Nàng - Tà Y là người thế kỷ hai mươi mốt, làm mưa làm gió trong cả hai giới hắc bạch đạo, lạnh lùng vô tình không có tâm, nhưng là một nữ nhân tuyệt mỹ. Hắn là Chiến Thần của Phong Mâu đế quốc, tung hoành sa trường - Nhiếp Chính Vương, cùng lạnh lùng thị huyết giống nhau, là một nam nhân tuấn mỹ. Nàng là thần y cũng độc y, một thanh ngân đao đi dọc thiên hạ, độc y song tuyệt, tài năng kinh thế. Nghe đồn, nàng cứu người chỉ xem tâm tình, không làm theo lẽ thường, làm cho người ta vừa yêu lại vừa hận. Nghe đồn, trên đời này, chỉ có người nàng không muốn cứu, không có người nàng cứu không được . Nghe đồn, hắc bạch đạo đối với nàng tôn kính như thần, e ngại như ma. Hắn là chiến thần cũng là ma chủ, một phen tà ma ngạo nghễ quần hùng, quyền khuynh thiên hạ, tà mị vô song. Nghe đồn, hắn là Ma chủ Ma Vực, là Thần Long quanh năm thấy đầu không thấy đuôi. Nghe đồn, hắn không gần nữ sắc, nữ nhân nào gần hắn ba thước tất phải chết. Nghe đồn, hắn độc sủng Vương phi, ba ngàn giọt nước chỉ chọn lấy duy nhất một giọt. Đoạn ngắn nhất: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: “Nữ nhi Trấn quốc Tướng quân U Tà, dịu dàng hiền thục, trí tuệ hơn người, quả thật là tiểu thư khuê các nổi bật, đặc biệt ban thưởng là ‘Lan U công chúa’, ngày hôm đó phải đến Phong Mâu quốc hòa thân với Nhiếp Chính Vương Liệt Hỏa Kình Thương, khâm thử!” “Thần, tạ chủ long ân “ “Quản gia, lập tức phái người tiến đến Diệp Thành đưa đại tiểu thư hồi phủ!” “Ân, tướng quân!” Đoạn ngắn nhị: Ngày đại hôn, Nhiếp Chính Vương Phong Mâu quốc Liệt Hỏa Kình Thương đã đi biên cảnh bình định chiến loạn. Bốn chữ cứng cáp hữu lực “Nhiếp Chính Vương phủ” ở dưới nắng vàng càng thêm rạng rỡ, “Vương phi đi đường ngày đêm chắc đã mệt mỏi, Vương Gia nhà ta đã đi đến biên cảnh bình định chiến loạn, không tiếp đón Vương Phi được, xin Vương Phi thứ lỗi!” Hồn Thiên, Hồn Ảnh hai người vừa nói xong, bốn phía một mảnh yên tĩnh, sau đó một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng từ trong hỉ kiệu truyền ra “Không ngại” . “Nghe nói không, Phong Mâu quốc Chiến Thần Nhiếp Chính Vương trước mặt tứ quốc tuyên bố cuộc đời này chỉ thú một người này làm Phi” “Còn có a, nghe nói thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Hoa Lộng Ảnh trước kia nhục mạ Nhiếp Chính Vương Phi, liền bị Nhiếp Chính Vương móc hai mắt!” “Cái này cũng không tính cái gì, các ngươi biết không, Nhiếp Chính Vương Phi là chủ nhân phía sau của Lưu Ly trai a!” Đoạn ngắn tam: Rèm lụa tung bay, một mỗ nam tuấn mỹ đến cực điểm đang ủy khuất nhìn người bên cạnh trong trẻo nhưng lạnh lùng . “Tà Nhi, thời gian ba tháng đã qua, có thể chứ?” Dứt lời, nữ nhân nhăn mày liễu nói “Ta thượng ngươi hạ”, sau đó không để cho nam nhân này từ chối đã xoay người mà lên. Đoạn ngắn tứ:Một cái nam nhân tuấn mỹ đến vô cùng đang đứng khoanh tay ở ngoài cửa phòng, khớp xương bàn tay giờ phút này gắt gao nắm chặt, đó là biểu hiện của việc hắn đang lo âu cùng bất an. “Mẫu thân, nghe nói thiếu trang chủ Long Tứ Thiên của Ngự Long sơn trang là nam nhân tuyệt đỉnh yêu nghiệt nha “ “Đúng vậy mẫu thân, còn có Vụ Ảnh Khuynh Thành lạnh lùng như băng kia cũng là nam nhân hiếm có trong thiên hạ ” hai tiểu nam hài phấn điêu ngọc trác vây quanh mỹ nữ đang dựa ở trên xích đu lải nhải. Đột nhiên, một cái thân ảnh cao lớn lửa giận ngập trời xuất hiện ở phía sau bọn họ, mà hai tiểu nam hài kia vẫn không hề phát hiện, vẫn cao hứng như trước nói, trong giây lát, lại phát hiện chính mình không đứng trên mặt đất , sợ hãi quay đầu nhìn lại, đến khi nhìn rõ người đằng sau là ai lại lập tức nịnh nọt nói: “Phụ thân, ngươi đến đây lúc nào a”, “Chết tiệt, hai thằng nhóc này, dám đục khoét chân tường của lão tử!” Vừa dứt lời hai thân ảnh nhỏ lập tức bay ra ngoài cửa.
Thích một người cần lý do sao? Tập Ngọc chính là thích Niệm Hương. nhân sinh sơ ngộ, vừa gặp đã thương,tình nguyện lấy làm chồng. Mặc dù hắn là ngốc tử, mặc dù phụ thân thịnh nộ, mặc dù mọi người đều không hiểu cho nàng đang làm chuyện điên rồ? Mùa xuân tháng ba, giữa mênh mang mưa phùn, thiên kim tiểu thư nam tử tuấn tú không rõ lai lịch bỏ trốn rời nhà. Thiên địa vô cùng, lại không kịp hưởng thụ gắn bó ngọt ngào liền bị cuốn vào mạch nước ngầm mãnh liệt của giang hồ. Đao quang kiếm ảnh, thần bí cao thủ nhất nhất hiện thân, nhưng lại tất cả đều là vì Niệm Hương! Ai có thể tiên liệu rằng, Niệm Hương chính là võ lâm hiển hách, lại luyện công tẩu hỏa nhập ma mê tâm trí. Kiếp phù du giống như mộng, chân tình cùng sống chết. Niệm Hương, nếu khôi phục công lực, còn nhớ rõ người kia si tình? Tập Ngọc, mặc dù chân trời góc biển, vẫn như trước nhất nhất chỉ yêu một người? Một màn thương hương tiếc ngọc, một đoạn kết có hậu, tình yêu lan vào biển cả, phùng khô nở hai đóa hoa thơm.
Edit: Darling và Honey (Aoi Gin và Shalya) và Hikaruchan Beta : El (Elinda – tạm nghỉ) và Hikaruchan, Aoi Gin Thể loại: đam mĩ- huyết thống ràng buộc ( phụ tử), xuyên qua. Rating: M [ tùy chap là MA] Độ dài: 142 chương và 4 phiên ngoại.
Quan Việt là một anh chàng làm lính đánh thuê nhưng một lần thực hiện nhiệm vụ bị bom đánh chết.
Tứ Hoàng Tử Đại Hoa triều là Tư Không Vịnh Dạ vì cậu mình có ý soán ngôi mà bị liên lụy , mẫu phi của hắn ép hắn uống thuốc độc cùng chết.
Sau khi chết Quan Việt xuyên qua nhập vào thân xác của tứ hoàng tử, mở ra một trang mới cho người.
Thể loại: xuyên không, võ hiệp, hài, tin đồn, hiểu lầm
Cô nàng Tiếu Tiếu trong một đêm vì hận lão hiệu trưởng đã cùng hai cô bạn đi... nổ bom chuồng gà của hắn! Tiếc thay, người tính không bằng trời tính, cô gặp nạn thế là xuyên về thời cổ đại...
Thể loại: Xuyên không, hài, nữ chính phúc hắc, nam chính lạnh lùng, HE
Nàng vốn là minh tinh được chú ý nhất trong Làng Giải Trí, nhưng bởi vì vòng xuyến gia truyền, khiến nàng xuyên qua đến một nơi không biết triều đại gì, còn nhất kiến chung tình với hoàng thái tử lạnh lùng, cũng triển khai theo đuổi nhiệt liệt. . . . . . Vừa thấy mặt, theo thói quen quấn lên cánh tay của hắn.”Thân ái, người ta rất nhớ chàng nha, có câu nói một ngày không gặp như cách ba thu, nhưng người ta giống như cách ba nghìn năm lận, lâu như vậy đó.” “Đáng chết, ngươi buông ta ra!” Một tên nam nhân từ trước đến giờ khuôn mặt lạnh lùng tuấn mỹ, bởi vì nàng vô lễ gảy nhẹ cử động mà biến sắc thoáng hồng. “Thân ái, đừng nóng giận nha, mặc dù vẻ mặt khi tức giận của chàng cũng mê chết người. . . . . .” Một nữ không ngừng cố gắng quấn lên, cặp mắt cái mộ sáng lên. “Câm miệng, không cho phép gọi ta như vậy .” Một tên nam nhân mặt nạ sương lạnh gầm nhẹ. “Tiểu thân ái . . . . . .” Vậy thì đổi cái này đi, “. . . . . .”
Nội Dung Truyện: Rơi vào thời cổ đại, nàng đã biết mình rất xinh đẹp, nhưng thân phận của nàng là bị người khác sai bảo —— là một nha hoàn ti tiện, xinh đẹp hơn người với nàng mà nói là tai họa chứ không phải phúc khí. Thêm một đóa hoa mai xinh đẹp, chỉ cần tô đậm lông mày, nàng đã dễ dàng che giấu đi dung mạo thật của mình. Hắn là ác ma kinh khủng nhất trong lịch sử Đoan Tuấn vương triều, rõ ràng có một gương mặt búp bê đáng yêu, nhưng lại ít ngôn quả ngữ, âm ngoan thô bạo, giết người như ngóe, tiết mục xiếc thích nhất chính là một đao chém người thành hai nửa, nhưng nội tạng lại không bị phân ra, làm cho người nọ chết nhưng vẫn có thể giãy giụa. Buổi chiều đầu tiên khi thành thân, hắn hậm hực nói:” Nữ nhân này thật xấu!” Nàng cười hì hì đưa tay véo nhẹ lên khuôn mặt ác ma, béo má, tiện thể vuốt ve một chút, khiến hắn nhăn nhó mặt mũi, rồi thân thiết gọi nh : ” Tiểu quỷ!”—- ” Tiểu quỷ?” Cái tên nữ nhân xấu xí này hình như không biết chữ “chết” viết như thế nào, nhỉ, hắn sẽ rất hài lòng nói cho nàng biết!