Nếu ngươi về tới cổ đại hoặc dị thế, một lần nữa đến lần nhân sinh, ngươi sẽ làm cái gì?
Tranh phách thiên hạ, thành lập một phen công lao sự nghiệp?
Làm làm tiên tiến kỹ thuật, chơi một phen siêu thời đại phát triển?
Tay cầm quyền cao, đồng chúng anh hùng chơi chơi âm mưu quỷ kế?
............
Quyển sách đích diễn viên không phải như vậy, đầu thai phú quý quyền thế nhà, thầm nghĩ làm sống phóng túng tiêu diêu tự tại đích ăn chơi trác táng. Bất quá, hung vô chí lớn nếu không phải đứa ngốc ngu ngốc. Chỉ có hắn cả người, không ai có thể trêu trọc được hắn.
Đôi lời nói về truyện này
Truyện này có thể nói là một truyện tự sướng khá nặng. Nhân vật chính vừa có gia thế, vừa có được thân mình đồng da sắt, cho nên làm việc không hề cố kỵ ai. Hắn muốn cái gì thì thứ đó không bao giờ thoát khỏi tay hắn. Nữ nhân mà hắn đã chấm, thì nam nhân theo đuổi người đó sẽ bị hắn xử lý gọn đẹp, rất nhiều thủ đoạn bỉ ổi. Mà cách hắn chiếm được nữ nhân cũng bỉ ổi không kém. Mọi người đọc đôi khi có thể phản cảm.
Nhưng trong truyện lại có rất nhiều đoạn miêu tả tình cảm khá đặc sắc, khiến mình lúc đọc phải ngưng 1 vài phút để lấy lại tinh thần rồi mới đọc tiếp được. Và truyện này khá vui, thoải mái, ít đấu trí nhức óc, vì tác giả viết nhân vật chính là số một rồi. Còn rất nhiều thứ mình không thể nói ra để mọi người còn hứng thú đọc truyện.
chương 217: chấm dứt? bắt đầu?