Chu Hạc tâm tình rối như tơ vò, cậu cũng không biết cậu đã về nhà bằng cách nào, cơ thể mệt mỏi nằm lên giường lớn.
Tâm lý trốn tránh khiến cậu chỉ muốn ngủ một giấc, ngủ đi sẽ quên hết phiền muộn.
Đây chắc hẳn là quả báo của cậu, thích cùng lúc hai người, nhận lấy hậu quả cũng là điều đương nhiên.
Trong căn phòng ký túc xá của Chu Hạc ở bệnh viện xuất hiện hai Alpha.
"Có vẻ cậu ấy chọn về nhà rồi." Hứa Kỷ Trạch mở đèn lên, trong phòng chẳng còn bóng dáng của Chu Hạc.
Hai người ngồi xuống trên sô pha gần đó, Hứa Kỷ Trạch nhíu mày nhìn Sở Tinh Châu đang ngồi đối diện, giọng nói có chút chất vấn: "Sao anh không quản tốt Dự Lam?!"
"Quản làm gì?" Sở Tinh Châu nhìn lên giường của Chu Hạc nói.
"Anh cố ý."
"Lúc này không để cậu ấy biết thì chờ anh chết mới nói sao?" Sở Tinh Châu điềm nhiên hỏi.
Hứa Kỷ Trạch hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục đáp lời, anh khoanh tay dựa lưng vào ghế, đôi mắt nhìn vào lịch treo trên tường.
Sở Tinh Châu cũng nhìn lên đó, nói đúng hơn tầm mắt của họ nhìn vào cùng một ngày trên tấm lịch.
-.
Chủ nhật của tuần sau.
"Ngày tôi phải chết." Hứa Kỷ Trạch đạm thanh nói, âm thanh không hề phập phồng, không giống như một người sắp phải đối mặt với cái chết.
Kỳ quái là Sở Tinh Châu cũng không tỏ vẻ bất ngờ.
...
Chu Hạc nằm trằn trọc trên giường, cậu muốn ngủ lắm nhưng chẳng thể nào ngủ được.
Thuốc ngủ hay gì đó ở nhà cũng chẳng có lấy một viên, cậu lại không có tâm trạng đi ra ngoài mua.
Chu Hạc bực bội xoa đầu ngồi dậy, lấy laptop trên đầu tủ tiếp tục viết truyện.
Cậu muốn tập trung làm một việc gì đó để bản thân khỏi nghĩ lung tung.
Tiểu thuyết của Chu Hạc thì cốt truyện cũng không phải dạng vô cùng đặc sắc gì, thiên về thú vị hài hước hơn, dùng để thư giãn thì rất tốt.
Không có tra nam, hay bạch liên hoa xuất hiện, các nhân vật đều là mặt chính diện.
Học đường mà, thấy ghét ai thì không chơi với người đó thôi, không tiếp xúc thì lấy đâu ra mâu thuẫn.
Với lại bé thụ một ngày bị quỷ hù lần, trái tim bé nhỏ muốn ngừng đập, mỗi ngày đều tìm cách bám lấy công quân, làm gì có thời gian cãi nhau hay cà khịa mấy tên bạn xấu.
Xây dựng một bầu không khí vui sướng, hài hước cho học đường.
Nhưng cũng vì điều đó cậu bị phốt mấy lần.
Vấn đề nằm ở chỗ hiệu ứng fan của cậu, vì Chu Hạc có một dàng fan trước khi viết truyện, nên các fan rất sẵn lòng ủng hộ thần tượng của mình.
Bộ tiểu thuyết đầu tay càng phải ủng hộ!
Cày lượt xem, tặng quà, khen thưởng...!Các fan nhiệt tình vô cùng.
Nên dù Chu Hạc chỉ là tác giả mới, nhưng lượt xem của truyện thì rất cao.
Cây cao đón gió, bị nhiều người chướng mắt cũng là truyện thường.
Chỉ cần muốn bắt lỗi thì dù nhân vật chính hít thở thôi cũng là sai.
[Thấy lượt đọc cao cứ nghĩ truyện hay lắm, ai nhè cũng thường thường thôi, nói chung là chán.]
[Vừa nghe liền biết lầu trên thích đọc truyện drama, vào xem truyện đời thường thì bảo chán.
Khác nào xem truyện ngọt sủng mà bảo tại sao không ngược đâu chứ.]
[Nghe có mắt âm dương nhưng chẳng tí máu me nào, thất vọng thất vọng.].
Truyện Linh Dị
[Trọng điểm không phải nằm ở chỗ hai người mới tuổi, đây là yêu sớm.]
[Lầu trên không thấy bình luận của bản thân bị chói tai sao? Đọc tình cảm học đường mà không cho phép yêu sớm?]
Chu Hạc cũng không xem bình luận, vào phần soạn thảo rồi viết.
Truyện đã hoàn vào hai ngày trước, Chu Hạc hiện tại đang chuẩn bị thu âm, lúc này cậu ngồi viết phiên ngoại.
Cảm xúc của cậu thật sự tệ, cứ viết cứ viết, tình tiết từ tươi sáng dần trở nên u ám, tới đoạn giữa thì hoàn toàn chuyển thành một chương truyện kinh dị quái đàm.
Chu Hạc như tìm được cách phát tiết cảm xúc, ngón tay bay nhanh đánh chữ viết suốt chương, tất cả là một bộ kinh dị ma quái vườn trường.
Kiểm lỗi, sửa sai, nhấn gửi.
Khi truyện hoàn thành kiểm duyệt đã hơn giờ tối, là thời gian mấy con cú đêm bắt đầu lướt điện thoại.
Chu Hạc viết xong thì tinh thần mệt mỏi, cơn buồn ngủ ập đến, rốt cuộc cậu có thể ngủ được rồi.
Nhưng trái ngược với cậu, mấy cú đêm chú định một buổi tối mất ngủ.
Người nhiệt tình đọc truyện của cậu nhất không phải là fan mà là antifan.
Fan phần lớn có tâm lý chờ kịch truyền thanh ra rồi vừa nghe vừa xem, có chương mới họ chỉ vô lướt một mạch tới cuối giúp Chu Hạc cày lượt xem mà thôi.
Khác với họ, antifan đọc từng chữ xem từng câu, tìm lỗi để chê cậu, kiếm lý do để nói xấu tác phẩm.
Nhưng không ngờ, phong cách của ba chương phiên ngoại thay đổi đột biến.
Họ chưa kịp chuẩn bị tâm lý liền đối mặt với một cốt truyện man rợ rợn người.
Antifan: "..." Chu Hạc!
Trong số đó có Dự Lam, làm đội trưởng đứng đầu Anti Chu Hạc, Dự Lam có một acc ảo để quan sát mọi hoạt động trên mạng của cậu.
Đêm nay hắn xui xẻo cũng trở thành nạn nhân của chương phiên ngoại.
Chờ tới tối Phó Đoạn về nhà liền bị Dự Lam đuổi ra khỏi phòng, với lý do, hai người bên nhau dễ bị (quỷ) ghen ghét!
Phó Đoạn tâm trạng không tốt hiện tại càng thêm không tốt.
Hứa Kỷ Trạch và Sở Tinh Châu vẫn còn ngồi ở ký túc xá của Chu Hạc, họ cũng thấy chương truyện cậu mới đăng.
Hứa Kỷ Trạch khó xử xoa mũi, xem ra lần này họ thật sự chọc giận Chu Hạc rồi.
Sở Tinh Châu cũng sầu não nhíu mày, anh còn chưa nghĩ ra cách dỗ cậu.
không dỗ tốt thì bạn trai sắp đến miệng sẽ chạy mất..