Thể Tôn

chương 688: tháp tu luyện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong lúc Lộ Vân Đạo đứng trong phòng Lôi Cương suy tư thì hắn vẫn đắm chìm trong việc dung hợp hai hệ Thủy và Mộc. Những tiếng động liên tục vang lên trong Lôi phủ Hạo Huyền. Lôi Cương cứ bị đánh văng lại ngồi dậy nếm thử. Cứ như vậy, quá trình liên tục diễn ra, nếu như thân tể của hắn không mạnh thì không thể chịu nổi.

Thử rồi lại thử, gần tới ngàn năm, Lôi Cương chìm đắm trong dung hợp.

Trong ngàn năm qua, cao thủ hộ pháp của Lộ gia phái đi tìm người đánh gục Lộ Tinh Không đều bất đắc dĩ trở về. Thánh giới Hồng Hoang quá rộng, cơ bản không thể tìm hết. Có điều, họ vẫn không bỏ qua. Bởi vì một thứ như Xuyên Tinh toa đủ khiến cho họ trả giá.

Trong những năm qua, ở tinh vực Hạo Nguyệt có một lực lượng thần bí liên tục hấp thu rất nhiều cường giả. Mà những cường giả đó phần lớn đều là những kẻ nổi danh có tu vi vô cùng khủng bố, tuy nhiên việc này vẫn chưa khơi mào chiến loạn ở tinh vực Hạo Nguyệt. Cái thế lực đó bị rất nhiều đại gia tộc ở tinh vực Hạo Nguyệt để ý nhưng không thể nào điều tra được nó. Trong khoảng thời gian ngăn, tinh vực Hạo Nguyệt bắt đầu xuất hiện một làn sóng ngầm giống như đại loạn sắp xảy ra.

Thái Cổ giới! Tại Chân ma tinh đứng vị trí thứ bảy trong chín đại hung tinh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Một nam tử áo đen nhìn lên bầu trời với ánh mắt lạnh lùng không hề có tình cảm. Thứ ánh mắt đó chỉ có ở người đã đoạn tuyệt hết mọi tình cảm mới có được. Nam tử áo đen cất giọng lạnh lùng nói:

- Sư tôn! Chân Ma tĩnh đã có thể hoành hành không cản trở. Mục tiêu tiếp theo là Luyện ma tinh đứng thứ sáu hay sao?

- Đúng! Ma nhi! Vi sư không nhìn nhầm người. Trong mấy ngàn năm ngắn ngủi mà ngươi có được thành tựu như vậy, đủ cho vi sư thấy lại những năm tháng trước đây. Trong những năm qua, ngươi đã có được ngũ đại ma kỹ chân truyền của vi sư, đủ khiêu chiến hung tinh thứ sáu. Chỉ có khiêu chiến, đối mặt với sinh tử mới có thể đột phá. - Một bóng đen xuất hiện trước mặt nam tử áo đen.

Nam tử áo đen đó chính là Lôi Cương. Còn bóng đen kia là Thiên Diệu.

- Sư tôn! Người đã hồi phục được mấy thành? - Lôi ma nhìn bóng đen mà thấp giọng nói.

- Bảy thành! Ma nhi! Vi sư sẽ không ra khỏi thân thể của ngươi quá sớm. Chờ khi ngươi đạt tới một trình độ nhất định mới có thể đoạt thân thể một lần nữa. Trong những năm tới, vi sư sẽ nhìn ngươi trưởng thành, nhìn một Đại Tôn trưởng thành. Có lẽ vô số người cũng không dám tưởng tượng, Thiên Diệu ta lại có thể làm được điều đó. - Bóng đen cất tiếng cười lạnh lùng.

Một tia sáng chợt lóe lên trong ánh mắt Lôi Ma. Y trầm giọng nói:

- Vậy tới Luyện ma tinh trước.

Trong Lôi phủ Hạo Huyền.

Lôi Cương thở ra một hơi, ánh mắt từ từ trở nên trong sáng, mãi tới lúc này vẫn chưa dung hợp xong toàn bộ. Lôi Cương có chút uể oải, dung hợp lực hai hệ có lực cản quá lớn. Lần này dung hợp Thủy và Mộc so với dung hợp Thổ và Hỏa lại càng khó hơn. Lôi Cương trầm ngâm một lúc rồi lại diễn luyện Khai Thiên.

Sau khi diễn luyện tới thức thứ bốn mươi ba, hắn trầm mặc thật lâu sau đó bắt đầu tìm hiểu chân lý của hỗn độn. Nhưng không lâu sau, quang cảnh hư vô trong đầu Lôi Cương lại biến mất và như vậy hắn lại bắt đầu dung hợp lực hai hệ.

Sau một ngàn năm, Lôi Cương gần như dung hợp được hai phần ba. Nhưng kết quả đó vẫn chưa làm cho hắn vui mừng. Càng về sau, Lôi Cương càng gặp phải lực cản. Chỉ có liên tục thử mới có thể hoàn thành. Mà thời gian thử thật dài tốc độ tu luyện của Lôi Cương có thể nói là rất nhanh. Nhưng đối với chuyện dung hợp thì tư chất của Lôi Cương có cao đến mấy cũng cần phải có thời gian.

Lôi Cương ở trong Lôi phủ Hạo Huyền suốt hai ngàn năm. Vị trí của hắn trong tháp tu luyện đã sớm bị người khác thay thế. Có điều, khiến cho sắc mặt của Lộ Vân Đạo càng thêm âm trầm đó là trong hai nghìn năm qua, tốc độ yếu đi của bốn con thần long mặc dù đã chậm dần nhưng tới lúc này cũng chỉ còn chừng trăm trượng. Còn mật độ linh khí trong tháp tu luyện đã giảm xuống tới mức bình thường, thậm chí còn ít hơn bên ngoài. Tất cả những người tu luyện đều ra khỏi phòng ồn ào muốn ra ngoài.

Sắc mặt Lộ Vân Đạo cực kỳ âm trầm đứng trên đỉnh tháp tu luyện. Bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên lão kích động. Cũng không phải vì đám đệ tử đang náo loạn ở bên dưới mà phải ăn nói với trưởng lão viện như thế nào? Không biết đại trưởng lão đã nói với trưởng lão viện chưa mà tại sao vẫn chưa có tin tức? Lộ Vân Đạo biết bản thân mình có được tới mức này gần như là phải qua bao nhiêu năm khổ tu mới có được địa vị như ngày hôm nay. Lão là đệ tử đích hệ của Lộ gia nhưng cũng giống như những đệ tử gia nhập vào nhà họ Lộ. Bọn họ thăng cấp hay có tu vi cũng chỉ là bước đệm. Thực sự trong ngọn tháp này được hưởng chỉ có một mình Lộ Vân Đạo. Mà toàn bộ Lộ gia những người có tháp tu luyện khoảng chừng trăm người.

Ở Lộ gia, tháp tu luyện không biết có bao nhiêu cái, mỗi thứ đều vô cùng rắc rối và phức tạp. Sắc mặt Lộ Vân Đạo không giấu được sự khổ sở. Nhìn thì y là thất trưởng lão của Lộ gia nhưng thực tế lão có những thân phận như những đệ tử bình thường khác có điều địa vị cao hơn một chút mà thôi. Tu vi của lão cũng sẽ bị bóc lột. Lão dừng lại ở Cương Thần hỗn độn huyền giai đã gần trăm vạn năm. Nhưng thế thì sao? Lộ Vân Đạo rõ ràng vận mệnh của mình. Một khi đã trở thành đệ tử của Lộ gia thì vận mệnh của họ sẽ mãi không thay đổi. Lão có cảm giác vô số đệ tử của Lộ gia chỉ là để cho một người tu luyện. Còn người đó là ai thì Lộ Vân Đạo không biết.

Có thể trở thành đệ tử nhà họ Lộ cũng đồng nghĩa với việc có cơ hội có một tòa tháp tu luyện. Những người được sử dụng tháp tu luyện chỉ có nhân tài của Lộ gia mới được biết. Trong mấy vạn, thậm chí là hơn mười vạn đệ tử chính thức hai đệ tử ngoại môn tu luyện thì lực lượng tinh thuần của họ đều bị những người đó hấp thu. Cứ một tầng lại một tầng, hộ pháp hay trưởng lão hấp thu lực lượng tinh thuần rồi cũng bị cường giả mạnh hơn chiếm lấy.

Lộ gia giống như một cái kim tự tháp, thấp nhất quả nhiên là đệ tử ngoại môn. Cho dù là đệ tử chính thức, đến trưởng lão, thái thượng trưởng lão, cuối cùng là người thần bí đứng trên đỉnh tháp. Có thể nói, ngoại trừ người trên đỉnh ra, tất cả những người khác đều chỉ là một quân cờ mà thôi. Một khi bước chân vào Lộ gia, hay có thể nói là để cho chân khí hoặc cương khí tràn vào trong tảng đá lớn thì sẽ biến thành một quân cờ. Còn về chuyện trong tảng đá đó có gì thì không thể nào biết được.

Trong mấy năm qua, vì để cho tu vi tăng tiến nhưng lại bất hạnh rơi vào cảnh tu luyện chậm chạp. Cứ như vậy mà tạo ra tháp tu luyện. Không chỉ có Lộ gia mà các gia tộc, thế lực khác ở thánh giới Hồng Hoang cũng như vậy. Nhưng có rất ít người biết được ai nắm trong tay tất cả mọi thứ.

Trong giới tu luyện, vì sinh tồn nên có quy tắc cá lớn nuốt cá bé. Thánh giới Hồng Hoang cũng không ngoại lệ. Rất nhiều người vì không muốn trở thành một quân cơ nên đã một mình tu luyện. Nhưng lại càng nhiều người không biết chuyện nên đã trở thành một quân cờ trong đó. Về phần thần thú thì sẽ có một số đệ tử của Lộ gia đi bắt với điều kiện là ngươi đạt tới tư cách có được tháp tu luyện.

Lôi Cương cũng không biết rằng mình vô tình biến thành một quân cờ trong đó. Lúc này, hắn vẫn thử dung hợp như trước cùng với liên tục diễn luyện Khai Thiên.

Sau khi Lôi Cương ở trong Lôi phủ Hạo Huyền tu luyện được ba nghìn năm trăm năm, cuối cùng hắn cũng thở hắt một hơi, đứng dậy nhìn con thần long tỏa ra màu lam và nâu. Cuối cùng thì hắn cũng dung hợp thành công. Sau khi ổn định, Lôi Cương liền ra khỏi Lôi Phủ hạo huyền. Thấy trong phòng mình đã có một người thanh niên khác, Lôi Cương sử dụng thuật ẩn tức, không một tiếng động rồi biến mất. Hắn cảm nhận được linh khí trong tháp bây giờ giảm xuống rất nhiều. Chui vào lòng đất, thần thức của Lôi Cương triệu tập tứ hoàng. Nhưng lúc này tứ hoàng đang chìm vào tu luyện nên không đáp lại sự kêu gọi của Lôi Cương.

- Lưu Cưong! Cuối cùng thì ngươi cũng xuất hiện. Có thể nói cho lão phu, linh khí trong tháp tu luyện biến mất có liên quan tới ngươi hay không? - Trong lúc Lôi Cương đang nghi hoặc thì một âm thanh hùng hậu vang lên khiến cho hắn giật mình, ngẩng đầu lên xem.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio