Ở Tiên Đài có một cái cây. Năm trăm năm trên cùng một cuống sinh ra hai quả, đều là những kẻ tu chân không thể luân hồi, mang chấp niệm sâu mà chờ sang kiếp khác.
Kẻ phá vỏ chui ra sau là đại tỷ Mộc Thanh Ca có linh căn khó gặp. Nghe nói kiếp trước nàng là một nữ ma đầu tu ma, tiếc là nhận sai đồ đệ, đường đường là một ma tu lại dạy ra kỳ tài tiên tu ngàn năm khó gặp như Tô Dịch Thủy. Kết quả nàng bị đánh đến hồn phi phách tán, chỉ có thể bám vào cây tiên hai mươi năm mới đợi được ngày quả chín rơi xuống.
Một kiếp này Mộc Thanh Ca cải tà quy chính, chuyển sang tu tiên đạo, tương lai sáng rỡ.
Một quả bị chen rơi xuống trước là phế vật tu tiên, không có chút linh khí, cũng không nhớ được kiếp trước mình chấp niệm cái gì mà có thể sống lại trên tiên đài. Ai cũng nói nàng là em gái cùng mẹ bị ma đầu hại chết, vì cùng dòng máu nên cũng được sống lại, sau được làm đệ tử của Tô Dịch Thủy tiên quân.
Tỷ tỷ sớm chiều khổ luyện, tỏa sáng rực rỡ để cùng sư phụ nối lại tiền duyên, kết thành tiên lữ.
Nhiễm Nhiễm học hành lười biếng, làm người địa vị có thể thấp nhưng phải ăn thật nhiều cơm, sống lại đã không dễ thì còn ham trường sinh làm gì? Sư môn nhiều thiếu niên anh tuấn như vậy phải từ từ mà ngắm, mỗi sư huynh đệ nàng đều yêu!
Chỉ là sư phụ tuy có phong phạm của tiên giáng trần nhưng nội tâm lại đen tối, nàng nhìn hơi sợ bèn muốn trốn khỏi sư môn.
Bị sư phụ khóa chặt trên tường, nàng cố lấy hết dũng khí, nói:
"Sư phụ tự trọng, người phải một lòng một dạ, không nên lại phụ lòng tiên lữ của người."
Tô Dịch Thủy lại như ma nhập, đau đớn nói với nàng:
"Thanh Ca, nàng còn muốn gạt ta đến khi nào nữa!"
chương 110: ngoại truyện: nợ con cái