Thí Thiên Đao

chương 1052: bình bình

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Gia chủ Bình gia nhìn Sở Mặc nói:

- Đúng là chúng ta từng có suy nghĩ này.

- Còn không hết. Nếu người của ta không mạnh như vậy, đã sớm bị tan thành tro bụi. Mấy trăm vạn nhân khẩu cũng bị các ngươi tàn sát hết rồi. Nếu ta không đủ cường đại, có lẽ cũng chết dưới đao của HuyếtMa Lão Tổ, càng không có khả năng tới đây tìm các ngươi đòi giải thích, cũng chẳng có cảnh như hôm nay.

Sở Mặc dùng một chút, nói tiếp:

- Nói không ngoa, các ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta, chúng ta ở đẳng cấp khác nhau. Ta mạnh hơn các ngươi, ta có quyền quyết định diễn biến tiếp theo. Nhưng các ngươi lại chưa bao giờ nghĩ ta muốn tìm một lời giải thích, lại còn biện hộ mình chưa thành công làm xong việc kia. Thế có buồn cười không chứ?

Gia chủ Bình gia nghẹn lời, một đám trưởng lão bên cạnh cũng bắt đầu trầm mặc. Những người ở thế lực cao tầng có thể có cá tính khác nhau, nhưng đều là những người thông minh và mẫn cảm. Có lúc bọn họ biểu hiện giống người ngốc, nhưng chẳng qua vì họ lười động não thôi.

Dùng quyền thế, địa vị, tu vi cũng đủ để áp chế đối phương, cần trí thông minh làm gì nữa.

Nhưng lúc cần động não, bọn họ thông minh hơn bất cứ ai.

- Các ngươi nói ta có cần nghe giải thích không chứ?

Ánh mắt Sở Mặc quét qua đám người, dừng lại trên người gia chủ Bình gia. Gia chủ Bình gia cười khổ, gật gật đầu:

- Nên.

Trên mặt gia chủ Bình gia có vẻ chua xót:

- Chuyện này đúng là do Bình gia gieo gió gặt bão. Về võ lực, chúng ta không bằng ai. Về đạo lý, chúng ta cũng chẳng đúng. Chuyện này, Bình gia đã sai. Chỉ là chúng ta không nghĩ Sở đạo hữu lại là người biết giảng đạo lý như vậy. Nếu biết trước, aiz…

Gia chủ Bình gia thở dài, nhìn Thụ trưởng lão bị đánh nằm bên kia.

Sở Mặc thản nhiên nói:

- Lão ta không chết đâu.

Gia chủ Bình gia nao nao, thi lễ thật sâu với Sở Mặc:

- Bình Loạn phục ngài rồi.

Hóa ra gia chủ Bình gia tên là Bình Loạn, cái tên khá hiếm.

Tiếp sau đó, Bình Loạn lại thành khẩn nhìn Sở Mặc nói:

- Bình gia nguyện ý dùng thành ý lớn nhất đền bù lại sai lầm trước kia.

Bình Loạn nói xong, lại nhìn Sở Mặc một lúc, bỗng nhiên nói:

- Ta có một người cháu gái, năm nay mười sáu, khuynh quốc khuynh thành, thiên phú hơn người, huyết mạch cường đại, có thể vào Huyễn Thần giới. Giờ đã ở Nguyên Anh rồi.

- Dừng, dừng lại.

Sở Mặc liên tục xua tay, khóe miệng co rút nhìn Bình loạn:

- Ta không phải hạng người như vậy mà.

Sở Mặc thật không ngờ, hắn nói đùa một chút mà bị toàn bộ Bình gia coi là thật.

Trong đại sảnh yến hội tiếp đãi khách quý của Bình gia, Sở Mặc vừa vào đã thấy oanh oanh yến yến, một đám nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp.

Những cô gái này mang vẻ mặt khác nhau: người thì tò mò, người thì khó hiểu, có người trong mắt còn có sự khuất nhục phẫn hận… Thậm chí, còn có người quăng mị nhãn cho Sở Mặc.

Chuyện quái gì thế này? Sở Mặc câm nín. Hắn đến gây phiền phứcchứ không phải đến tìm người đẹp.

Bình gia cũng lạ thật. Dù hắn giải thích thế nào cũng không tin, dứt khoát triệu tập tất cả các cô gái tuổi trẻ xinh đẹp có thân phận cao một chút.

Sở Mặc một bên nghĩ, bên kia một đám cao tầng của Bình gia thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù một trưởng lão nửa bước Luyện thần bị trọng thương nhưng so với kết quả của Âu Dương gia và Liệt Hỏa giáo, Bình gia còn tốt chán. Sở Mặc nhất định sẽ lần lượt đến chỗ của các thế lực lớn nhất. Không vì gì khác, hắn muốn khiến cho toàn bộ Linh giới kinh sợ. Nếu không, sẽ để lại hậu hoạn khôn cùng.

Đừng nhìn Bình gia đang ngoan ngoãn, gia chủ Bình gia trước mặt hắn cũng rất cung kính, không hề có sát ý hay hiếu kỳ.

Nhưng chỉ vì hắn đủ mạnh mà thôi. Nếu là người khác, cam đoan bị đánh thành bột lâu rồi.

Sở Mặc rất hiểu cách hành xử của mấy thế lực lớn nên cũng chẳng thấy áy náy. Dù có thành ý hay không, bọn họ cũng phải hành động nhưvậy.

Đây là cái giá phải trả vì hành động dại dột. Muốn cứng rắn đối chọi, ngươi phải đủ mạnh. Nhưng cũng có thời điểm cần mềm dẻo, thì phải điều chỉnh lại thôi.

Đệ tử Phiêu Miểu Cung ở Nhân giới chắc chắn sẽ lần lượt phi thăng trong mấy năm tới.

Hắn đã đáp ứng làm thành chủ của Cẩm Tú thành, nên hắn sẽ giữ lời hứa, nâng đỡ tam đại gia tộc, phát triển Cẩm Tú thành thành một thế lực hùng mạnh thật sự. Hắn không muốn khi hắn rời khỏi Linh giới, phi thăng Tiên giới, tất cả những người có quan hệ với hắn sẽ bị mấy thế lực lớn này vồ đến. Lúc đó, dù hắn có căm hận cũng chỉ bất lực mà thôi.

Nên hiện tại, hắn nhất định phải trấn áp, thần phục mấy đại phái, đại tộc cao nhất này. Khiến bọn họ đau đớn, sợ hãi đến mức chỉ cần nghĩ đến hắn, đến một tia oán hận cũng không dám có. Cho nên, các ngươi có mang nhiều thiếu nữ trẻ đẹp đến mấy cũng vô dụng.

Sở Mặc thản nhiên ngồi ở vị trí chủ vị. Gia chủ Bình gia ngồi một bên. Lão tổ tông của Bình gia căn bản không xuất hiện. Lão còn chẳng muốn nghe đến loại trường hợp xấu hổ này chứ đừng nói đến tham gia.

- Đạo hữu, ngươi nhìn thiếu nữ đứng phía trước kia. Nàng là cháu gái ta đó, xinh đẹp không?

Gia chủ Bình gia quả nhiên âm hiểm. Lúc trước lão cố tình ra vẻ tâm huyết, ai dám đưa nữ nhân, lão tử liền liều mạng. Nhưng giờ, lão lại là người tích cực nêu ý kiến nhất.

Trình độ vô sỉ đó vượt xa người bình thường. Trở mặt còn nhanh hơn lật sách. Bản lĩnh này là của trời cho đó. Sở Mặc thở dài, thản nhiên nói:

- Gia chủ vẫn nên nói chuyện chính đi. Ngươi không nhìn ánh mắt của tôn nữ nhà ngươi kìa, hận không thể ăn tươi nuốt sống ta đó.

Gia chủ Bình gia tất nhiên biết sắc mặt cháu gái lão khó coi, ánh mắt thì muốn giết người. Nhưng lão làm bộ không thấy, cười tủm tỉm:

- Nàng là con gái mà, chỉ cần nịnh là được. Đạo hữu không biết, trước khi mấy chuyện kia phát sinh, cháu gái ta cực sùng bái người đó.

Gia chủ Bình gia nói xong nhìn cô gái mặt phấn hàm sương đứng bên kia, gọi:

- Bình Bình, còn không mau đến đây. Rất nhiều ánh mắt đều nhìn vào cô gái. Có ánh mắt phức tạp, có hâm mộ ghen tị, cũng có vui sướng khi người gặp họa, một số người còn có chút buồn bã.

Là cháu gái gia chủ Bình gia được sủng ái nhất, Bình Bình nhận được sự chiều chuộng, là tiểu công chúa tôn quý của Bình gia. Nhưng nàng không ỷ được sủng mà kiêu, ngày thường tính tình dịu dàng, lại có thiên phú cao, huyết mạch hiếm thấy ở Linh giới – huyết mạch màu lục.

Chỉ kém một chút là đạt huyết mạch màu lam, đích thực là tuyệt thế thiên kiêu về huyết mạch. Ở Linh giới, Bình Bình khá nổi tiếng. Rất nhiều thanh nien trẻ tuổi tuấn kiệt đều chú ý vị thiếu nữ thiên tài này lâu lắm rồi. Thậm chí có vài công tử đại tộc còn liều mạng theo đuổi nàng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio