Thí Thiên Đao

chương 1714: tiểu nhân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đây cũng là lý do vì sao khi lão già nhìn thấy Sở Mặc liền trực tiếp ra tay, hắn cũng muốn luyện hóa Sở Mặc!

Nếu không hắn hoàn toàn có thể ra tay cướp đoạt cây đao kia, sau đó đuổi Sở Mặc đi là được. Mấu chốt là lão già căn bản không muốn làm vậy! Hắn thấy Sở Mặc giống như một gốc bảo thuốc tuyệt thế, làm sao có thể buông tha?

Chính là bởi vì loại thủ đoạn quyết tuyệt và không hề có nhân tính này của hắn, khiến cho thế giới ngoại vực ngay từ một khắc hắn thức tỉnh liền trực tiếp biến thành một nơi ngăn cách với nhân thế. Mọi người không có được tin tức của Thiên Giới, tinh tức hoàn toàn bị gián đoạn!

Cho nên lão già tự phụ căn bản cũng không biết những năm gần đây Thiên Giới rốt cục đã xảy ra biến hóa như thế nào. Hắn tràn đầy tự tin cho rằng, với cảnh giới hiện giờ của hắn, một khi giáng lâm Thiên Giới chính là vương giả giáng lâm! Chắc chắn có thể dễ dàng trấn áp toàn bộ đại vực Viêm Hoàng!

Đến lúc đó hắn chính là chủ của Viêm Hoàng.

Tại nơi ngoại vực này, cho dù giết sạch tất cả mọi người thì có thế nào chứ?

Chính loại thái độ này lại hắn chính hắn. Hắn biết Sở thị nhất mạch, nhưng cản thấy Sở thị nhất mạch một kỷ nguyên trước đã xuống dốc rồi, hiện giờ phỏng chừng ngay cả hậu nhân giống tốt cũng không có. hắn chưa nghe nói qua về Sở Thiên Cơ, càng không thể biết Sở Mặc.

Bao gồm cả việc Ma tộc xâm lấn, hắn hoàn toàn không biết gì cả.

Nếu thời điểm Ma tộc xâm lấn, chiến trường là ở Thiên Giới thì có lẽ hắn có thể cảm nhận được dao động ở bên kia. Đáng tiếc chính là, chiến trường Ma tộc xâm lấn lại bị Sở Mặc lựa chọn ở tại mảnh ngân hà Huyết Ma cách xa mảnh ngoại vực này!

Mọi chuyện đan xen vào nhau giống như ý trời.

Cái này chính là nhân quả!

Lúc trước khi lão già nhìn thấy Sở Mặc, còn mơ mộng đẹp sau khi thu phục được cây đao kia liền giáng lâm Thiên Giới, trờ thành người đứng đầu Viêm Hoàng.

Hiện giờ mộng này liền trực tiếp rách nát như bọt biển.

Thậm chí hắn ngay cả tính mạng của mình cũng không thể nắm trong tay.

Phân thân do một đạo Nguyên Thần của Sở Mặc khống chế một phát bắt được tóc dài hùng vĩ giống như treo ngang thiên hà của lão già, dùng pháp lực vô thượng đánh vào thân hình lão già, trấn áp thân thể hắn không ngừng nhỏ đi, đến cuối cùng biến thành như người bình thường, lạnh run ở trong tay phân thân.

- Chí Tôn không phải Thần sao? Ngươi tại sao lại cảm thấy sợ hãi?

Sở Mặc khống chế phân thân lạnh lùng nhìn lão già hỏi.

Đôi mắt lão già bắn ra hào quang hoảng sợ, nhìn phân thân của Sở Mặc, thanh âm run rẩy hỏi:

- Ngươi rốt cục là ai? Toàn bộ đại vực Viêm Hoàng cũng không thể có cường nhân như ngươi! Ngươi, ngươi có phải tới từ bên La Thiên kia….? Ta nói với ngươi, một kỷ nguyên trước ta cũng đã đầu phục một gã Đại Thống lĩnh bên La Thiên kia, hắn họ Cơ…

Trong con ngươi Sở Mặc bắn ra hào quang lạnh lẽo, hắn có chút không ngờ. Hắn vẫn cho rằng hoàng tộc La Thiên chú ý tới bên này hẳn là bắt đầu từ lúc cha mẹ hắn. Mà trận chiến tranh một kỷ nguyên trước hẳn là đã có người đưa ra lời tiên đoán vô thượng kia. Chẳng lẽ nói… ở một kỷ nguyên trước cũng đã có người hoàng tộc La Thiên tham dự vào?

Lòng Sở Mặc có chút rét run, hắn không khỏi có chút lo lắng cho phụ thân, nhưng hiện giờ không phải lúc suy xét chuyện này. Con ngươi phân thân Sở Mặc lạnh như băng nhìn lão già co thành một đám dưới chân mình, trong lòng có chút bi thương.

Đây là cường nhân vô thượng đại vực Viêm Hoàng? Gặp người yếu hơn mình liền trực tiếp trấn áp, không chút nương tay, càng không có chút do dự. Gặp được kẻ mạnh hơn mình liền lập tức hận không thể quỳ xuống dập đầu cầu xin tha thứ. Ngươi như thế, năm đó rốt cục hắn làm thế nào để thành đạo?

- Thì sao? Họ Cơ có quan hệ gì với ta?

Sở Mặc cố ý đưa ra sơ hở trong thanh âm, dường như đang có chút do dự.

Lão già lại trong nháy mắt như bắt được cây cỏ cứu mạng, nịnh nọt nói:

- Tiểu lão nhân tên là Vương Toàn, thật sự có quen biết với Cơ Đại thống lĩnh, ngài vừa thấy nhất định là đại nhân vật tới từ bên kia, đúng rồi, Cơ đại thống lĩnh năm đó từng nói với tiểu lão nhân, hắn là hoàng tộc bên kia, lúc ấy thiếu chút nữa liền mang tiểu lão nhân cùng đi… đều do… Sở Vân Thiên đại gian đại ác chết tiệt kia.

Trong con ngươi Sở Mặc hiện lên một đạo sát ý lạnh như băng, nhưng hắn vẫn gắt gao che dấu nó trong mắt mình, không biểu hiện ra ngoài.

Sở Vân Thiên chính là gia gi của Sở Mặc, là vĩ nhân của đại vực Viêm Hoàng!

Khó trách người này lại phong ấn mình, hóa ra là sợ bị thanh toán vào lúc đó!

Còn trốn được tới nơi này, ở trong mắt Chuẩn Thánh chỉ sợ cũng như mồi lửa trong đêm tối. Chỉ là khí độ trí tuệ của ông cụ căn bản không phải thứ bọn yêu ma quỷ quái này có thể lĩnh hội, không ngờ cho tới hôm này lại còn chửi bới.

Sở Mặc không trải qua trận chiến ở một kỷ nguyên trước, sau này nghe được chỉ là Sở thị nhất mạch năm đó nhiệt huyết, trượng nghĩa và vô tư. Hiện giờ nghĩ tới, cục diện này như thế nào lại thiếu những tên phản bội không hề biết liêm sĩ này?

Hiên nhiên, Vương Toàn trước mắt này chính là một người phản bội năm đó.

Thấy Sở Mặc không nói, Vương Toàn nói tiếp:

- Năm đó người Sở thị nhất mạch quá mức âm hiểm giả dối, hãm hại đám cường nhân trung nghĩa của La Thiên. Tuy nhiên cũng may là bọn họ đã bị tiêu diệt sạch sẽ, đều chết hết rồi, hiện giờ Sở thị nhất mạch chỉ sợ cũng chỉ còn lại có hai ba con mèo nhỏ…

Vương Toàn nói xong còn lấm la lấm lét nhìn về phía xa, hắn muốn tìm tung tích bản tôn Sở Mặc.

Lúc này phân thân Sở Mặc lạnh lùng nhìn Vương Toàn hỏi:

- Ở bên trong thế giới phía xa kia có bí mật gì?

Sở Mặc không nghĩ muốn nói lời vô nghĩa với hắn, cũng không muốn nói về chuyện một kỷ nguyên trước, chỉ muốn biết cái thế giới kia là xảy ra chuyện gì, vì sao có thể ngăn dao động chiến đấu của Chí Tôn.

Vương Toàn do dự một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua Sở Mặc:

- Cái này…

- Không nói thật thì sẽ chết.

Sở Mặc nói, trong lòng đã nổi lên sát khí. Bởi vì cho dù Vương Toàn không nói thì hắn cũng có thể điều tra rõ ràng.

- Cái thế giới kia có một thanh đao, vốn là một thể…. Vối thanh đao… trong tay tiểu anh hùng.

Vương Toàn nhanh chóng suy nghĩ về tình cảnh hiện giờ của mình, trong lòng của hắn nhận định “hai người” này đều là người tới từ La Thiên Tiên Vực. Ở bên trong đại vực Viêm Hoàng làm sao lại có loại khủng bố này?

- Ừ!

Sở Mặc hừ một tiếng, sau đó lạnh lùng nói:

- Ta biết rồi, là Thí Thiên chứ gì?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio