Thể loại: Xuyên qua (tá thi hoàn hồn), cổ đại, hài. Nhân vật chính: Kim Đa Đa (Tống Thư Phàm) – Long Phi Ngọc Chú thích: Đa đa ích thiện là càng nhiều càng tốt.
Chuyển thế trọng sinh đến cổ đại, vốn tưởng rằng rốt cục có thể yên tâm thoải mái làm một con sâu gạo. Dù sao cũng là một thân thể cha không yêu, mẹ không thương, bất đắc dĩ đành phải tự lực cánh sinh, gian khổ gây dựng sự nghiệp. “Tiền bạc, nhà lớn, cửa hàng, hài tử, mỹ nam! Càng nhiều càng tốt!” “Nàng nói cái gì!” Có người ở bên cạnh nổi bão. “Ha ha!” Có người chột dạ cười, “Thiếp thân nói ‘Chỉ cần tướng công là đủ rồi’.” Giới thiệu: Sống là được làm những gì mình thích, luôn ngẩng cao đầu kiêu hãnh dù đó là thất bại hay thành công. Hí Long Ký – Đa Đa Ích Thiện (xin gọi tắt là Hí Long Ký) là câu chuyện thành công trong cuộc sống và sự nghiệp của Tống Thư Phàm (Kim Đa Đa) dù nàng không xinh đẹp, võ công không giỏi, y thuật không cao, không có năng khiếu kinh thương, không ăn nói động lòng người… và còn nhiều khuyết điểm khác. Nói tóm lại, nàng là một người rất bình thường, ôm giấc mộng rất bình thường của một nữ công chức hiện đại: “Nhà cao cửa rộng, có cửa hàng kinh doanh, chồng đẹp, con khôn, sống không bó buộc” trong một xã hội đầy lễ giáo cổ đại. Điều gì khiến nàng thành công và hạnh phúc như vậy??? Hãy đọc để cảm nhận :D
Thể Loại: Hiện đại, hài hước Edit: Phong Linh, Sissi Beta: Quảng Hằng Converter: Rich – Tàng Thư Viện Reconvert: Ngọc Quỳnh Lê Quý Đôn
Lúc đang yêu:
Trì Trì: “Anh nghe kìa, thật lãng mạn a, còn có tiếng côn trùng kêu đấy?”
Phong Lôi: “Đó là tiếng khóa kéo quần anh.”
Trước hôn nhân:
Trì Trì: “Em có chứng hoảng sợ trước hôn nhân, làm sao bây giờ?”
Phong Lôi: “Em hoảng sợ cái gì? Nên sợ chính là anh.”
Tân hôn:
Trì Trì: “Chúng ta tới chỗ nào hưởng tuần trăng mật?”
Phong Lôi: “Trên giường.”
Sau cưới:
Trì Trì: “Em cho anh biết, em thường sẽ không ghen vô duyên cớ .”
Phong Lôi: “Yên tâm, anh sẽ không để cho em ghen vô duyên vô cớ.”
(Có nghĩa ghen có lí do =))
Phong Lôi: “Anh thích dáng vẻ thế này của em.”
Trì Trì: “Nhưng là ngộ nhỡ về sau sẽ xuất hiện loại hình dáng như em thì làm sao bây giờ?”
Phong Lôi: “Thượng Đế tạo ra em đã là một sai lầm anh nghĩ lão nhân gia ông ta sẽ không tái phạm đồng dạng sai lầm đâu.”
Mười năm sau cưới:
Phong Lôi đi cùng Trì Trì đi dạo tiệm bán quần áo, Trì Trì thật lâu không ra. . . . . . Cô trong lúc vô tình thoáng nhìn, Phong Lôi đang cùng người phụ nữ khác nói chuyện, cô bước một bước dài vọt ra.
Phong Lôi nhìn cô gái kia nói: “Tốt lắm, cám ơn cô, khi tôi nói chuyện với cô, vợ của tôi liền ra tới.”
Ba mươi năm sau cưới:
Phong Lôi cả giận nói: “Tại sao không cùng tôi thương lượng đã đi cắt tóc?”
Trì Trì phản bác: “Ông hói đầu có hỏi ý tôi sao?”
Năm mươi năm sau cưới:
Phong Lôi: “Trì Trì, có thể anh sẽ đi trước một bước.”
Trì Trì: “Lão già không biết thẹn này, ông đi trước để gặp tình nhân cũ có phải không?”
Nhận xét: Cái văn án đã nói lên tất cả, hài hước vô cùng, mong đừng ăn uống khi đọc!
色狼上错床 – Sắc lang thượng sai giường Thể loại: hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, mỹ công bình phàm thụ, công sủng thụ, hài hước, HE Người dịch: QT thúc thúc Biên tập: Lạc Hy, Katherine Kim
Thể loại: Bá đạo cường công x Manh thụ, bựa, xuyên thư, HE.
_ Hắn là chuột bạch, đọc "thử nghiệm" truyện của cô em gái...
_ Và, thế là xuyên qua.... Huhuhu!!!! _ Hữu Bân xuyên vào chính cuốn truyện của em gái mình đang viết, là thể loại đồng nhân tác phẩm nổi tiếng "cô bé quàng khăn đỏ" có tên: "Chàng trai quàng khăn đỏ".
Hôm nay không có chuyện gì nghĩa là, hôm nay không kiếm được con Boss nào hay ho để đánh, bởi vậy Giang Hải lão đại quyết định tiến hành hoạt động thông thường của Công hội, huấn luyện môn đồ.
“Bắc Môn tập hợp, Bắc Môn tập hợp!”
… 10 phút… 20 phút… 29 phút sau, Giang Hải ngồi chồm hổm ở Bắc Môn cả nửa ngày trời cuối cùng đã nổi giận: “Người đâu? Tất cả chết ở đâu hết rồi?”
“Lão đại, ta bán khố mua thuốc, tên gian thương này chỉ trả có 300 lượng thôi!”
“Lão đại, xin nghỉ tán gái!”
“Lão đại, ta đau bụng kinh!”
“…”
30 phút 1 giây, Giang Hải ai oán thông báo “… Hôm nay hoạt động tự do…”
“Rác rưởi Kim Qua Thiết Mã, đến bình nguyên Nữ Thần, hôm nay Kỳ Lân Các giết sạch các ngươi.” Trên loa đột nhiên xuất hiện dòng chữ chỉ đích danh.
“Ah…” Đang ở trung tâm Tân Thủ Thành suy nghĩ, Giang Hải đờ mặt nhìn đám chữ không ngừng chạy: “Hôm nay không phải bận à?”.
“Aaa,Lão đại, chúng ta bị chỉ đích danh kìa.”
“Đáng ghét, người ta đã nhún nhường như vậy, quả nhiên là vì ta quá đẹp trai rồi? Ha ha ha..”
“Có đánh nhau? Ở đâu? Ở đâu? Ta đến ngay.”
“… Thế nào, khố bán được rồi? Gái không tán nữa? Giới tính cũng biến lại rồi?” Nhìn đám trư đang hăng hái ngẩng đầu dậy, Giang Hải bạo phát.
“Khửa khửa, Lão đại, vì lợi ích của Công hội, ta có cởi truồng cũng phải đi.”
“Lão đại, huynh đệ như tay chân, bạn gái là y phục, y phục có thể cởi nhưng tay chân thì không thể chặt… Á, Tiểu Lệ đừng cầm nó, nguy hiểm! … Lão đại, cứu mạng!…”
Nàng nhớ rõ ràng bản thân còn đang chiêm ngưỡng thân mình trần trụi tuyệt mỹ của mình! Sao giờ xung quanh lại treo đầy màn che màu hồng thế này? Mở mắt ra còn thấy hơi sưng nữa! Xung quanh vang lên tiếng ai đó, nói gì vậy? Còn có...còn có...giống như...có chút...
“Cái gì? Thị tẩm?” Nàng khoa trương hét to lên, cũng không phải là hoàng đế triệu nàng thị tẩm mà nàng hét, căn bản nếu nàng đi thị tẩm với thân hình này, chẳng phải là đè chết hoàng đế rồi sao?
Ồ, hóa ra là diễn kịch cho nàng xem sao, nàng mẫu nghi thiên hạ, ngồi bên cạnh long sàng, nhìn hoàng đế và phi tử quấn quýt lấy nhau trên giường, nếu hắn đã muốn làm nhục nàng thì cũng đừng mong yên ổn, nàng nhìn nhìn hai người trên giường kia, rồi hét to lên : “1, 2, 3, 4; 2, 2, 3, 4, đổi tư thế, bắt đầu lần nữa!!"