The Rise Of The Useless

chương 10

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-----------------------------

Mình tiết lộ ngoại hình nữ chính mà mình định cho xuất hiện rồi đấy ^^

Mình cũng đã nghĩ ra cho main con pet thế nào rồi, ảnh sẽ tiết lộ sau.

Mấy cái ảnh này là mình nhặt được trên internet nên nếu có đụng hàng thì cũng đừng có rủa mình nhé.

Ok, tiếp!

----------------------------

Hiện giờ tôi đang có đối mặt với con golbin King, một quái vật ở mức độ thảm họa. Sức mạnh của nó đúng thật là không thể xem thường, sát khí tỏa ra khiến người ta sợ hãi cực độ.

Nhưng vì từ đầu nó đã quá khinh địch để cho các con khác 'thịt' tôi nhưng không thể ngờ tôi lại giết hết chúng chẳng để lại gì. Ngay bây giờ nó muốn xé xác tôi ngay lặp tức, tôi cảm nhận được điều đó.

Cơ thể tôi phần nào đã hồi phục vì lên cấp và kỹ năng hồi MP và HP, nhưng dù có hồi đủ đi nữa tôi vẫn không đời nào có thể hạ gục nó.

"Đường thoát, đường sống cuối cùng chỉ còn cách hạ nó", tôi nghĩ

Gần như đã quan sát tôi xong, nó bắt đầu cuộc chiến chọi với tôi.

Một cột băng khổng lồ được tạo ra từ không khí được phóng với tốc độ đáng sợ đến chỗ tôi. Ngay lập tức dùng Cường Hóa để tăng tốc độ bản thân, nhảy ra khỏi tằm ngắm của cột băng

Thoát chết trong gang tất, nhưng một cột lửa lại bay đến khi tôi đang ở trên không, không thể né tôi dùng thanh kiếm đỡ lấy ngọn lửa. Ngọn lửa bị chệch hướng nhưng tay tôi lại khá đau khi chống lại áp lực lớn như thế.

Lần này con golbin Cường Hóa thân thể lao đến với một tốc độ điên rồi vào tôi, đập một chiếc chùy lớn gấp lần tôi xuống. Tôi nhanh chóng lộn qua phía chân của con golbin, chém vào chân nó một phát mạnh nhờ Cường Hóa nhưng buồn thay lại chẳng thế cắt vào trong thịt nó, chỉ đủ để làm xước lớp da của nó.

"Tchh--Cứng thật"

Quay sang, nó liền phóng một cột băng lớn xuống. Né được tôi tiếp tục chém vào nónhưng không si nhê

Sau khoảng thời gian cứ liên tục né tránh các đòn tấn công đầy uy lực của nó, sức của tôi cũng dần kiệt nhưng nó vẫn tung ra đều đều các chiêu thức.

Trogn một thời gian ngắn bị nó bán hành, tôi đã thấy được hành động của nó. Nó không thể tung ra liên tiếp các phép thuật, nó cần phải có thời gian niệm mặc dù tôi đếch nghe gì. Khoảng thời gian niệm đó, nó sẽ dùng đòn vật lí nên tôi né dễ dàng hơn.

Khoảng phút chiến đấu, vô số những hang lỗ lớn là vết tích sức mạnh của nó được tạo ra.

Lần này nó lại lui về, giữ khoảng cách với tôi, có thể thấy nó cũng sắp mệt. Đột nhiên, tôi khuỵu chân xuống, sức mạnh của tôi đang cạn dần.

Bắt đầu nó đưa cây chùy lên cao tích tụ một ma lực cực khủng, con Golbin Pháp sư chỉ là tuổi chuột với quả cầu lần này.

Tuy tôi đang đứng khá xa nhưng vẫn cảm thấy rất nhiều ma lực cô đặc trong quả cầu đó, ngoài ra tôi còn thấy cả lửa và băng xuất hiện trên 'bóng' ma lực đó.

Như đã tích xong năng lượng nó vung chùy về hướng của tôi, một quả cầu ma lực cô dặc phóng đến với tốc độ nhanh hơn cả âm thanh. Đồng loạt mở tất cả kỹ năng của mình để né kỹ năng này, tôi thấy nó vô cùng nguy hiểm.

Né sang một bên nhưng dư chấn khi bay của nó lại đẩy tôi bắn ra một bên, văng về phía bức tường, bị đất đá đè lên.

Quả cầu cứ bay đi là chạm vào trần hang phát nổ, một vụ nổ cực lớn vang lên, lớp đất đá đang đè lên tôi và tôi bị thổi bay đi ở cách nó m, một sức mạnh cực kì nguy hiểm nó có thể tiêu diệt cả thành phố trong nháy mắt.

Tôi gần như chẳng thể thở ra hay vào được nữa, xương bụng tôi đã gẫy vài chiếc. Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng ồn Phản Xạ Nhanh được kích hoạt tôi lắn nhanh về phía bên phải ngay lặp tức. Một cây chùy lớn vừa đập vào chỗ tôi nằm lúc này, đổ mồ hôi lạnh, tôi nhảy ngay lặp tức về phía sau để tạo khoảng cách, tôi dần lấy lại nhịp thở của mình.

Nhìn ra phía sau, một cảnh tượng không thể nào tồn tại đang trước mặt tôi. Trần của cái hang bị thổi bay và hiện giờ tôi có thể thấy được ánh sáng từ phía trên chứ không phải từ những viên quang thạch dưới hang này nữa.

"Đùa à!, mình đã đi được khá sâu xuống đất đấy mà chỉ trong một chiêu có thể phá hủy đến thế này, không thể tin được"

Con golbin lao đến chỗ tôi đang đứng tiếp tục vung cây chùy đang được bao bọc bởi ánh sáng xuống, tôi may mắn nhảy lên cao thoát được, một vùng rộng bị đập nát bởi cây chùy.

Tôi hạ xuống đất, tôi thấy nó đang bao bọc cây chùy của mình trong phép lửa và phép ánh sáng cực kì chói mắt, tôi không thể nhìn rõ được nó đang làm gì. Rồi bổng tiếp tục nó bắn một tia sáng chói lóa cả mắt xung quanh. Bây giờ tôi không thể mở mắt vì cường độ ánh sáng đó có thể làm mù mắt tôi. Tôi vẫn đề cao cảnh giác, lắng nghe từng tiếng động dù là nhỏ nhất.

"Hự-----hhhh"

Tôi phát lên một tiếng, khi cảm thấy một cơn đau tận não xuất hiện trên cơ thể tôi. Có lẻ tôi đã bay khá xa, tiếp đất cơ thể tôi hiện đang cực kì đau đớn.

Ánh sáng mờ dần, hiện giờ tôi đang nằm ở khá xa vị trí tôi đứng lúc nảy khoảng m. Bóng dáng của King dần xuất hiện, khuôn mặt nó hơi nhạt hơn lúc trước, nó bắt đầu thở dốc có lẻ do dùng quá nhiều ma lực, dù cho ma lực có khủng đến cở nào thì cũng sẽ cạn thôi.

Nó bắt đầu tiến lại gần chỗ tôi, cố gắng đứng dậy nhưng tôi không thể. Cơ thể tôi đầy những vết thương, máu chảy ra khắp nơi, cơn đau lan chuyền đến mọi ngóc ngách trong cơ thể. Tay trái và chân phải của tôi đã gãy, tấm da nhện chắn trước ngực tôi đã vỡ nát.

"Mình đang ở trạng thái phòng thủ cao nhất mình đạt được, cùng với một lớp da nhện chắn trước ngực mà vẫn bị thương chí mạng thế này ư?"

"Nó là một quái vật cực mạnh thực sự"

Con golbin đang bước đến chỗ tôi, khi thấy tôi con golbin chưng ra một khuôn mặt ngạc nhiên. Sau đó là một sát khí nồng nặc tỏa ra từ nó, nó vung chùy xuống chỗ tôi với gương mặt đắc chí.

Tuy không thể cử động mạnh được nữa, nhưng tôi đã né được chiếc chùy. Tuy nhiên tôi bị đánh bay lên không, lợi dụng điều đó tôi bám lên vai nó. Cảm nhận được điều đó nó vung vai dùng cánh tay còn lại hất tôi xuống.

Không thể di chuyển tôi bị rơi xuống, nhưng khi rơi trước mặt của nó, tôi đã ném một lọ thuốc màu xanh trong tay vào nó. Vung kiếm hết sức vào lọ thuốc làm nó vỡ ra và dính toàn bộ trên khuôn mặt của nó.

Nó bắt đầu buôn cây chùy, dùng hai tay che mặt lại cùng động tác dụi mắt nơi bị thuốc dính vào

"Grraoooo-----Griiiiiiii"

Nó hét lớn, quằn quại trong đau đớn

Vâng nó chính là độc của con nhện tôi đã dùng 'đạn thịt' đánh bại. Một loại độc cực mạnh có khả năng gây tê liệt lớn kèm độc tính rất cao.

Tôi đứng dậy ( do hồi HP nhá chứ chân nó vẫn gãy) dùng sức phóng cao ngang mặt con golbin. Khi nó thấy tôi, nó liền dùng nắm tay đấm vào tôi, né được tôi đến được vị trí ngang mặt nó. Dùng kiếm đâm thẳng vào mắt trái của nó, và lúc rơi xuống tiện tay đâm vào cổ nó.

Con quái vật dù da có cứng như thế nào thì ở những nơi hay chuyển động lớp da sẽ mỏng hơn. Vì thế nên tôi dễ dàng đâm vào cổ nó.

"GRAOOOOOOOO...."

Nó hét lớn cực độ khiến mặt đất rung chuyển, đất đá từ trần rơi xuống. Nó khuỵu chân xuống trong khi máu chảy ra từ mắt và cổ nó như suối.

Tuy nó đã bị thương rất nặng vì mù và mất máu nhưng không bao giờ khinh thường kẻ thù. Tôi dùng những kỹ năng gia tăng tấn công, phóng nhanh lại chỗ nó dùng kiếm đâm thẳng vào tim nó.

Cây kiếm đã đâm thủng qua lớp da nó xuyên vào trái tim nó, con golbin la càng ngày càng nhỏ và cuối cùng là ngừng thở ngã gục xuống nề hang. Tuy cây kiếm đã đâm được vào tim nó nhưng cây kiếm cũng đã gãy khi xuyên vào tim nó dường như xuyên qua lớp da khiến độ bền của kiếm giảm đi.

Thanh kiếm cắm vào tim con golbin, tôi đứng với tư thế nắm chuôi kiếm nhìn về một khoảng không xa.

Ý thức bắt đầu mờ dần và tôi gục xuống ngay bên cạnh xác con golbin.

-------------------

Tôi tỉnh dậy, các vết thương đã hồi phục gần hết, vết gãy chân cũng đã dần phục hồi tuy nhiên vẫn còn đau khi di chuyển. Đói bụng tôi nhặt mấy cái cục thịt của con Bạo Hùng rơi trên mảng da nhện ( ở bẩn kia à mà cũng phải thôi) và ăn.

Khi đã no bụng tôi nhấc từng bước chân lại xác con Golbin King, nhớ lại lúc đâm vào tim nó tôi đã đâm vào vật gì đó cứng cứng. Dùng những mảnh vỡ của thanh kiếm tôi moi tim của con golbin ra, bên trong nó là một hòn đá màu đỏ trong suốt trong rất tinh khiết.

Thấy lạ tôi bước đến xác của mấy con Golbin tướng moi tim nó ra là những hòn đá màu cam trong suốt và nhỏ hơn con King. Thấy đẹp tôi liền mang theo, tiện thể đồ mặc của tôi đã tơi tả nên tôi sẽ tìm bộ đồ khác, riêng da con golbin King thì quá cứng còn mấy con kia thì quá nhỏ nên tôi không thể mặc chúng được.

Suy ngầm một hồi rôi tôi lại nghe một giọng nói thân thuộc với tôi, giọng nói đã 'làm bạn' với tôi trong thời gian dài

Nhận "Ma thuật ánh sáng,Tăng tốc ,Cường hóa ,Tay khỏe ,Sự đe dọa của nhà vua,Giảm % phép nhận vào,Chỉ huy thiên tài,Ma thuật Băng "

"Nhận nhiều vỡi, mà hình như có kỹ năng bị trùng mà vẫn nhận được kia"

Sau khi tôi thập tất cả những gì còn lại, tôi rời đi. Tiếp tục đi theo hướng lúc đầu, đi đén cuối hang động.

"Không cho bất cứ vũ khí hay trang bị gì à, King gì mà sida thế"

Tôi lẩm bẩm trong miệng trong khi tiếp đi về cuối hang.

Bước tiếp tục, khi đến cuối hang tôi rút lại tất cả những gì mình đã nói về con Golbin King.

Một căn phòng chứa đầy vàng, đá quý và nhiều thứ khác. Tôi không tham lam đến mức ngu ngốc mà lao vào ngay núi vàng trước mặt mình, nhặt một hòn đá ném vào chỗ kho báu, đợi một thời gian, tôi không thấy có gì xuất hiện lúc này mới bớt cảnh giác mà tiến tới.

Nơi tôi tiến tới không phải là núi vàng hay ngọc mà là một bộ độ được đặt phía sau núi vàng.( Tội gớm)

Thẩm định nó

-Set đồ Bóng Đêm : Gồm áo, quần, giầy, trang bị Truyền Thuyết. Được chế tạo từ tinh hoa của bóng đêm tạo thành hình.

+Tăng % tất cả chỉ số của bản thân

+Xác nhận chủ sở hữu

+Giảm % sát thương từ phép Thần Thánh và Hắc Ám

+Khả năng hồi phục cho chủ sở hữu

+Tự sửa chửa

+Điều hòa thân nhiệt cơ thể

"Đây là một trang bị cực tốt, cấp Truyền Thuyết hả?, hiếm vỡi"

Nhưng có một vài thứ tôi không thể hiểu được khi Phân Tích cái Set đồ này.

+Xác nhận chủ sở hữu : Chỉ người sở hữu mới có thể sư dụng được, bị vô hiệu hóa khi người khác sở hữu, kết nối vị trí với chủ sở hữu. Chủ sở hữu : Kagiruta Sechi

"Cực kì tiện lợi, chỉ mình mới sử dụng được à, chống trộm cực tốt"

Tôi vừa khen vừa tiếp tục thẩm định nó.

+Tự sửa chửa : Có thể phục hồi trạng thái ban đầu khi bị tổn hại

"Trang phục tự sửa chửa, hàng xịn"

Tôi vừa nắm được một trang bị cực tốt và rất hiếm. Sau đó tôi thay bộ đồ rách rưới thành bộ đồ mới toanh, một bộ trang bị đen từ đầu tới chân.

Tôi tiếp tục tìm kiếm trong núi vàng, đúng nghĩa là 'Đào Vàng' nhưng không phải tìm vàng và là tìm đồ trong vàng.

Bổng một món gì đó văng ra từ sâu trong núi vàng.

"Một chiếc nhẫn?"

Tôi thử thẩm định nó

-Nhẫn kho vật phẩm: Chứa một không gian vô hạn phía bên trong cùng với thời gian dừng lại trong kho vật phẩm, không thể chứa sinh vật còn sống. Cấp Truyền Thuyết.

+Xác nhận chủ sở hữu

"Haaaa?"

Một trang bị cực tốt để mang theo trang bị và hành lí nhưng tại sao lại bị chôn sâu dưới núi Vàng này vậy ngẫu nhiên hay cố tình. (Túi thần doraemon đây rồi )

Sau đó tôi tiếp tục đến chỗ trung tâm của căn phòng, nơi đó có một giá đỡ phía trên là một tấm thẻ và một cuốn sách khá cũ.

-Bảng trạng thái : Hiển thị toàn bộ trạng thái của người sở hữu, chỉ người sở hữu mới thấy được trạng thái, cấp Huyền Thoại.

+Xác nhận chủ sở hữu.

+Tạo trạng thái giả

Cũng có kỹ năng đó này, mà lạ nhỉ, làm sao Bảng Trạng Thái lại có cấp độ và nó khác hoàn toàn cái bảng cũ của mình.

+Tạo trạng thái giả : Cho phép người sở hữu ẩn đi trạng thái thật khỏi sự thẩm định của người khác.

Thuận tiện cho mình không muốn bị người khác phát hiện là mình đã chết.

-Sách ma thuật : Dạy ma thuật từ cơ bản đến nâng cao

"Giống mấy cuốn sách giải bài tập của thế giới cũ quá ., mà giải thích ngắn gọn hơn mấy thứ kia nữa, ngắn gọn xúc tích"

Sau khi lấy toàn bộ trang bị nãy giờ, tôi thử bỏ chúng và lấy ra từ kho vật phẩm. Chúng biến mất và xuất hiện giống như khi tôi đã thẩm định nó.

Cảm thấy an tâm tôi chuẩn bị rời đi, khi đi qua núi vàng lớn nhất tôi thấy trên đỉnh nó có thứ gì đó. Tò mò tôi nhảy lên phía trên nắm thứ đó lôi ra.

"Một thanh kiếm"

Tôi bất giác hét lên trong vui mừng vì tôi đang cần một vũ khí mới.

-Kiếm bóng đêm: Vật phẩm Truyền Thuyết, Được chế tạo cùng Set đồ bóng đêm. Mang sức mạnh bóng đêm. Chủ sở hữu : Kagiruta Sechi

+Hấp thụ sát thương:lv

+Tự sữa chữa

+Xác nhận chủ sở hữu

+Vết chém chống hồi phục

+Tăng nhanh nhẹn: lv

+Võ kiếm: Kugiac

"Một thanh kiếm Truyền Thuyết? Ngang hàng với Thánh Kiếm, một bảo vật cực hiếm vừa rơi vào tay mình" (Tĩnh như ruồi)

Tôi tra kiếm vào vỏ rồi mang trên vai. Bước đi ra khỏi hang động của Golbin mà vẫn có cảm giác thiếu thiếu gì ấy ( Quên vàng cmnl rồi, mê hàng xịn quên tiền)

Bước đến nơi cuối cùng của hang tôi thấy lối ra, một ánh sáng mà lâu rồi tôi chưa thấy- ánh sáng mặt trời.

Nhưng có một sự thật rằng, tôi vẫn chưa thoát khỏi cái thảo nguyên lúc đầu. Vậy là vẫn phải đi tìm đường thoát khỏi cái Mê Cung Bị Lãng Quên này.

-----------------------------

Chương sau sẽ cực đây vì lâu rồi chưa làm bảng trạng thái, bây giờ làm éo nhớ nổi tên kĩ năng thằng này sở hữu.

Mong các bạn chia sẻ cho mọi người xem nữa để tác phẩm của mình có thể đứa vào danh sách đề xuất là ok.

Hí nữ chính sẽ xuất hiện trong chương sau

//

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio