Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi
Beta: Lam Yên
Đúng như dự liệu, quả nhiên trong chốn giang hồ lại xuất hiện một cái Thương Nguyệt lâu, hơn nữa còn phi thường nổi trội.
Bất quá chuyện này cũng chỉ có người trong Thương Nguyệt lâu mới biết rõ ràng, còn người ngoài thì chỉ đơn giản cho rằng Thương Nguyệt lâu lại một lần nữa trồi lên trên mặt nước mà thôi. Trước đó, Việt Thương đã âm thầm phân phó các Đường chủ phải cẩn thận trông coi thuộc hạ cũng như những thương điếm thuộc phạm vi quản hạt của mình, cố gắng hết sức để hành động trong kín đáo.
Thương Nguyệt lâu thật thì lặng lẽ im lìm mà chuyển rời thế lực ra khỏi lãnh thổ Võ quốc, còn Thương Nguyệt lâu giả thì ngược lại ở trong nội quốc phô trương thanh thế, khiến cho nhân sĩ giang hồ trong lòng hoảng sợ. Rất nhiều người ra sức phỏng đoán mưu đồ hiện tại của Thương Nguyệt lâu, mà ngay cả Thiên Thần cung vốn luôn coi ám sát âm thầm là sinh ý chính cũng bất chợt sôi động hẳn lên.
Mọi người dự đoán rằng Thiên Thần cung lần này có lẽ là không muốn để cho Thương Nguyệt lâu độc chiếm địa vị cường đại trên giang hồ. Ngoài ra tam trang vẫn không động tĩnh gì như lúc trước, dường như vẫn chỉ ngồi yên nghe ngóng tình hình. So với những biến động của giang hồ thì bên trong triều đình cũng không yên ổn hơn là mấy. Phe phái thế lực phân chia càng lúc càng rõ rệt, mà mưu đồ cũng ngày một hiển lộ rõ ràng, một phái ủng hộ đương kinh Hoàng thượng, phe còn lại chính là đi theo Thái hậu và Bát hoàng tử.
Nghe nói chuyện Hoàng đế phái người ám sát Bát hoàng tử đã bại lộ, triều đình cũng vì sự việc này mà chấn động một phen. Ngay cả Thái hậu cũng giật mình không ít, đành phải đích thân đứng ra bảo vệ tiểu nhi tử, thậm chí bà còn mơ hồ có chiều hướng thiên vị Bát hoàng tử.
Bản thân Hoàng đế khi đăng cơ ngày đó đã lập tức trừ khử những phe cánh đối lập. Chuyện các đại thần tiền triều hoặc bị giáng chức, hoặc bị lưu đày lúc ấy bây giờ liền trở thành đề tài để người ngoài bàn luận. Lại thêm việc hắn thuê người ám sát thân đệ của mình, nói đi nói lại cũng chỉ thấy tâm tư vị hoàng đế này thực hẹp hòi, vừa bạo ngược lại vừa hung tàn độc ác.
Hoàng đế nghe được những nhận định như thế, tất nhiên tức giận vô cùng, nhưng không đợi hắn xuống tay trừng trị đã có một bí mật động trời nữa được phơi bày ra ánh sáng. Một bản danh sách ám sát không biết từ đâu bỗng nhiên lưu truyền khắp nơi, trong đó người bị ám sát đều là những mệnh quan triều đình, mỗi cái đầu trị giá bao nhiêu lượng bạc, ngày nào giờ nào hành thích, vân vân, tất cả đều viết thực rõ ràng.
Mà điểm tương đồng duy nhất giữa những quan viên xấu số này chính là — bọn họ đều là những người hoặc từng phản đối tân hoàng đăng cơ, hoặc là không chịu nổi tác phong chuyên quyền độc đoán của vị tân hoàng đế này mà dâng biểu can gián. Thế là sau đó, tân hoàng liền nhất nhất trừng trị, người sau càng xử nặng hơn so với người trước, tận gốc diệt trừ bè phái đối lập, tàn sát đến không chừa một ai.
Sau vụ việc này, hướng gió trong triều đình liền xô về phía Uất Trì Vô Ương. Mà Thái hậu sau khi nghe được những thủ đoạn đẫm máu của đại nhi tử thì tức giận mà sinh bệnh, nằm liệt trên giường tận mấy ngày liền. Uất Trì Vô Ương bắt đầu danh chính ngôn thuận chiêu binh mãi mã, tựa hồ đã xác định cùng với huynh đệ ruột thịt của mình quyết tranh cao thấp một phen.
Đứng trước cục diện này, Hoàng đế đương nhiên sẽ không để yên, đáng tiếc là những tin đồn kia bất luận như thế nào cũng không tra ra nguồn gốc. Hắn đương nhiên biết những thông tin ám sát này chỉ có Thương Nguyệt lâu mới có, mà hắn lúc trước cũng là vì để che giấu bí mật mới chọn cách xuống tay với Thương Nguyệt lâu.
Cứ tưởng đối với một cái tổ chức giang hồ cỏn con, chỉ cần tùy tiện búng tay cũng có thể dễ dàng dàn xếp, nào ngờ sau khi động thủ rồi, hắn mới biết mọi sự chẳng dễ dàng như tưởng tượng ban đầu. Trước là sơ sót để cho tên lâu chủ kia chạy thoát, sau này điều tra khắp nơi về tung tích của kẻ đó mới hay giá trị của Thương Nguyệt lâu lớn hơn so với suy nghĩ của hắn rất nhiều, chỉ riêng mạng lưới kinh tế khổng lồ kia đã khiến cho một bậc đế vương đứng đầu một nước như hắn sinh tâm thèm muốn rồi.
Đáng tiếc, sau một loạt sự tình liên tiếp xảy ra, kế hoạch của hắn đã hoàn toàn bị xáo trộn. Việc trọng yếu nhất trước mắt tất nhiên là giữ gìn vương vị, thế nhưng đám người của Thương Nguyệt lâu lại ngay thời khắc mấu chốt mà bóc trần sự thật kia, đòn này thực sự khiến cho hắn trở tay không kịp.
Người cao hứng nhất trong vụ việc này vẫn là Uất Trì Vô Ương. Chiêu này của Thương Nguyệt lâu đích xác là rút củi dưới đáy nồi. Vốn dĩ thanh danh của tân hoàng đế đã có chút lung lay, nay lại phát tán tin tức này, chỉ sợ cục diện trong triều đình nháy mắt sẽ hoàn toàn biến đổi.