Thế Thân 49 Ngày

chương 40: hiểu lầm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn thấy dãy số của cô vừa ghi làm Bà Phong tức đến học máu. tỷ... tỷ mà cô cũng dám viết ra con số này. Đúng là loại đàn bà đê tiện mà.

_" Cô Khúc quả nhiên là không phải là tầm thường. Con số này mà cô cũng ghi ra được. Mặt dày tôi đã thấy qua, nhưng mặt dày như cô thì lần đầu tiên tôi gặp phải. Được thôi.. cô cầm số tiền nay rồi cút đi cho tôi. Để tôi biết được cô còn liên lạc với Phong Tình còn trai của tôi nữa thì cô đừng trách tôi vô tình ". Bà Phong nhếch môi cười khinh bỉ không xem Khúc Linh Nhi ra gì nói.

_" Khúc Linh Nhi... Em không được cầm lấy. Anh không cho em cầm lấy số tiền đó em nghe không. Nếu không em sẽ phải hối hận ". Phong Tình nén lại đau lòng bước ra nói. Lúc này trong tim anh vẫn còn chút hy vọng. Chỉ cần cô không cầm lấy số tiền đó thì anh vẫn cho cô thêm cơ hội về bên anh. Dù hiện tại cô không thích anh cũng không sao, chỉ cần mình anh thích cô là được. Nếu cô thấy anh hiện tại chưa đủ tốt thì Anh sẽ cố gắng tốt hơn. Anh sẽ làm thật tốt cho đến khi nào cô mở lòng ra yêu anh thì thôi.

_" Phong Tình.. Con im ngay cho mẹ. Cái thứ đàn bà đê tiện chỉ biết đến tiền này con còn mong gì ở cô ta. Mẹ nói cho con biết. Mẹ có chết cũng không chấp nhận cô ta là con dâu của mẹ. Giữa cô ta và mẹ thì con chỉ được chọn thôi. Khúc Linh Nhi.. Tiền của cô đây. Cô cầm lấy rồi biến đi... ". Bà Phong nghiêm túc lớn tiếng nói.

_" Mẹ... Linh Nhi làm gì phật ý mẹ chứ. Mẹ không thích cô ấy chỉ vì cô ấy có con riêng thôi hay sao. Mẹ à chỉ cần bọn con tâm đầu ý hợp với nhau thì bao nhiêu đó có là gì đâu ". Phong Tình quay qua nhìn Bà nói.

Triệu Mẫn nghiến răng muốn chửi người cực kỳ, nhưng cô phải ráng nhịn xuống. Triệu Mẫn đưa mắt qua nhìn thoáng gương mặt âm u của Phong Tình đang gân cổ lên cãi với Bà Phong thì cô lớn giọng nói. " Bà Phong thật là làm việc nhanh gọn lẽ. Tôi thích làm việc với người thoải mái và hào phóng như bà. Không hẹn gặp lại Phong Phu Nhân. Bà yên tâm tôi cầm lấy tiền rồi sẽ biến đi nhanh thôi ".

Cô nhận tấm sét ngân hàng tỷ có chữ ký của bà thì mỉm cười như gái làng chơi thực thụ, Rồi cô quay qua nhìn Phong Tình nói.

" Phong Tình à... Biết ngủ với anh có đêm mà được nhiều tiền như vậy thì chắc tôi đã không bỏ qua cho anh dễ dàng như vậy rồi. Nhưng không sao. Chúng ta cũng có những phút giây thoải mái bên nhau đúng không. Anh đã làm rất tốt. Tôi cũng rất hài lòng. Cuộc chơi đã tàn. Chúng ta kết thúc tại đây thôi. Tôi về đây. Anh giữ gìn sức khỏe ". Triệu Mẫn ra dáng gái làng chơi khẽ lả lơi vuốt nhẹ gương mặt đẹp trai của Phong Tình chào lần cuối. Rồi không đợi cho mẹ Phong Tình hay anh nói thêm cái gì sỉ nhục cô nữa. Triệu Mẫn kéo tay bé Moon đi ra. Vừa ra khỏi cửa thì nước mắt của cô đã lăn dài trên mặt nhưng Phong Tình đã không nhìn thấy.

_" Xin lỗi vì đã tàn nhẫn với anh như vậy. Em sắp phải đi.. Chuyện tình của chúng ta mãi chẳng thể đẹp như thơ được đâu. Phong Tình.. quên em đi ". Triệu Mẫn nói thì thầm câu. Bé Moon thấy cô đi thì bé đi theo thôi chứ bé cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

Phong Tình giống như chết lâm sàng khi nghe xong lời cô nói. Tại sao cô nỡ lòng nào đối xử với anh như vậy. Cô nỡ lòng nào xem tình cảm của anh như là cỏ rác như vậy chứ. Tiền với cô quan trọng như vậy hay sao. Quan trọng đến mức cô nhẫn tâm giẫm đạp lên tình cảm của anh như vậy à. Phong Tình lúc này đứng chết lặng không nói được lời nào, đôi mắt của anh đã bị nước mắt làm mờ đi bóng lưng đang xa dần của cô, đôi tai của anh ù đi không nghe thêm được lời của mẹ anh nói nữa. Đau... Tim anh đau như ai xe vụng ra vậy. Cảm giác đau như vậy anh chưa nếm trải qua bao giờ.

" Linh Nhi.. Anh đã cho em cơ hội mà em không biết nắm bắt. Em sẽ hối hận, anh sẽ làm cho em hối hận vì những gì hôm nay em nói, vì những gì em tàn nhẫn giẫm nát lên tình cảm của anh ". Phong Tình đau đớn nói trong lòng câu. Phải... Anh sẽ làm cô hối hận vì những gì cô làm hôm nay.

Hồng Ân thấy kết quả như ý muốn thì cô khẽ cười thỏa mãn. Muốn đấu với cô thì cỡ Khúc Linh Nhi cô chưa xem vào mắt. " Tưởng cô lợi hại như thế nào, hóa ra Khúc Linh Nhi cô cũng chỉ có như vậy. Muốn đấu với tôi hay sao. Đợi kiếp sau đi ".

_" Phong Tình .. Con giờ sáng mắt ra chưa. Mẹ không cấm cản con có bạn gái nhưng cũng phải lựa người đàng hoàng và có nhân cách tốt chút. Người như cô ta mà con còn để vào mắt. Đúng là làm mẹ tức chết mà ". Bà Phong tiếp tục lải nhải lên tiếng.

_" Mẹ đừng nói nữa. Con không phải con nít mà không biết suy nghĩ. Con đi làm đây ". Phong Tình nói rồi kéo tập hồ sơ để trên tập thiết kế của Triệu Mẫn rồi bỏ đi làm. Lúc anh kéo hơi mạnh tay làm thiết kế trang sức mới của Triệu Mẫn rơi lả tả đầy dưới đất. Kể cả bức ảnh cô vẽ Phong Tình đang nấu đồ ăn ngọt ngào ấp áp, và góc nhỏ trong bức vẽ còn có dòng chữ rất nhỏ ' Triệu Mẫn yêu Phong Tình ' cũng rơi xuống đất.

Anh bước đi rồi làm Bà Phong có bực tức cũng không biết nói cùng ai. Chỉ thở dài câu. Hồng Ân thì nhìn thoáng qua mấy thiết kế vừa rơi xuống đất kia. Cô vì Phong Tình nên cũng theo học ngành thiết kế nên cô biết mấy thiết kế kia là cái gì. Cô đi lại nhặt tờ giấy thiết kế lên xem. Vừa nhìn thì cô cũng khá ngạc nhiên vì các thiết kế cực kỳ đẹp mắt kia. Thấy trên tờ giấy ghi chữ ' Khúc Linh Nhi dự thi cuộc thi thiết kế trang sức toàn cầu '. Được tổ chức tại Quốc Gia Thiên Hoa thì cô nhíu mày, rồi nghĩ gì đó cô mỉm cười. Cô cũng đã ghi danh dự thi cho cuộc thi thiết kế trang sức toàn cầu kia, nhưng vẫn chưa có ý tưởng hay, thấy mấy bức ảnh xuất sắc này thì cô giống như buồn ngủ gặp chiếu manh vậy.

_" Hồng Ân.. Chúng ta về thôi ". Bà Phong nói.

_" Con đau bụng quá. Con vào nhà vệ sinh chút. Dì Phong ra xe đợi con phút được không ? ". Hông Ân giả vờ đau bụng nói.

_" Vậy cũng được... Bác ra xe đợi con ". Bà Phong mỉm cười hiền hòa nói, rồi bà ra xe trước.

Hồng Ân giả vờ đi vào nhà vệ sinh nhưng khi thấy bóng của bà đi khuất thì cô lại đi ra. Cô lấy điện thoại ra nhanh chóng chụp lại tất cả các mẫu thiết kế của Triệu Mẫn lại rồi mới mỉm cười làm như không có chuyện gì đi ra xe. Dù gì Khúc Linh Nhi cũng không đeo bám Phong Tình nữa nên có thể Khúc Linh Nhi sẽ không tham gia cuộc thi thiết kế trang sức toàn cầu kia. Vậy cô có lấy tác phẩm này đi dự thi cũng không ai biết. Mà nếu có biết thì thế nào chỉ cần của cô được đưa ra trình diễn trước, thì người trình diễn phía sau là ăn cắp ý tưởng thôi. Ai có bằng chứng là cô ăn cắp thiết kế đâu.

Chiếc xe hơi đắt tiền của Bà Phong rời đi thì. Ở trên xe Hồng Ân còn nhìn điện thoại trong tay mình mỉm cười.

_____ ITS_ME_ ________

Triệu Mẫn lái xe về đến nhà của cô. Vừa xuống xe thì Lý Mỹ Nam cũng vừa lái xe đến. Thấy Lý Mỹ Nam đến cô ráng hít hơi cho anh không nhận ra điều gì bất thường rồi lên tiếng chào hỏi.

_" Anh Nam.. Sao anh biết em vừa dọn về nhà em hay vậy ". Cô nhẹ giọng lên tiếng.

_" Chú Nam... ". Bé Moon thấy Lý Mỹ Nam đến thì mừng rỡ hét to.

Lý Mỹ Nam ngồi xuống ôm bé Moon lên tay rồi mới nhìn cô nói. " Anh mới dự phiên tòa sơ thẩm xét xử Thủy Chi về. Tính qua nhà Phong Tình chơi với em thì nghe Phong Tình nói em đã dọn về nhà em rồi ".

_" Chú Nam... Mẹ con khóc nãy giờ rồi. Ba Phong Tình với mẹ Linh Nhi cãi nhau. Có bác già với bà cô ăn hiếp mẹ Linh Nhi của con, nên làm mẹ Linh Nhi khóc đó ". Bé Moon khẽ thì thầm rất nhỏ vào tai của anh làm như sợ mẹ của bé nghe được vậy. Lý Mỹ Nam gật đầu như đã hiểu.

_" Phiên tòa xét xử Thủy Chi thế nào rồi ". Triệu Mẫn hiếu kỳ hỏi.

_" Bằng chứng của chúng ta cung cấp không đủ để kết án cố ý giết người của Thủy Chi. Cô ta được tại ngoại rồi. Nhưng cô ta có tại ngoại thì Hứa Trác Lâm cũng không buông tha cho Thủy Chi đâu. Thủ đoạn của Hứa Trác Lâm vốn chưa từng nương tay ai bao giờ. Thủy Chi số không thọ rồi ". Lý Mỹ Nam lên tiếng.

_" Em biết ngay mà. Kệ bọn họ đi chó cắn chó miệng đầy lông. Chỉ cần bọn họ không làm phiền đến em thì em cũng mặc kệ bọn họ ". Triệu Mẫn bóp trán nói. Nhiều chuyện đến cùng lúc cô thực sự quá mệt mỏi rồi.

_" Linh Nhi .. Em với Phong Tình cãi nhau sao. Em biết Phong Tình thực sự thích em phải không ? ". Lý Mỹ Nam nhẹ giọng hỏi. Nhìn dấu hôn trên cổ của cô thì khỏi nói anh cũng biết cô và Phong Tình tối hôm qua đã sảy ra chuyện gì rồi. Trong lòng anh trôi nổi cảm giác không tên ganh tị.

_" Em và anh ấy có là gì của nhau đâu mà cãi. Chỉ là em thấy em với Phong Tình không hợp thôi ". Triệu Mẫn thoáng buồn nói.

_" Anh hiểu cảm giác của em. Linh Nhi.. Em sống vui vẻ là được. Những chuyện khác em đừng lo lắng quá ". Lý Mỹ Nam thở dài nói. Nếu anh biết sớm bệnh tình của cô thì đã không gắn kết cô cho Phong Tình rồi. Tất cả đều là lỗi tại anh mà.

_" Anh thì biết chuyện gì của em chứ ? ". Triệu Mẫn khẽ cười nói rồi kéo vali vào nhà. Lý Mỹ Nam ôm bé Moon đi sau.

Triệu Mẫn đưa mắt nhìn sơ căn biệt thự này của cô bị Fan của Thủy Chi phá cũng gần muốn banh rồi. Cây kiểng ngã lăng tùm lum. Nhà thì toàn nước sơn thôi. Kính thì bị đá ném bể tùm lum. Cũng may cô nghe lời Phong Tình rời đi sớm nếu không thì cũng mệt mỏi với nhóm người điên kia rồi.

_" Moon.. con vào nhà trước đi. Ngoài này nóng lắm. Chú Nam nói chuyện với mẹ con câu rồi vào sau được không ? ". Lý Mỹ Nam thả bé Moon xuống rồi nói. Bé Moon như hiểu ý. Bé gật đầu cái rồi đi vào nhà trước.

_" Linh Nhi .. có phải em vì bệnh tình của em mà quyết định làm khó Phong Tình phải không ?. Em nhận tiền của mẹ Phong Tình chỉ để Phong Tình xem thường em rồi rời xa em. Anh nói có đúng không ?. Anh không tin em lại là người như vậy. Anh tin con mắt nhìn người của mình. Em không phải là loại người xem trọng đồng tiền như vậy. Hài..... Ông trời thật bất công mà. Sao lại bắt cô gái yếu đuối như em phải chịu chông gai như vậy. Linh Nhi.. Mạnh mẽ lên em ". Lý Mỹ Nam lại nhẹ nhàng lên tiếng.

Triệu Mẫn nghe anh hỏi vậy thì giật mình. Cô đã dặn bác sĩ khám cho cô phải giữ kín bí mật rồi mà. Vậy thì sao Lý Mỹ Nam biết được. Nhưng nghe những lời anh nói làm cô thấy ấm áp.

" Anh biết hết rồi sao ". Triệu Mẫn nhìn anh bằng ánh mắt đỏ hoe nói. Có người đồng cảm cho nổi khổ tâm của cô lúc này làm cô không kiềm chế được cảm xúc nữa mà bật khóc. Nước mắt cứ thi nhau rơi xuống lăn dài trên gương mặt xinh đẹp của Khúc Linh Nhi.

Lý Mỹ Nam thở dài gật đầu. Nhìn thấy cô khóc vì người đàn ông khác thì trái tim của anh cũng chẳng dễ chịu gì. Làm giống như ai đó lấy dao cứa vào trái tim anh vậy. Anh vương tay chủ động ôm cô vào lòng ngực vững chắc của mình rồi nhẹ giọng an ủi nói.

" Linh Nhi .. Ngoan nào... em đừng khóc. Khóc sẽ xấu lắm. Rồi ngày nào đó Phong Tình sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của em thôi. Linh Nhi... Mạnh mẽ lên. Em còn có anh mà. Em có phải cũng thích Phong Tình phải không ? ".

Triệu Mẫn không phản kháng cái ôm của Lý Mỹ Nam lúc này. Cô lúc này cô thực sự lạc lối rồi. Cô cần lời an ủi và cảm thông của anh với tư cách là người bạn không hơn không kém. Nghe được anh hỏi có phải cô thích Phong Tình phải không thì cô chỉ biết khóc nức lên mà gật đầu. Nước mắt của cô không khống chế được ướt góc trên bộ âu phục đắt tiền của Lý Mỹ Nam. Phải... Cô thích Phong Tình. Cô thật lòng thích anh càng nhiều thì giờ cô càng đau lòng không biết tỏ cùng ai.

_" Mạnh mẽ lên em. Rồi ngày Phong Tình sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của em thôi... đừng khóc nữa. Em còn có Moon phải chăm sóc nữa, và em còn anh bên cạnh em mà ". Lý Mỹ Nam lần đầu tiên phải đi dỗ dành con gái khóc nên anh chẳng biết làm gì cả. Nước mắt của phụ nữ đúng là vũ khí lợi hại thật. Nó có thể làm Lý Mỹ Nam anh chân tay lóng ngóng chẳng biết làm gì cho phải.

Phong Tình vừa đến. Anh lái xe đi lang thang vô định hướng thì bất giác lại đến nhà của cô. Anh đứng ở góc khuất gần đó thấy cảnh Lý Mỹ Nam ôm cô vào lòng thì sắc mặt anh cực kỳ âm u. tay anh nắm lại thật chặt. Anh không đi lại tách người ra mà chỉ âm thầm xoay lưng bước đi. Miệng của anh còn lẩm bẩm câu rất nhỏ.

" Khúc Linh Nhi.. Em giỏi lắm. Em vừa rời xa tôi có tiếng đồng hồ thôi thì em lại có thể ôm ấp người đàn ông khác rồi. Vì tiền em có thể làm bất cứ chuyện gì hay sao. Phong Tình tôi đã nhìn lầm em rồi. Tôi muốn rút lại tình cảm của tôi đã cho em. Em thực sự không xứng với tình cảm chân thành của tôi. Kể từ hôm nay Phong Tình tôi không muốn gặp lại em nữa ".

Anh lẩm bẩm, nhưng dù anh có nói gì thì cũng không thể phủ nhận trái tim của anh vì cô mà đau là thật. Phải nói là rất đau nữa là đằng khác. Đau đến anh không thở được nữa rồi. Dáng người cao gầy đầy đặng của anh bước đi chỉ phút chốc đã trở nên cô độc kèm theo nhàn nhạt đau thương mất mát.

Triệu Mẫn vẫn không biết Phong Tình vừa đến. Cô khóc đủ thì buông Lý Mỹ Nam ra rồi nhét vào trong tay anh tấm sét ngân hàng tỷ rồi nói. " Anh Nam... Em cầu xin anh đừng cho anh Phong Tình biết chuyện của em được không. Cầu xin anh đó. Xem như là em cầu xin anh được không. Còn nữa.. Tấm sét ngân hàng này khi nào em mất đi anh hãy giao lại cho anh ấy thay em được không ".

_" Em chắc chứ. Em thật sự không muốn Phong Tình biết thật sao. Vậy thì có quá bất công với Phong Tình hay không ?. Linh Nhi.. Phong Tình có quyền được biết chuyện này. Cậu ấy có quyền được lựa chọn tương lai ở lại hay rời đi mà ". Lý Mỹ Nam nhíu mày nói.

_" Nếu anh không nhận lời thì em sẽ bỏ đi để anh và anh ấy không tìm ra được em. Anh Nam... đây là tâm nguyện cuối cùng của em mà. Xin anh đó ". Cô dùng ánh mắt chân thành nhất của mình nhìn anh nói.

Lý Mỹ Nam thấy vậy chỉ biết thở dài đau xót rồi gật nhẹ đầu đồng ý rồi nói tiếp " Linh Nhi.. Em muốn anh giữ kín bí mật cho em cũng được. Nhưng hứa với anh là em có khó chịu, hay đau ở đâu thì phải cho anh biết đó. Không được từ chối sự giúp đỡ của anh biết không. Đây là điều kiện của anh ".

Triệu Mẫn nghe vậy thì gật đầu. người còn chuyện thì giọng nói quen thuộc vang lên.

_" Linh Nhi .. ". Hứa Trác Lâm cả người mệt mỏi lên tiếng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio