--------------------------------
Nổi hứng nên viết hơi nhiều. Mấy bộ kia giờ bí idea hết rồi nên viết tiếp bộ này.
Mà mới đọc thử mấy bộ nổi tiếng ở Trung như là Đấu Phá Thương Khung, Huyết Ma,....... Nội dung thì hay thật nhưng người phàm như mình đọc không hiểu nổi hết mấy từ Hán Việt, quá nhiều từ Hán nên đọc hỏi thấy mỏi não luôn :))
Từ đó thấy cái thua của mình là éo biết được nhiều từ Hán Việt, nên không dám đọc lại lần nữa.
Không biết có ông nào như tui không ^^
-------------------------------
Hôm nay cả thành phố đang nhốn nháo cả lên vì tin một đoàn quân ma thú đang tiến tới đây đã được xác nhận là sự thật.
Người người di dời khỏi thành phố, những nỗi lo hiện rõ trên khuôn mặt của những người dân.
Trong lúc đó, tổ đội anh hùng đã đến địa điểm hướng Tây nơi quân đội của Quỷ sẽ tấn công. Họ đang tích cực lập hàng phòng thủ, nhận viện trợ từ các thành phố xung quanh, vì nếu thành phố này thất thủ. Cả các thành phố kia sẽ bị đe dọa rất nhiều.
Tuy tình hình cấp bách là thế nhưng những anh hùng có vẻ khá thản nhiên tận hưởng cuộc sống. Họ cho rằng mình có dư sức để đẩy lùi và tiêu diệt ma tộc.
Hôm nay chúng tôi sẽ đi chơi với Kanato và Anako. Mặc dù, Kanato có rất nhiều mối làm ăn quan trọng mỗi ngày nhưng cậu ấy hôm nay chỉ sai cấp dưới đi làm thôi. Còn bản thân thì lại đi dạo chơi với chúng tôi.
"Này Kanato, cậu không sơ tán cùng người dân à", tôi hỏi Kanato.
"Không! Tổ đội của anh hùng lo việc đó rồi, với cậu nghĩ tớ giống với loại gặp khó khăn là chạy à", Kanato ngậm que thịt vừa trả lời tôi.
Đúng là có rất nhiều người di tản đi, nhưng vẫn có những người trụ lại đây để tiếp tục buôn bán và kinh doanh, hoạt động kinh doanh vẫn diễn ra bình thường.
Một phần là vì chiến trường diễn ra khá xa thành phố, phần còn lại họ tin tưởng vào sức mạnh của tổ đội anh hùng.
"Này Sechi, cậu và Yui đeo cái này vào đi", Kanato vừa nói vừa đưa tôi vật phẩm nhỏ.
"Cái này sẽ giúp cậu tạo ra ảo ảnh với người khác, khiến người khác thấy cậu hơi khác tí, đeo nó vào cho người khác ít nhận ra cậu, nhất là tổ đội anh hùng"[Kanato], cậu ta đưa cho tôi cái vật nhỏ dùng để đeo lên tay.
Chúng tôi lấy cả thứ đeo vào, cảm giác không có gì khác, nhưng biểu cảm của Kanato và Anako thì lại hài lòng.
"Diện mạo đã thay đổi ít rồi đấy, nhưng mặt cậu vẫn xấu như thường Sechi à!", Kanato chọc tôi và lại ăn đánh của Anako.
Eli và Asp cũng tò mò xin thêm vòng của Kanato đeo lên đầu, trông rất là ngu ngơ.
Nhưng ngoại hình của Eli và Asp không hề thay đổi vì chiếc dùng chỉ có tác dụng với con người. Khiến Asp tức giận quăng ngay chiếc vòng xuống đất và bỏ đi.
Chúng tôi tiếp tục đi dạo, mua số món ăn.
Chợt, một người mặc giáp kín toàn thân, phi ngựa như xé gió đến chỗ Kanato, đứng lại và nói nhỏ cho Kanato nghe gì đó.
"À!! Được, nhưng phiền người cho người bạn của ta đi cùng!", Kanato nói lại với tên vừa phi ngựa tới.
Tên đó nhìn chúng tôi với một ánh mắt không thân thiện gì, sau đó lại chấp nhận với ý kiến của Kanato và nhảy lên ngựa rời đi.
"Gì thế Kanato!", tôi hỏi cậu ấy.
"À chuyện là đoàn quân ma thú đang tiến tới đây, dự là trong chiều nay sẽ đối mặt. Nên họ yêu cầu tớ, về lâu đài của Lãnh Chúa để lánh nạn và ở chỗ an toàn"[Kanato]
"Vậy chúng tớ sẽ theo cậu về đó à!", tôi hỏi thêm Kanato.
"Ừ đúng rồi!!", Kanato trả lời bình thản.
Sau đó chúng tôi ngồi lại tại quán ăn nhỏ bên đường. thời gian sau, đoàn xe ngựa chạy tới, xe ngựa khá lớn và hoành tráng đúng kiểu dành cho quý tộc đi.
Mời Kanato và Anako lên xe, chúng tôi cũng lên xe và họ đưa chúng tôi trở về tòa lâu đài của Lãnh Chúa của thành phố này.
Chiếc xe ngựa khá là êm và có luôn đoàn hộ tống nên không có vấn đề gì khi đi trên đường.
Khi đến nơi, là một tòa thành vững chắc và khổng lồ. Được quân lính canh gác rất nhiều và liên tục.
Ở khuôn viên, được trang trí bởi vườn cây và hoa. Các bức tường của tòa lâu đài được trang trí bởi những nét khắc rất điêu luyện và những bức tranh tuyệt đẹp.
Kanato và Anako được mời vào nơi trú ẩn dành cho khách quý, nhưng cậu ấy không đồng ý và chỉ đi với tôi.
"À Sechi, Lãnh Chúa không hề thân thiện với người khác đâu, chỉ là tớ quan trọng thôi, nên cẩn thận đấy"[Kanato], Kanato nói nhỏ với tôi.
Đúng là từ lúc vào đây tôi có thể cảm nhận được bầu không khí căng thẳng và một tý sát ý từ các lính canh cho tới những người hầu xung quanh.
Bọn chúng tôi được lãnh chúa cho phép tham quan tòa lâu đài này. Nên tôi đề nghị với Kanato lên nơi cao nhất của tòa lâu đài này, cũng chính là nơi cao nhất thành phố.
Được người lính dẫn lên, đây là đỉnh của tòa lâu đài, không phải là chỉ lên đây ngắm cảnh đâu. Tôi có thể cảm nhận ma lực từ khoảng cách rất rộng, có lẽ khả năng của tôi đã nâng cao nhiều.
Ở phía Tây, nhóm những ma lực khổng lồ đang tập trung, không phải ma thú. Tôi chắc chắn đó là của tổ đội bọn anh hùng. Một ma lực cực kì khổng lồ, đúng là người thường không thể nào đọ lại được.
Những người lính xung quanh cũng theo dõi tôi khá kĩ, không biết là do tôi ở với Kanato hay, do có ý gì. À, ở trong lâu đài này, cũng có những nguồn ma lực khổng lồ, không hề tầm thường đâu.
"Ồ, tới rồi kìa", tôi cười nhẹ và nhìn về phía Tây. Nơi con số vô cùng lớn những ma lực ở rất xa đang tiến về đây.
Sau đó chúng tôi bước xuống, bổng Kanato được lãnh chúa mời tới gặp mặt. Kanato không thể từ chối nên đi theo quân lính dẫn tới, tôi và Yui bị chặn lại không được phép theo Kanato.
Chợt Yui chạm nhẹ tôi và nói nhỏ.
"Này Sechi, em cảm thấy ở đây còn có một vài chủng tộc khác đấy ạ!", Yui nói nhỏ với tôi.
Về cảm nhận người khác và chủng tộc khác, tôi vẫn không qua Yui được, Yui có khả năng đó rất cao.
"Và bọn chúng đang gần Kanato đó!", Yui sau thời gian tập trung lại nói là bọn chúng đang ở gần Kanato.
Không bỏ qua khả năng là chúng được cử đến để giết Kanato làm suy sụp nền kinh tế của thế giới.
Giả vờ bỏ đi để tránh sự theo dõi của quân lính. Sau đó tất cả chúng tôi đều ẩn thân đi, có lẽ tất cả binh lính đều có skill phát hiện ẩn thân nhưng với các kỹ năng ẩn thân của Asp và Eli những skill đó chỉ là đồ chơi.
Tôi cũng ẩn sự hiện diện của bản thân và mọi người để giảm thiểu mức sát khí và ma lực rò rỉ từ chúng tôi.
Lặng lẽ đi theo sau Kanato và Anako đến phòng của Lãnh Chúa, lính canh ở đây rất đông và được trang bị rất đầy đủ, có cả vũ khí ma pháp cấp cao nữa.
Là căn phòng rất lớn không khá gì những căn phòng dành cho những nhân vật quan trọng, đúng là ai cũng thích phô trương thân thế.
Bước vào trong là không gian nghiêm túc, cao sang. Kanato ngồi đợi ở ghế khách vì chưa thấy Lãnh Chúa bước ra.
Có vài người vào trong đợi như Kanato. Người phụ trách chính việc bảo vệ lâu đài, trông to con lực lưỡng và dùng thanh kiếm trông khá nặng.
Eli và Asp nhảy lên chỗ ngồi của Lãnh Chúa, đó là chiếc ghế được mạ vàng nhưng ghế của vua chúa, trông rất oai nghi.
"Cho hỏi?? Lãnh Chúa đâu rồi!"[Kanato], cậu ấy đợi một thời gian và lên tiếng hỏi vì Lãnh Chúa vẫn chưa đến.
"À vậy để tôi đi tìm và gọi ngài ấy ra ạ!"[?], một binh lính canh gác lên tiếng và bước vào bên trong để gọi Lãnh Chúa.
"Sechi!", Yui gọi nhẹ tôi và hướng mắt về tên lính đó.
Nhờ Yui tôi để ý, tên lính đó có gì lạ lắm, đôi mắt hắn trông bình thường nhưng sâu bên trong lại chứa đầy sát ý. Ngoài ra còn có tên, đang ngồi ở ghế chờ trông rất khả nghi.
"Lãnh Chúa ra ngay đây ạ!"[ Lính], hắn ta đi ra từ trong phòng Lãnh Chúa.
Từ trong bóng tối, hắn đi ra ngoài, trên tay đang cầm thứ gì đó mà lúc hắn đi vô không hề có.
Hắn từng bước ra ngoài, cầm trên tay cái đầu và đó là cái đầu của tên Lãnh Chúa, tôi đoán vậy.
"Vâng! Đây ạ, Lãnh Chúa đã ra, các vị chào đón đi ạ!", hắn ta cười kinh tởm và nhìn thẳng về phía Kanato.
Tất cả mọi người trong phòng đều bất ngờ, sợ hãi. Sau đó là tên lính canh hiện hình thành tên quỷ tộc, cùng với tên đang ngồi đợi cũng hiện hình thành quỷ.
Ngay lập tức Kanato và Anako đứng lên và lui về sau.
Xong, một tia sáng xuất hiện và giết hết mọi người trong phòng ngay lúc mọi người chưa kịp làm gì, chỉ chừa lại Kanato và Anako.
"Chào!! Người nắm giữ nền kinh tế của thế giới, thật quá sơ sài khi ngươi đến đây một mình"[Ma tộc ], hắn cười và dần đi về phía Kanato.
Chợt, vô số những mầm cây trồi lên và trói chặt Anako đưa lên không.
"Anako!!", Kanato hét lên.
"Ta biết vợ người là chiến binh nên phải khống chế trước đã", tên ma tộc vừa nói vừa đi về phía Kanato.
"Giờ thì ngươi chuẩn bị chết đi chứ! Vợ người sẽ chết nhưng sau khi thỏa mãn bọn ta đã", tên ma tộc nói, sau đó và những tên ma tộc còn lại cũng cười lớn theo.
Vừa nói xong, tên ma tộc niệm chú và bắn ra ánh sáng màu đen huyền về phía Kanato.
Kanato cũng né được và ngày càng nhiều ánh sáng kia được bắn ra, cùng với nụ cười lớn của những tên ma tộc.
"Này này!! Vừa phải thôi chứ", một tên ánh sáng dừng lại ngay trước khi chuẩn bị đâm vào Kanato, làm cả Kanato và tất cả ngạc nhiên.
Tôi dần lộ diện ra trước mặt Kanato. Khiến bọn chúng ngạc nhiên.
"Ngươi?? Rõ ràng ta cảm nhận không hề thấy ai!!", tên ma tộc giật mình.
"Đương nhiên, nếu bọn ma tộc cấp thấp các ngươi thấy thì mặt mũi ta còn ở đâu", Yui vừa nói vừa lộ diện kế bên Anako và cởi trói cho cô ấy bằng cách đóng băng hết tất cả các mầm cây.
"Mà dù sao bọn giòi bọ các ngươi cũng chết thôi, tất cả lính gác bên ngoài đều bị ma thú giết rồi thế nên--", tên ma tộc đang nói dỡ.
"À vậy thì tạo điều kiện cho bọn ta quá, ngại thật", tôi nói chèn lên lời của tên ma tộc.
"Lũ ngu!! Giết bọn chúng cho ta!", tên ma tộc hét lên và ra lệnh cho bọn phía sau hắn tấn công.
Nhưng không ai tấn công cả cũng không có tiếng động gì.
Hắn dần nhìn ra phía sau, chỉ còn lại những cái xác với tứ chi rời ra máu chảy như suối của bọn đồng đội vừa cười lớn.
Ngồi phía trên xác bọn ma tộc đó, hai cơ thể nhỏ bé đang ngồi trên đó, máu còn đầy trên răng chúng, một nguồn sát khí đáng sợ khi nhìn vào mắt chúng- Eli và Asp.
Tên ma tộc khuỵu xuống đất khi thấy sát khí từ những chú rồng nhỏ kia, thứ áp lực đó dễ dàng giết người bình thường khi nhìn vào mắt chúng.
Chợt, mặt đất bắt đầu rung chuyển, rồi từ bên dưới mặt đất. Những con ma thú lớn xuất hiện đâm thẳng từ phía sau lưng tôi và Yui.
"Sechi!!!", Kanato hét lớn từ phía sau cảnh báo tôi.
"Chết đi lũ người ngu xuẩn, đó là ma thú cấp S, chúng dễ d---"
Hắn chưa kịp nói hết câu.
Con ma thú đang định đâm sau lưng tôi đột ngột bị tách làm hai phần rồi bay thẳng về phía tên ma tộc mà không chạm vào tôi.
Còn con ma thú định giết Yui bị đóng băng bay lên mặt đất và lơ lửng trên không.
Toàn bộ máu đổ lên đầu tên ma tộc, hiện hắn đang ngồi giữa hai mảnh của con ma thú định tấn công tôi. Đôi mắt hắn đờ ra, sự sợ hãi đạt cực đại, bây giờ hắn không thể cử động một chút nào ngay cả thở cũng không dám.
"Ngươi nói gì nhỉ??", tôi nói với hắn trong khi nhìn thẳng vào hắn và cười.
"Sechi!! Để em giết kẻ không biết cao thấp này, đối với ma tộc thì nó khá quan trọng ạ!",Yui lên tiếng và bước tới chỗ tên ma tộc.
"Ma lực này?? Là của Quý Tộc, không là Hoàng Tộc của quỷ", hắn nhận ra khi Yui bước từng bước đến chỗ hắn.
Hắn nhìn vào đôi mắt đỏ thẫm của Yui và run sợ. Yui đưa tay ra, một hố đen, xuất hiện bên dưới hắn và bắt đầu xe toạc người hắn ra trong đau đớn. Vài giây sau, cơ thể hắn chỉ còn lại những vụn thịt.
Sự việc xảy ra trước Anako và Kanato khiến họ đơ người và hoàn toàn bất ngờ có phần hơi hoảng sợ.
"Oi! Giấu nghề gì kín thế, còn Yui là sao!", ngay lập tức Kanato lấy lại bình tĩnh chạy tới chỗ tôi và dựa vai nói nhỏ.
"À chắc tớ quên Yui là ma tộc nhưng là con của Đại Quỷ Vương tức là người ngang hàng với Quỷ Vương hiện tại, nhớ giữ bí mật giùm nhé!", tôi nó cho Anako và Kanato.
Họ vô cùng bất ngờ.
"Tớ cũng chỉ nghĩ Yui có lẽ là Quý Tộc của quỷ thôi ai ngờ lại cao thế, khẩu vị cậu đậm đà vậy!", Kanato nói nhỏ cho tôi và cười gian.
"À mà hình như đội quân ma thú tới rồi đấy, cuộc tấn công đã bắt đầu rồi đấy.", tôi nói với mọi người trong phòng.
Chúng tôi chạy ra khỏi lâu đài, đa số những binh lính đều chết và bị thương, ngoài ra có xác những ma thú khác.
Chạy ra, toàn bộ thành phố đang bị tấn công nhưng khá ít, đa số chúng bị xử bởi các mạo hiểm giả trong thành phố rồi.
"Tớ nghĩ là cậu nên ở một nơi an toàn", tôi nói với Kanato.
"Tớ nghĩ tớ biết cậu ám chỉ ở chỗ nào nhưng khả quan không", Kanato lại chơi trò đọc suy nghĩ của tôi.
"Vô cùng khả quan", tôi trả lời và cười.
Ngay lập tức chúng tôi dẫn cậu ấy đến chỗ của bọn tổ đội anh hùng đang chiến đấu với vô số ma thú, nơi đó nghĩ thì nguy hiểm nhưng nghĩ kĩ hơn thì vẫn nguy hiểm. Tuy nhiên, nơi đó còn có những người mạnh nhất thành phố và vô số binh lính tinh nhuệ, cùng với Anh Hùng.
Tôi dẫn người đó tới và lui đi chỗ khác, ngay lập tức những người kia liền nhận ra cậu ấy và bảo vệ ngay tức khắc.
Tôi và Yui rút lên đỉnh ngọn đồi kế cạnh, nhìn xuống. Sẵn tiện ngắm luôn cái phong cảnh tuyệt đẹp phía trên này vào trời chiều.
"Góc nhìn đẹp thật nhỉ!", tôi ngồi xuống Yui cũng ngồi cạnh tôi.
Asp và Eli thì lại đánh nhau ở phía sau, đúng là quang cảnh yên bình, nếu không nhìn xuống dưới.
---------------------------------------------------
Vì cố gắng viết hết ý của đoạn này nên thành ra hơi dài so với quy định, mà kệ đi.
Viết xong, chuyển qua coi Youtube, thời gian quay lại chỉ còn nữa. Hết hồn, thoát ra vào lại và được phục hồi nguyên, hên vl. Viết văn mà giống như chơi trò mạo hiểm, liên tục hết hồn, nó mà xóa thật chắc nghỉ viết.
Hôm nay đăng đêm nữa.
//