mất trí nhớ có liên quan đến anh ta. Những chuyện xảy ra trong quá khứ đại khái là như vậy, còn về chi tiết, tôi nghĩ tôi không nói thì cô cũng có thể đoán ra được là gì.”
“Còn có một điều tôi có thể chắc chắn, cô rất hận Nguyễn Thiên Lăng, nguyện vọng lớn nhất của cô là thoát khỏi anh ta. Có lẽ cô nên bắt đầu tìm một đường lui cho mình đi, tránh để sau này muốn đi cũng không thoát được.”
Giang Vũ Phi đọc từng mẩu tin nhắn một, cảm giác như đang bị đòn cảnh cáo, rơi xuống hầm băng.
Ngón tay cô run lên, cơ thể cũng không khống chế được mà run rẩy.
Nguyễn Thiên Lăng đã từng nhốt cô… cô đã từng sảy thai vì anh…
Cô hạ độc anh, trốn đi, anh lại bắt cô về…
Cô còn rất, rất hận anh…