_" Trác Lâm.. Khi nào chúng ta tổ chức đám cưới ". Thủy Chi lau đi nước mắt rồi công khai ôm lấy cơ thể của Hứa Trác Lâm nói.
_" Thủy Chi. Chỗ đông người em cẩn thận chút. Để giới báo chí trông thấy sẽ không hay ". Hứa Trác Lâm nhìn Thủy Chi vô thức nói. Chuyện vừa xảy ra với Khúc Linh Nhi khiến trong lòng anh có chút không vui mà không hiểu tại sao. Cảm giác như vừa mất đi thứ rất quan trọng với anh vậy.
_" Trác Lâm... Anh giờ đã là đàn ông độc thân rồi anh còn sợ chúng ta bị giới báo trí biết hay sao. Chúng ta lén lút quan hệ cũng hơn năm rồi. Anh thật sự không nghĩ đến cảm nhận của em chút nào sao. Chính miệng anh đã hứa là chỉ cần Khúc Linh Nhi ký đơn ly dị thì anh sẽ tổ chức đám cưới với em ngay mà. Không lẽ anh bắt đầu yêu Khúc Linh Nhi kia rồi hay sao ". Thủy Chi thân mình như rắn nước dựa hẳn vào người Hứa Trác Lâm nói. Cả người đều đi vào thang máy.
_" Anh làm sao có thể yêu người phụ nữ tâm cơ rắn rết kia được chứ. Thủy Chi em lo xa rồi. Để anh về nói chuyện với mẹ anh đã rồi sẽ cho em đám cưới hoành tráng nhất ". Hứa Trác Lâm vuốt nhẹ tóc của cô nói. Rồi bấm nút thang máy lên tầng .
_" Trác Lâm... Đúng lý ra hôm nay em chưa có tính nói với anh đâu. Nhưng anh và Khúc Linh Nhi đã ly dị thì em cũng báo cho anh biết tin mừng luôn. Em có rồi... ". Thủy Chi ôm lấy anh nói.
_" Em có cái gì cơ... ". Hứa Trác Lâm nhìn về cô nói mỉm cười nói.
_" Anh ngốc quá... có con của chúng ta chứ gì. Được tháng rồi ". Thủy Chi nói rồi đưa tay của anh để lên cái bụng đã hơi nhô cao của mình mỉm cười hạnh phúc.
_" Thủy Chi... Em nói em có thai rồi hay sao.... Hahaha... Anh được làm Ba rồi sao ". Hứa Trác Lâm ngạc nhiên sau đó anh cười lớn ôm lấy Thủy Chi trong hạnh phúc nói.
Tâm trạng của anh lần này thật khác với cái lần Khúc Linh Nhi báo cho anh biết là anh được làm Ba. Khi đó anh vừa biết tin Khúc Linh Nhi mang thai thì chỉ đổi lại cái nhìn cay đắng và sự khinh thường sỉ nhục của anh mà thôi. Khi đó phải nói anh đã vô tình buông rất nhiều lời nhục mạ Khúc Linh Nhi thậm tệ. Nào là phụ nữ mặt, sống tâm cơ, rắn rết, rồi còn ép Khúc Linh Nhi phá cái thai đó đi. Nếu Khúc Linh Nhi không khóc hết nước mắt rồi dùng dao kề vào cổ đòi tự vẫn thì đã không có sự ra đời của Hứa Thủy Linh còn gái của Khúc Linh Nhi và Hứa Trác Lâm rồi.
Nhưng đối với Hứa Trác Lâm thì dù Khúc Linh Nhi có làm cách nào thì anh vẫn luôn mặc định không tốt về Khúc Linh Nhi nên có chút giận cá chém thớt lên người con gái nhỏ, giống như cái kiểu mẹ đê hèn thì làm gì ra con tốt đẹp như thiên thần, nên anh luôn diễn cớ vắng mặt ở nhà không gần con cũng chẳng cần vợ. Cũng phần Thủy Chi lúc gần anh thì cô dùng đủ mọi cách để giữ anh ở lại nhà của cô, nên năm Hứa Trác Lâm cũng chỉ gặp con gái Hứa Thủy Linh hay lần năm mà thôi. Tình cảm cha con hầu như là không có.
_" Ừm... con chúng ta được hơn tháng rồi. Bác sĩ nói là con trai. Trác Lâm... Em thật hạnh phúc. Cuối cùng chúng ta cũng có con rồi ". Thủy Chi cười nói. Nhưng trong ánh mắt của cô thoáng qua tia ấy nấy chỉ thoáng qua thật nhanh nhưng chưa từng tồn tại vậy.
_" Thủy Chi. Anh xin lỗi đã để em đợi lâu như vậy. Anh sẽ đền bù lại thật tốt cho mẹ con em ". Hứa Trác Lâm xiếc chặc cơ thể nhỏ bé của cô vào người của mình. Đúng lúc thang máy mở ra người lại tình tứ ngọt ngào đi về phòng Vip ăn tối. Nếu Triệu Mẫn có ở đây chắc chắn sẽ không ngần ngại tặng cho mỗi người bãi nước miếng cho bỏ ghét.
_____ It's me __________
Phong Tình và Triệu Mẫn cùng đi ra xe. Cô thì cười thật tươi giống như không để trong lòng cái vụ án ly hôn khi nãy vào trong lòng, còn Phong Tình thì khỏi phải nói anh giờ cũng chẳng biết nên nói cái gì vì năm làm người anh chưa từng lâm vào tình huống bất ngờ khó xử như vậy.
_" Phong Tình... Em đang vui nên anh muốn ăn cái gì cứ nói đi em khao anh ". Triệu Mẫn cười nói. Thoát khỏi tên khốn khiếp, cô không mừng mới lạ. Cứ nghĩ đến cô đang ngủ ở nhà mà Hứa Trác Lâm mò lên giường muốn quan hệ với cô thì cô đủ dựng gai óc lên rồi. Khúc Linh Nhi chịu được nhưng Triệu Mẫn cô xin lỗi cô thực sự không chịu được.
_" Khúc Linh Nhi. Em muốn khóc thì khóc thì đi, đừng cố kiềm nén cảm xúc của em không tốt cho cơ thể đâu. Nếu không chê thì tựa vào vai anh nè. Nó không đủ to, không đủ rộng nhưng bất cứ lúc nào em muốn anh sẽ cho em mượn dùng tạm mà không lấy tiền lời. For Free đó ". Phong Tình nhẹ giọng ấm áp nói rồi anh còn vỗ nhẹ vào vai của mình vài cái ra dấu.
Tuy anh là người hào phóng, vui tính và có lối sống khá thoáng, nhưng anh dở nhất là cái khoảng an ủi người khác. Lại gặp hoàn cảnh như thế này anh thật sự chẳng biết an ủi cô như thế nào, vì trong mắt anh lúc này thì cô là người vô tội. Lỗi là ở Hứa Trác Lâm mà không phải là của cô
_" Hahaha... Phong Tình. Anh nghĩ em sẽ buồn vì cái loại chuyện như vậy à. Em đã chết lần rồi thì đoạn tình cảm với Hứa Trác Lâm cũng đã chết. Đau khổ nhất của người phụ nữ là lấy phải ông chồng vô tâm như anh ta. Em đã quá mệt mỏi để níu kéo người đàn ông không thương yêu mình rồi. Mấy năm qua em chịu đủ đau khổ rồi. Thay vì níu kéo làm cả đau khổ thì em tác hợp cho anh ta và Thủy Chi. Đời người ngắn ngủi những tháng ngày còn lại em phải tận hưởng cuộc sống hạnh phúc. Em phải để cho Hứa Trác Lâm biết không có anh ta thì em vẫn sống cực kỳ tốt, thậm chí còn tốt hơn lúc bên cạnh anh ta. Bỏ mất đi em là tổn thất lớn nhất của anh ta ". Triệu Mẫn cười nói.
Triệu Mẫn Cô sống giúp Khúc Linh Nhi chỉ có ngày thôi. Cô phải cho người con gái xấu số này phải tận hưởng ngày hạnh phúc nhất. Cô thực sự không rảnh hơi đi tranh giành loại đàn ông vô tình kia thay cho Khúc Linh Nhi đâu. Với cô anh ta không đáng.
_" Em thực sự không sao chứ. Anh thực sự thắc mắc con mắt nhìn người của Hứa Trác Lâm. Em xinh đẹp vui tính lại là người phụ nữ giỏi giang như vậy. Hứa Trác Lâm bỏ qua em đúng là tổn thất lớn nhất của anh ta ". Phong Tình nói rồi lái xe đi. Đôi mắt sáng như sao của anh thi thoảng vẫn nhìn qua cô. Anh muốn nhìn cô gái mỏng manh yếu đuối thì cô lấy đâu ra nghị lực kiên cường đến gặp chuyện này vẫn không rơi giọt nước mắt. Hay trái tim cô đã bị tổn thương quá nhiều, nhiều đến mức chai sạn cả rồi nên không còn giác đau là gì nữa.
_" Thôi đừng nhắc đến chuyện này nữa. Hứa Trác Lâm em đã cho anh ta vào quá khứ rồi. Anh cũng đừng nhắc đến anh ta làm hỏng tâm trạng ăn uống của em. Phong Tình nè... hay chúng ta đi ăn bụi đi. Anh chắc chưa từng đi ăn bụi ngoài đường phải không ". Triệu Mẫn cười nói. Cô thấy Phong Tình cũng không tệ nha. Lại đẹp trai lại phóng khoáng hợp tính với cô. Nếu trong ngày sống tạm ở thế giới này thì có Phong Tình làm bạn thì thì thực sự đang ngủ mơ cũng phải nhỏ nước miếng mỉm cười.
_" Hahaha... Tuân lệnh người đẹp... Vậy đến phố đi bộ đi. Anh chỉ nghe cấp dưới nói ở đó rất đẹp, đồ ăn vặt thì cũng rất tuyệt ". Phong Tình cười nói. Giờ muốn làm cô vui kêu anh hái sao trên trời cũng được.
_" Đi thôi... Tăng tốc đi em đói lắm rồi ". Triệu Mẫn giơ tay lên hào hứng cười nói. Phong Tình thấy vậy nhanh chóng nhân nút trên xe thì xe của anh được nâng lên trên không mét rồi nó xé gió lướt đi với tốc độ của tàu lượn siêu tốc phóng thật nhanh đi. Triệu Mẫn đã có kinh nghiệm nên lần này cô tuy có chút sợ hãi nhưng thoải mái hơn rất nhiều rồi.
Phong Tình lái thật nhanh đi nhưng thấy cô như vậy bất giác mỉm cười thật tươi. Thay vì đến phố đi bộ phút thì hiện tại với tốc độ nhanh như vậy thì chỉ tầm phút là người đã có mặt ở phố đi bộ rồi. Đậu xe đâu vào đó thì Cô và Phong Tình đi dạo trên khu phố đi bộ thực sự cực kỳ đẹp. cạnh bên phố đi bộ là bờ sông đẹp, gió thổi lồng lộng. Người thì câu cá, người thì chạy bộ, người thì ăn hàng, có người thì đi mua sắm làm khu khố đi bộ càng thêm đông vui nhộn nhịp.
Do văn hóa ở thế giới này khá thoáng nên các cặp tình nhân hôn nhau rất nhiều. Triệu Mẫn nhìn đâu cũng thấy thú vị vì phong cảnh ở đây rất đẹp.
_" Anh Phong Tình. Chỗ này đẹp thật nha ". Cô cười nói. Cô và đi cạnh nhau thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người, vì cô và anh đều là mỹ nam mỹ nữ hàng thật giá thật nên ai cũng tranh thủ ngắm nhìn lâu chút. Thế giới này rất yêu thích cái đẹp nhưng không có ồn ào la hét thôi.
_" Em là người ở đây không lẽ chưa từng đến đây đi dạo hay sao ". Phong Tình thắc mắc nói.
_" Anh nghĩ Hứa Trác Lâm có thời gian đi em đi hay sao. Ừm nơi này thật đẹp để lần sau dẫn cả Hứa Thủy Linh đi chơi luôn. Tội con bé cả năm chỉ gặp ba có vài lần ". Triệu Mẫn cười nói. Phong Tình nghe vậy thì im lặng. Anh không nghĩ là Hứa Trác Lâm lại là người đàn ông vô trách nhiệm như vậy. Khúc Linh Nhi đến giờ mới ly dị thì xem ra cô ấy yêu thương Hứa Trác Lâm cũng không ít. Còn đang suy từ anh bị giọng nói của cô làm ngừng lại.
_" Dì ơi.. cho con tất cả các món dì có mang ra hết luôn đi dì. Bọn con đang đói đây ". Cô cười thật tươi nói. Tay chỉ tất cả các món ăn vặt ở cửa hàng nhỏ này có. Chủ yếu là đồ biển nhiều như Lẩu Hải sản, Mực satê, tôm sốc muối ớt..vv...
_" Em gọi nhiều món như vậy em có ăn hết hay không đó ". Phong Tình nghe vậy ngồi xuống cạnh bên Cô mỉm cười nói.
_ " Bao nhiêu đây mà nhiều cái gì. Hôm nay mừng ngày đất nước được giải phóng nên không say không về nha ". Cô uống hết lon bia cười nói.
Phong Tình mỉm cười, anh thấy cô gái này rất thú vị. Nếu Hứa Trác Lâm đã buông tay vậy đây có phải là cơ hội của anh hay không. Nói thật là anh chưa ăn bụi kiểu này ngoài đường đông người qua lại bao giờ, đi với Khúc Linh Nhi như vậy khiến cho anh cảm giác rất mới mẻ, bình dị thoải mái, chứ không như mấy cô gái anh tán tỉnh lúc trước, chỉ toàn muốn anh đưa đi những nơi sang trọng đắt đỏ nhất khu phố mới chịu. Yêu anh thì ít yêu túi tiền của anh là nhiều.
_" Anh ơi... mua bó hoa và sôcôla tặng chị gái xinh đẹp này đi anh ". cô bé tầm tuổi xinh đẹp cầm giỏ hoa đến mời Phong Tình mua. Cô bé đó cười xinh đẹp nhìn Phong Tình rồi lại nhìn Khúc Linh Nhi.
Triệu Mẫn đang ăn thì ngước lên nhìn thấy bé gái dễ thương thì ngưng lại rồi nhìn qua Phong Tình cái.
_" Bé gái.. Em có bao nhiêu hoa hồng và sôcôla anh mua hết cho em. Tặng hoa cho người đẹp mà chỉ có cây hoa hồng không đủ ". Phong Tình hào hứng cười nói ánh mắt có chút ẩn ý nhìn Khúc Linh Nhi cái.
_" Anh nói thật sao. Chị gái này thật hạnh phúc có bạn trai vừa đẹp trai lại hào phóng như vậy. Em thật ganh tị nha ". Cô bé nhỏ cười nói rồi đưa cả giỏ nhỏ Sôcôla và giỏ hoa hồng cho Phong Tình.
_" Em gái tối nào em cũng bán ở đây hay sao... Ba mẹ em đâu ". Triệu Mẫn lên tiếng.
_" Dạ... ngày nữa là lễ tình nhân nên em mới đi bán hoa. Em sống ở gần đây ở ngôi chùa nhỏ gần đây lắm. Em là trẻ mồ côi ". Cô bé nhỏ cười nói.
Triệu Mẫn nghe vậy thì mủi lòng. " Em gái cho chị địa chỉ chổ em ở đi. Nếu mai rảnh chị ghé thăm ". Cô nói rồi từ trong giỏ sách lấy bút và viết cho cô bé. Cô bé mỉm cười rồi viết chữ nhỏ rất đẹp ra giấy.
_" Đây nè chị. Bất cứ khi nào chị đến cũng sẽ gặp em ". Cô bé nói rồi tay đưa cho Triệu Mẫn.
_" Ừm... Tiền này chị cho em, về ngủ sớm đi em gái. Mua thật nhiều quần áo ấm mặc biết không ". Triệu Mẫn cười nói rồi trong giỏ lấy hết số tiền mặt cô có đưa cho cô bé. Phong Tình cũng từ trong bóp lấy ra xấp tiền ra cho cô bé bán hoa.
_" anh chị thật tốt. Đây là sợi dây tơ hồng mà thầy trụ trì cho em. Thầy trụ trì có nói nếu hôm nay thấy ai đẹp đôi và đủ duyên thì tặng cặp dây tơ hồng này cho người đó. Khi cột sợi dây đỏ này vào tay của nhau thì sẽ được hồng ân của Phật Tổ phù hộ mà trọn đời sẽ mãi bên nhau, mãi mãi không xa rời. Em tặng cho anh chị làm quà gặp mặt cầu chúc cho anh chị trăm năm hạnh phúc ". Cô bé cười nói. bàn tay nhỏ xíu cột cho Phong Tình sợi dây tơ hồng đỏ, rồi lại cột cho Triệu Mẫn sợi dây tơ hồng vào tay, cái miệng nhỏ xíu mỉm cười rồi đọc lẩm bẩm nghi thức chúc phúc.
Phong Tình và Triệu Mẫn cũng để mặc cho cô bé làm, vì người nghĩ là đây là truyền thuyết hay là chiêu trò của người bán hàng mà thôi chứ cũng không nghĩ nhiều. Sau này khi tìm lại được nhau thì nghĩ đến hôm nay cả đều mỉm cười trong hạnh phúc. Dây tơ hồng định mệnh đã đưa người gắn kết lại nhau. Nghi thức kết thúc cô bé cũng mỉm cười rồi bỏ đi bỏ lại Triệu Mẫn và Phong Tình vẫn nhìn sợi dây tơ hồng đỏ rực trên tay.