Thể Tôn

chương 845: bộ tộc bạch hổ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ha ha! Nguyên lão ca! Hệ Thủy có gì ảo diệu? Ta lĩnh ngộ hệ Thủy nhưng tinh túy thì lại không thể nào lĩnh ngộ được. - Lôi Cương sờ sờ U giới, hơi hơi liếc mắt hỏi. Từ mấy ngày trước, Nguyên Thiên Chiến đã gọi hắn là lão đệ còn Lôi Cương thì gọi Nguyên Thiên Chiến là lão ca. Điều này khiến cho Nguyên Thiên Chiến cảm thấy vui sướng. Đối với những vấn đề Lôi Cương hỏi chỉ cần đó không phải là bí mật của bộ tộc Thủy Uyên trĩ thú thì y đều trả lời.

Nguyên Thiên Chiến hơi nhíu mày, sau khi hít vào một hơi, y trầm ngâm nhìn Lôi Cương. Do dự một lúc, y cười nói:

- Lôi lão đệ! Có lẽ lão đệ hỏi lúc trước vì sao lão ca có thể hóa giải một quyền kinh khủng của ngươi đúng không?

Lôi Cương không lên tiếng chỉ mỉm cười nhìn Nguyên Thiên Chiến. Nếu Nguyên Thiên Chiến tự mở miệng là tốt nhất.

- Thật ra không có gì là bí mật. Sau khi ngươi lĩnh ngộ Thủy Long lực hỗn độn đạt tới đỉnh thì ngươi sẽ phát hiện hệ Thủy vô cùng ảo diệu, so với hệ Kim và Hỏa thì công kích của hệ Thủy không linh hoạt, sắc bén nhưng hệ Thủy có thể bao phủ vạn vật. Không biết lão đệ có nghe nói tới nhu khắc cương hay không? Nắm được hệ Thủy chính là nắm được điều đó. Tu luyện hệ Thủy có thể cũng kiên cường công kích, thậm chí có thể hóa giải công kích từng tầng từng tầng mà ngươi phải chịu. Cuối cùng nó có thể đẩy ra khỏi cơ thể. Tất nhiên, điều này đòi hỏi phải lĩnh ngộ hệ Thủy tới một mức cực cao hơi nữa, phải vận dụng tự nhiên. - Nguyên Thiên Chiến vuốt râu mà cười nói.

Lôi Cương suy nghĩ một cách cẩn thận lời Nguyên Thiên Chiến nói thì càng cảm thấy hệ Thủy vô cùng ảo diệu. Lúc trước, hắn không thể vận dụng hệ Thủy nguyên nhân rất lớn là do hệ Thủy không thiên về công cũng không thiên về phòng ngự. Còn bây giờ nghe Nguyên Thiên Chiến nói thì hắn mới nhận ra kiến thức của bản thân nông cạn, không biết hệ Thủy ảo diệu như vậy. Lôi Cương ôm quyền nói:

- Đa tạ lão ca chỉ điểm.

- Lão đệ khách khí rồi. - Nguyên Thiên Chiến cười nói. Sau khi trầm ngâm một chút, y liền thử hỏi:

- Lão ca cảm thấy thắc mắc nên mạo muội hỏi lão đệ tại sao cần nhiều nguyên thạch như vậy? Chúng ta biết rằng với tu vi của lão đệ cơ bản nó không có nhiều tác dụng.

Lôi Cương mỉm cười. Hắn sớm dự đoán Nguyên Thiên Chiến sẽ hỏi điều này vì vậy mà Lôi Cương không hề do dự nói:

- Lão ca có nghe tới bộ tộc Thái Cổ không?

Nguyên Thiên Chiến giật nảy mình, biến sắc, trong ánh mắt chỉ còn một nỗi khiếp sợ mà kêu lên:

- Lôi lão đệ! Ngươi...ngươi không phải là....

Lôi Cương cười gật gật đầu.

Nguyên Thiên Chiến hít một hơi thật sâu nhìn Lôi Cương mà hồi tưởng lại một quyền đó. Lúc này, y vẫn còn nhớ như in cảm giác sợ hãi khi đó. Y cố ngăn chặn sự khiếp sợ trong lòng mà cười nói:

- Không ngờ Lôi lão đệ lại có thân phận như vậy. Đúng là lão ca không biết lượng sức. Lão ca kiến thức thật quá nông cạn, với lực lượng của lão đệ, ngoại trừ bộ tộc Thái Cổ ra, bên trong hỗn độn còn ai có thể có được?

Câu trả lời của Lôi Cương hoàn toàn uy hiếp Nguyên Thiên Chiến. Lúc này, ánh mắt của y nhìn Lôi Cương có thêm phần tôn kính. Bộ tộc thái cổ là những người thống trị thế giới Hồng Hoàng trước đây. Trong mắt người tu luyện thì đó chính là những nhân vật vô địch. Lúc trước, bộ tộc Thái Cổ tung hoành, Nguyên Thiên Chiến vẫn chỉ là một tiểu thần thú. Người có tên, cây có bóng, bộ tộc Thái Cổ là một cái hố sâu không thể vượt qua, một ngọn núi cao mà không ai với tới.

- Nếu Lôi lão đệ là người của bộ tộc Thái Cổ thì như vậy nguyên thạch có liên quan tới thân thể. Lão ca cũng không ngại người chê cười. Lão ca có tâm kết giao với ngươi. Bộ tộc Thủy Uyên Trĩ thú chúng ta mặc dù cần nguyên thạch nhưng cũng không tới mức quá gấp. Nếu có thể dùng nguyên thạch làm cho ngươi mạnh hơn vậy thì lão ca nguyện bỏ ra bảy thành. - Nguyên Thiên Chiến trầm tư một lúc thật lâu rồi cắn răng nói. Lần này, Nguyên Thiên Chiến đúng là hạ quyết tâm mới bỏ ra bảy phần nguyên thạch. Số đó đủ để cho cả ngàn vạn đệ tử Thủy Uyên Trĩ thú tiến cấp. Có thể nói, lần này y hoàn toàn đánh cuộc.

Lôi Cương kinh ngạc nhìn Nguyên Thiên Chiến, cũng không ngờ y có thể thoải mái như vậy. Điều này khiến cho hắn có phần kính nể. Nguyên Thiên Chiến đúng là người đứng đầu một tông, làm việc quyết đoán, nếu quanh co còn khiến cho người ta chán ghét. Vì vậy mà Lôi Cương không từ chối, đứng dậy ôm quyền nói:

- Sau này! Thủy uyên trĩ thú có gì khó xử, nếu Lôi Cương có thể giúp thì sẽ dốc hết sức.

- Bộ tộc Thủy Uyên Trĩ thú đa tạ Lôi lão đệ. Với tư chất của Lôi lão đệ sau này chắc chắn sẽ không hề tầm thường. - Nguyên Thiên Chiến mừng rỡ. Sau khi nghe Lôi Cương nói vậy, trong khoảng thời gian ngắn, Nguyên Thiên Chiến có thể quyết định như vậy chứng minh bản thân đã làm đúng.

Ngày thứ mười ba, Nguyên Thiên Chiến giao cho Lôi Cương một chiếc giới chỉ. Lôi Cương xem xét một chút rồi hít một hơi thật sâu. Bảy phần nguyên thạch của Thủy Uyên Trĩ thú không kém gì số lượng trước đây tổ tiên Viêm Long cấp cho hắn. Điều đó khó trách được thân yếu nhất trong mười đại thần thú, Thủy Uyên trĩ thú luôn phải đề phòng thần thú khác. Nguyên thạch đối với họ rất quan trọng.

Sau khi từ biệt Nguyên Thiên Chiến, Lôi Cương rời khỏi Thủy Uyên tinh. Lần này quả thực khiến cho Lôi Cương quá vui mừng. Với số nguyên thạch này hắn sẽ hấp thu nhưng không phải tất cả mà sẽ xuất một chút cho Lôi Hư, Lôi Mặc, đám người Ngu Đao. Dù sao thì nguyên thạch đối với họ cũng có tác dụng nâng cao tu vi.

Sau khi Lôi Cương rời đi được một chút thời gian, trong đại điện của Thủy Uyên trĩ thú, đám trưởng lão tập trung toàn bộ. Nguyên Thiên Chiến uy nghiêm ngồi xếp bằng ở bên trên, khôi phụ uy thế chủ của một tộc nhìn hai mươi chín vị trưởng lão rồi trầm giọng nói:

- Sau này phải tăng mạnh việc giữ các mỏ nguyên thạch. Thậm chí tới lúc quan trọng các ngươi cũng phải ra ngoài.

Các trưởng lão im lặng nhìn Nguyên Thiên Chiến, gương mặt họ có chút không cam lòng và khó hiểu. Nguyên Thiên Chiến vừa mới dứt lời, một vị trưởng lão đã mở miệng:

- Tộc trưởng! Lão phu không hiểu tại sao lại đưa tới bảy phần nguyên thạch. Chẳng phải nói năm phần hay sao? Hơn nữa, đệ tử của bộ tộc chúng ta cần phải tăng cường tu vi. nếu làm vậy có liều lĩnh quá không?

Nguyên Thiên Chiến liếc mắt nhìn vị trưởng lão đó rồi lại nhìn các trưởng lão khác mà mỉm cười:

- Nói vậy xin hỏi rằng bảy phần nguyên thạch đổi lấy việc bộ tộc Thủy Uyên trĩ thú chúng ta vĩnh viên sống yên ổn ở Huyền Độn giới thì các ngươi còn thắc mắc không?

- Cái gì? - Các trưởng lão đều kinh ngạc ngây người nhìn Nguyên Thiên Chiến. Rất lâu sau, một vị trưởng lão mới tỉnh táo lại, thấp giọng nói:

- Tộc trưởng! Chỉ với tên Viêm Long đó? Text được lấy tại

- Ha ha! Có một số việc không nên có quá nhiều người biết. Các ngươi chỉ cần nhớ rằng từ nay về sau, Thủy Uyên Trĩ thú chúng ta khi ra tay không cần phải lo lắng như trước. - Nguyên Thiên Chiến nói hết sức tự tin.

Các vị trưởng lão đều nhìn Nguyên Thiên Chiến với một sự khó hiểu. Tuy nhiên tất cả đều cảm giác y nói vậy là có nguyên nhân. Bọn họ cũng không biết tên Viêm Long đó có năng lực gì nhưng có lẽ nó cũng không hề đơn giản. Đột nhiên, bọn họ chợt nghĩ tới cảnh Lôi Cương trong hình dạng bộ xương khô kia mà ngây người.

Mục tiêu tiếp theo của Lôi Cương là bộ tộc Bạch Hổ.

Bạch Hổ tinh!

Lôi Cương nhìn đông đảo tộc nhân của bộ tộc Bạch Hổ mà hơi cười cười. Bộ tộc Bạch Hổ như biết Lôi Cương tới cướp nên tập hợp gần như toàn bộ cường giả tại tổng bộ. Lôi Cương cũng không hề nghĩ tin này là do Nguyên Thiên Chiến đưa ra. Dù sao lúc đó có nhiều tộc nhân tộc Thủy Uyên trĩ thú như vậy, trong đó chắc chắn cũng có thần thú khác.

Thân đứng thứ ba trong mười đại thần thú, bộ tộc Bạch Hổ có một sự kiêu ngạo. Trong những năm qua, bộ tộc Bạch Hổ liên tục mở rộng thế lực, hấp thu rất nhiều thần thú của bộ tộc khác. Đồng thời, bộ tộc Bạch Hổ cũng thô bạo khiến cho tất cả thần thú đều biết họ hiếu sát. Điều này khiến cho hung danh của bộ tộc Bạch Hổ lan xa.

Nhìn bộ tộc Bạch Hổ đông đúng, Lôi Cương nhạt giọng nói:

- Nói vậy cũng biết mục đích chuyến đi này của ta. Bảy phần nguyên thạch. - Lôi Cương đi thẳng vào vấn đề. Âm thanh của hắn tuy nhẹ nhưng như một làn gió nhẹ chui vào tai mỗi một tên đệ tử của bộ tộc Bạch Hổ.

Kẻ đầu lĩnh là một đại hán trung niên khôi ngô mặc chiến giáp màu vàng, trên trán có một ấn ký chữ "Vương". Người này tản ra hơi thở cực mạnh gần như đạt tới Đại Tôn đỉnh, sắp bước lên trên Đại Tôn. Sự hung dữ trong mắt y không hề che giấu. Khi Lôi Cương vừa mới dứt lời, ánh mắt của tất cả tộc nhân bộ tộc Bạch Hổ liền đầy sát khí và chế giễu.

- Ngươi nghĩ bộ tộc Bạch Hổ chúng ta cũng giống như bộ tộc Thủy Uyên Trĩ thú kia hay sao? - Một gã trưởng lão hét to.

Còn gã đại hán trung niên đầu lĩnh vẫn chưa lên tiếng, chỉ nhìn Lôi Cương chằm chằm. Lôi Cương cũng không trả lời chỉ nhìn đại hán đó. Làm sao mà hắn không thể nhận ra thân phận của đối phương? Tất nhiên đó chính là tộc trưởng của bộ tộc Bạch Hổ. Lôi Cương mỉm cười chờ đợi câu trả lời.

Rất lâu sau, một âm thanh hùng hậu vang lên. Cuối cùng thì tộc trưởng tộc Bạch Hổ cũng mở miệng. Trong đôi mắt của y chỉ toàn là sự thô bạo, sát khí phát tán mạnh mẽ từ trên người y. Y nói:

- Muốn có được năm phần nguyên thạch thì phải đánh bại toàn bộ tộc nhân Bạch Hổ chúng ta. Nếu không thì đừng mong cầm được một viên mà đi. Viêm Long! Ngươi tưởng có quan hệ với lão tổ tông của tộc Kỳ Lân là có thể uy hiếp được tộc Bạch Hổ ta hay sao? Cho dù ngươi có là thiếu chủ của Thần Loạn tinh thì sao? Bộ tộc Bạch Hổ chúng ta có sợ ai.

Nụ cười của Lôi Cương biến mất. Sự ương ngạnh của bộ tộc Bạch Hổ khiến cho Lôi Cương hơi đau đầu. Điều hắn phải làm bây giờ là phải đánh cho họ tâm phục khẩu phục. Ngay lập tức, Lôi Cương lên giọng cười nói:

- Nếu vậy thì ai lên trước?

- Hừ! Lão phu muốn thử xem tư cách ngông cuồng của ngươi. - Một lão già tóc trắng bay ra phía trước mà cười nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio