Henry kết thúc buổi nói chuyện với bộ trưởng bộ ngoại giao vào lúc tối muộn. Hai người đã thảo luận với nhau suốt ba tiếng đồng hồ về vấn đề người nhập cư. Thời gian gần đây Henry bắt đầu tham gia vào chính trường nhiều hơn. Tuy nhiên lúc anh vẫn chỉ là cố vấn cho các vấn đề đối nội của quốc gia. Trước đây cha anh từng nói không muốn hoàng gia chỉ giữ vai trò biểu tượng nữa mà muốn can dự sâu hơn vào những vấn đề của đất nước. Ông mong đức vua cũng sẽ có quyền hành nhất định trong quốc hội, có thể bàn bạc và đưa ra các quyết sách giúp đất nước phát triển. Thời kỳ đầu khi lên ngôi vì chưa có kinh nghiệm nên Henry hạn chế tối đa những việc liên quan đến quốc hội. Anh chỉ đóng vai trò quan sát, lắng nghe rồi sau đó đưa ra những ý kiến cá nhân với một số người thân tín. Gần một năm gần đây sau khi cứng cáp hơn trong suy nghĩ và có những hiểu biết nhất định về chính trị anh mới bắt đầu tiến sâu hơn vào chính trường.
Hiện nay trong quốc hội đang chia ra làm hai luồng ý kiến về người nhập cư. Một phía muốn công nhận những người nhập cư trở thành công dân hợp pháp của đất nước này. Họ sẽ có cơ hội làm việc, học hành và hưởng những trợ cấp xã hội như những công dân chính gốc. Nhưng một phe thì không đồng ý. Phe này muốn giữ tất cả người nhập cư tại thị trấn Aves, cung cấp lương thực, nước uống và thuốc men cho họ và chờ cơ hội thuận tiện đưa họ về nước hoặc sang một nước thứ ba chứ nhất quyết không để họ trở thành công dân của mình. Hai phe vẫn đang tranh cãi rất căng thẳng cộng thêm tác động của các nước bên ngoài khiến vấn đề dân nhập cư trở nên vô cùng gay gắt. Một số nghị sĩ bắt đầu tìm đến Henry để kêu gọi sự ủng hộ.
Sau cuộc nói chuyện. Henry về phòng tắm rửa, ăn qua loa bữa tối rồi cầm điện thoại lên. Hôm nay không thấy Coco nhắn tin gì cho anh cả. Nếu anh nhớ không nhầm hôm nay là ngày đầu tiên cô đi quay quảng cảo. Có lẽ mệt quá nên không nhớ ra nhắn tin cho anh sao? Suy nghĩ một lát anh ấn số của cô. Chuông đổ. Henry đi ra ban công đứng.
Sau mấy hồi chuông cuối cùng Coco cũng bắt máy.
"Ngày đầu quay quảng cáo tốt chứ?"
"Cũng không tốt lắm. Lúc mới quay tôi làm không tốt đến mức suýt nữa bị đạo diễn đuổi nhưng may là về sau làm tốt hơn. Anh giờ mới xong việc à?"
"Hôm nay họp hành hơi lâu nên giờ mới về đến phòng"
"Ăn gì rồi chứ?"
"Ăn rồi, được cái nhà tôi có đầu bếp nên không lo bị đói. Thế ngày đầu có kỷ niệm gì đáng nhớ không?"
"Kỷ niệm thì không nhưng có gặp một người. Chị ấy là từng là huyền thoại của giới người mẫu đã giải nghệ nhưng giờ tái xuất. Anh không thể tin được là sau tám năm không làm nghề mà mỗi khi chị ấy xuất hiện chúng tôi bị lu mờ hết cả. Hơn nữa nhìn cách chị ấy quay quảng cáo tôi học được nhiều thứ lắm. Chỉ tiếc là chị ấy hơi khó gần, không thích giao tiếp nên tôi cũng hơi ngại gợi chuyện sợ chị ấy không thích chứ nếu không có thể học hỏi được nhiều lắm"
"Chà nhân vật này là ai thế?"
"Elsa Harminton. Anh biết chứ?"
Henry lặng người khi nghe thấy cái tên này. Lâu lắm rồi không ai nhắc đến Elsa trước mặt anh khiến anh quên mất từng có một người như vậy tồn tại. Năm đó mối tình của cô ta với anh trai đã khiến cả nước sục sôi một thời gian và cả hoàng gia thì trao đảo. Không ai có thể tin được thái tử của một vương quốc lại có quan hệ tình cảm với một người mẫu với bề dày tai tiếng trong tình trường. Về sau dưới áp lực của dư luận và các thành viên hoàng gia hai người họ cuối cùng cũng chia tay. Nghe nói Elsa kết hôn với một chính trị gia rồi giải nghệ và không còn tin tức gì nữa.
"Sao thế? Sao tự dưng im lặng vậy?"
"À". Henry giật mình. "Tại nghe tên quen quen nên đang cố nhớ xem. Tôi nhớ ra rồi, cô người mẫu này trước đây nổi tiếng lắm, đi đâu cũng thấy hình, nét đẹp kiểu sang trọng, quý phái. Về sau lấy chồng thì không nghe tin tức gì luôn"
"Phải! Tôi cũng thấy lạ khi chị ấy lại quay về làm việc"
"Con gái các cô chẳng phải có chủ đề chung muôn thuở là quần áo với mỹ phẩm lại còn. Cứ hỏi han về những cái đó kiểu gì cả nói chuyện được. Không phải lúc nào cũng có cơ hội làm việc chung với những người như thế vậy nên cố gắng làm quen rồi học hỏi từ họ sẽ tốt cho công việc của cô hơn"
"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ thử. Cũng không còn sớm nữa, hôm nay anh làm việc cũng vất vả rồi mau ngủ đi"
"Cô cũng vậy, nghỉ sớm đi mai còn quay. Bao giờ về Deli thì nhắn tin báo cho tôi biết để tôi còn đòi quà"
"Rồi! Yên tâm! Yên tâm!"
Coco vui vẻ chào tạm biệt Henry rồi cúp máy. Khi vừa quay lưng lại thì cô đã thấy Elsa phía sau mình chừng năm bước chân. Thấy cô ta, Coco hơi cúi đầu chào rồi cười hỏi.
"Chị cũng ra đây hóng gió ạ?"
"Nói chuyện với bạn trai à?"
"À không ạ, mới chỉ là bạn thôi"
"Vậy là đối tượng rồi. Chủ động gọi cho cô như thế này xem ra mối quan hệ tiến triển không tệ đâu. Anh chàng kinh doanh cái gì?"
Coco ngơ ngác nhìn Elsa. Thấy vậy Elsa cười phá lên rồi nói.
"Cô bé! Tôi đã lăn lộn trong cái giới này suốt bao năm vậy nên chút toan tính nhỏ của cô sao tôi không thấy chứ? Chân dài, đại gia là quy luật muôn thuở rồi. Cô vốn chẳng phải người mẫu tiếng tăm gì cho cam. Nếu không tìm một ai đó có tiền nâng đỡ thì e rằng chỉ một, hai năm nữa phải bỏ nghề mà tìm việc gì đủ ăn thôi. Cái nghề này nó bạc lắm"
Elsa đoán đúng nhưng Coco không muốn trả lời vậy nên cô chọn cách im lặng. Elsa cũng không nói gì thêm mà đi qua cô luôn. Chờ cô ta đi rồi cô mới nhìn theo rồi nghĩ với cái tính cách này chắc mình chẳng thể nào mở mồm nói chuyện cùng được.
Hai ngày quay tiếp theo diễn ra suôn sẻ với Coco. Tuy rằng Elsa là người thu hút hết mọi hào quang nhưng cô cũng tự thấy mình đã làm rất tốt đặc biệt là trong phân cảnh chơi bóng chuyền bãi biển. Ngày cuối cùng chỉ quay nửa ngày, nửa ngày còn lại các cô gái được tự do chơi bời, mua sắm. Coco nhớ ra rằng cả Martha và Henry đều đòi quà vậy nên cô bắt taxi đến chợ hải sản lớn nhất vùng để mua đồ. So với ở Deli thì hải sản ở đây rẻ hơn rất nhiều. Cứ nghĩ đến mỗi lần mình và Martha thèm đồ biển mà chỉ dám ăn một chút cho đỡ thèm thì Coco chỉ hận không có đủ tiền để khuân cả chợ về. Vì sáng sớm hôm sau mới khởi hành về Deli và cô ở chung phòng với nhiều người nên Coco không thể mua đồ tươi được. Cô mua tôm khô loại tốt nhất, mực khô, cá khô tẩm gia vị và mấy món lạ lạ mà cô không nhớ được tên. Coco mua rất nhiều bởi không chỉ để ở nhà cho cô và Martha ăn dần, làm quà cho Henrry và mấy người bạn thân thiết khác cô còn gửi về nhà nữa. Một đồng hương Coco quen tuần sau sẽ về nước chơi vậy nên cô muốn nhờ người đó mang ít đồ về cho gia đình. Sau khi mua đủ đồ Coco bắt taxi về khách sạn. Đang khệ nệ vác đồ về phòng thì cô lại chạm mặt với Elsa. Theo phép lịch sự thông thường cô chào cô ta một tiếng rồi tiếp tục bê đồ nhưng thay vì đi thẳng như mọi lần Elsa lại hỏi cô.
"Mua cả chợ hay sao mà lắm đồ vậy?"
"Làm gì đến cả chợ, cùng lắm là một phần ba thôi". Coco cười giải thích. "Mua về ăn dần, làm quà với cả gửi về nhà thì thế này vẫn là còn ít"
"Nhà cô ở đâu mà phải gửi mấy thứ này về?"
"Nước X. Có người quen sắp về nên em gửi nhờ. Nhà em bình thường không bán mấy món kiểu này mà có cũng đắt lắm. Nhân cơ hội mua được nhiều mà giá rẻ thì tội gì không mua để mọi người ở nhà được thưởng thức"
Coco giải thích xong toan đi tiếp nhưng Elsa lại có hành động khiến cô bất ngờ. Thay vì tiếp tục ra ngoài, cô ta lại cầm giúp Coco mấy túi đồ rồi cùng cô mang về phòng. Coco ngạc nhiên nhưng cũng chỉ biết nói lời cảm ơn rồi mang đồ về. Vào trong phòng, vừa đặt mấy túi đồ xuống thì điện thoại của cô đổ chuông. Số gọi là từ nhà, chắc là mẹ gọi để hỏi thăm tình hình.
"Mẹ ạ! Con đây! Con vẫn khỏe... Mấy hôm vừa rồi bận đi quay quảng cáo nên không gọi về nhà được.... Mẹ yên tâm con vẫn khỏe... Hôm nay con vừa đi chợ hải sản ở đây về mua được nhiều đồ ngon mà giá rẻ lắm. Tuần sau có người quen về nước con nhờ mang về cho nhà mình rồi đấy.... Mẹ làm sao thế? Tiền con kiếm được không mua đồ về cho bố mẹ chẳng lẽ lại tiêu một mình. Mẹ yên tâm là con sống rất ổn. Dạo này công việc tiến triển rất tốt lại còn được tăng lương với đóng quảng cáo nữa vậy nên mẹ đừng lo. Karoline đỡ hơn chưa? Mẹ bảo chị ấy đừng có mà suy nghĩ linh tinh nữa. Kệ cái gia đình khốn nạn ấy đi.... Con mua được cả bào ngư khô nữa đấy, mẹ bảo Lucia tra trên mạng xem công thức nấu cháo như thế nào rồi nấu cho chị ấy ăn cho nhanh lại sức.... Còn nữa, Tommy đã quyết thi trường nào chưa? Tuần trước con nói chuyện với nó có hỏi mà nó nghe chừng vẫn mông lung lắm.... Haizzz, cái thằng này đàn ông con trai mà tính tình chả quyết đoán gì cả sau này còn ai nhờ cậy được nó cơ chứ?... Vâng, con cúp máy nhé. Mai về đến Deli con gọi điện lại cho mẹ sau. Chào mẹ"
Coco gọi điện xong quay ra vẫn thấy Elsa ở trong phòng mình. Cô ta có vẻ có sở thích nghe người khác nói chuyện.
"Chị không đi ra ngoài chơi ạ?"
"Cũng chẳng vui thú gì. Nhà cô nghe chừng đông thành viên nhỉ?"
"Vâng cũng hơi đông một chút. Có gì không ạ?"
"Chả có gì cả. Đứng nghe một lát đã thấy cô có một bà chị với hai đứa em rồi"
Coco không trả lời. Elsa lấy trong túi xách ra một cuốn sổ tay và cái bút rồi ghi mấy chữ vào đó. Sau đó cô ta xé tờ giấy mình vừa viết ra rồi đưa cho Coco. Cô cầm lấy, trong giấy ghi địa chỉ và một số điện thoại. Có vẻ như là của Elsa.
"Nhìn thấy cô đi catwalk rồi, chả khác đi chợ là mấy hèn chi không nhận được show. Tôi chỉ rảnh tối từ tám giờ đến mười giờ thôi. Đến thì gọi điện báo trước chừng hai tiếng"
Coco tròn mắt nhìn Elsa. Cô ta nói vậy tức là có ý muốn chỉ dạy cho Coco về công việc người mẫu này. Đây là chuyện có nằm mơ cô cũng không nghĩ tới.
"Nhưng...tại sao chị lại làm vậy?"
"Cứ cho là tôi có lòng thương người nghèo đi. Với cái kiểu catwalk và quay quảng cáo của cô thế này thì mãn kiếp không kiếm được nhiều tiền với nghề rồi thì người nhà cô lại chẳng dựa dẫm được gì thì kể cũng tội nghiệp họ"
Nói rồi Elsa nhún vai rời khỏi phòng. Còn lại một mình, Coco cứ mãi nghĩ về người phụ nữ này. Cô ta từng giúp cô tự tin hơn để quay quảng cáo vào ngày đầu tiên. Giúp cô mang đồ và giờ muốn chỉ dạy cho cô. Có vẻ cô ta là một người tốt bụng, luôn quan tâm đến người khác nhưng cách nói chuyện hơi khó nghe một chút.
Người như vậy ở nhà mẹ cô hay gọi là gì nhỉ?
À. Khẩu xà tâm Phật.
~ Hết chương ~