Thí Thiên Đao

chương 1738: mới vào sân thí luyện (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ đầu đến cuối, gốc thụ tổ này biết bí mật. Nhưng nó chỉ muốn lợi dụng bí mật này để thực hiện tham vọng của mình. Nó muốn rời khỏi đây, muốn thực hiện kế hoạch khổng lồ của nó. Chỉ có điều nó không nghĩ tới tất cả lại bị một vãn bối trẻ tuổi phá nát.

Quyển trục tiến vào nơi này là do Cơ Thanh Vũ chuẩn bị từ trước. Khi giao cho Linh Vũ Vi nàng đã dặn quyển trục này chỉ có thể để Sở Mặc sử dụng. Cũng bởi vì chỉ có Sở Mặc mới có huyết mạch của hoàngtộc, trấn áp được người ở đây.

Người của La Thiên hoàng tộc cơ bản không nghĩ Cơ Thanh Vũ có quyển trục này, càng không nghĩ nàng tính đến bước này, bắc cho con nàng một ván cầu. Một ván cầu lớn trước khi tiến vào Thí luyện tràng, tiến vào La Thiên Tiên Vực.

Cơ Thanh Vũ không nói tỉ mỉ cho Linh Vũ Vi, nhưng Sở Mặc lại hoàn toàn có thể thấu hiểu. Không cần người khác nói, hắn vẫn hiểu.

- Mẹ, cảm ơn ngài. Con sẽ không để ngài thất vọng.

Sở Mặc đứng lên, nhìn về phương xa, hít sâu một hơi. Hắn nắm chặttay, ánh mắt trở nên càng kiên nghị hơn.

Ở nơi đồng không hoang dã lại rộng lớn vô ngần, cảnh hoang tàn là dấu vết mà sau đại chiến để lại. Trong trời đất mênh mông bầu trời rộng lớn, Sở Mặc đứng ở nơi đó, bóng dáng cô tịch lại cao thâm khó dò. Sở Mặc không ngừng luyện hóa đạo hạnh của Tổ Thụ, để nó hoàn toàn sáp nhập vào vạn đạo của mình, trở thành một phần trong đó. Thậm chí Sở Mặc có thể cảm giác rõ ràng sự tinh tiến đạo hạnh của mình. Hơn nữa lúc này cũng không có bất kỳ gông cùm hay xiềng xích nào hạn chế và trói buộc hắn. Nói cách khác, lúc này, khi đạo hạnh của Sở Mặc tinh tiến tới một trình độ nhất định rồi thì hắn sẽ thành Đạo!

Bước vào cảnh giới Chí Tôn! Trong con ngươi của Sở Mặc có tia sáng sắc nhọn lóe lên.

Thế giới này tuy rằng tàn khốc, nhưng cũng có sức sống vô hạn. Đại đạo năm mươi thiên diễn bốn chín, nhân là đầu tiên. Chắc chắn sẽ có tồn tại đường sống.

Giống như bây giờ.

Dựa theo lối suy nghĩ lo lắng cho tình cảnh bình thường của Sở Mặc cơ bản ngay một đường sống cũng không có. Nhưng lúc này hắn vẫn đứng ở đây, đã có được cơ hội thành Đạo. Sở Mặc hít sâu một hơi, sau đó vận chuyển Đại Đạo. Đột nhiên, trong thân thể của hắn, sinh ra vô số rễ của Tổ Thụ, mỗi cái dài đến ngàn dặm. Mềm mại giống như long xà uốn lượn trong hư không, nhưng lại cứng rắn khi dùng như mâu thương, vô cùng sắc bén!

Rễ cây Thiên Vạn Đạo: tiến, có thể trong nháy mắt đánh về bốn phương tám hương, lùi, có thể hình thành sát trận. Lúc tu luyện, có thể cắm rễ ở vũ trụ hư không vô ngần, hấp thu tinh khí vô tận.

Đây là Đạo của Tổ Thụ.

Bây giờ lại hóa thành đạo của Sở Mặc. Ngay cả rễ cũng là do ĐạiĐạo ngưng kết thành.

Nếu Tổ Thụ có thể thấy cảnh tượng này nhất định sẽ bị kinh hãi vô cùng. Cái gọi là Đạo quả khi cắn nuốt những sinh linh khác còn cần vô số năm để nghiền ngẫm, học tập, bắt chước. Sau nhiều năm có thể có 7 phần tương tự cũng xem như đã thành công rồi. Nhưng Sở Mặc dùng thời gian chưa tới một ngày, chẳng những hoàn toàn nắm giữ tinh túy Đạo của nó, hơn nữa còn có thể làm nó càng hoàn mỹ hơn.

Năng lực này quả thực là chưa bao giờ nghe thấy, vô cùng khủng bố.

Nhưng đối với Sở Mặc, điều này chẳng coi vào đâu. Bởi vì đó chínhlà sau khi hắn chẻ củi lĩnh ngộ được Đại Đạo, dung hợp một thân thiên hạ vạn đạo rồi, trong thân thể của hắn cũng có chứa một loại Đạo khác hoàn toàn hoàn mỹ.

Bây giờ Đạo mà Sở Mặc nắm giữ tuy chỉ có ít, khoảng mấy chục loại, ngoại trừ Đạo của chính hắn ra thì còn lại đều là kế thừa của Chí Tôn mấy năm này. Còn có vô số đạo đài còn trống nữa, bây giờ chỉ đang không ngừng hấp thu tinh khí, cùng đợi cơ hội lần này để đặt thêm Đạo hoàn toàn mới vào.

Lúc chiến với Tổ Thụ, Tổ Thụ dùng biển thần niệm dũng mãnh vào trong tinh thần của Sở Mặc, muốn trấn áp Sở Mặc lại bị Sở Mặc lấy mộtloại Đạo vô thượng để trấn áp. Loại Đạo này là do toàn thân Sở Mặc ngưng kết từ vô số đạo đài rồi lĩnh ngộ ra một loại đại Đạo vô thượng.

Đạo tương lai!

Sở Mặc lòng tham lớn. Hắn thấy vì tương lai của mình nhất định phải tu được Đại Đạo vô thượng!

Cho nên, trong biển tinh thần thức diễn hóa Đạo ra vô cùng khủng bố.

Chỗ tốt là biển tinh thần thức cường đại đến mức làm người ta khócó thể tưởng được. Chỗ xấu là nếu Sở Mặc vĩnh viễn không đi tới được bước kia, như vậy, tu vi của hắn sẽ bị Đạo tương lai cắn trả, thậm chí một thân đạo hạnh có khả năng hoàn toàn sụp đổ.

Điều này liên quan tới lĩnh vực vô cùng huyền ảo, cho dù là Sở Mặc bây giờ nắm giữ cũng chỉ là hình thức ban đầu của Đạo tương lai thôi.

Có lẽ ngày nào đó khi hắn thật sự thành Đạo, Đạo tương lai của hắn sẽ càng hùng mạnh hơn. Có lẽ, đến lúc đó, Đạo tương lai của Sở Mặc không chỉ hiển hóa trong tinh thần thức hải của hắn nữa.

Sở Mặc ở trong này bế quan tu luyện bảy ngày, Tam Muội Chân Hỏacũng thiêu đốt ở đây 7 ngày. Tuy nhìn qua có vẻ đáng sợ, cách rất xa cũng có thể cảm nhận được sóng nhiệt mãnh liệt kia, nhưng trên thực tế đây chỉ là do Tam Muội Chân Hỏa không muốn có sinh linh khác tới gần nơi này quấy rầy mà thôi. Cho nên ngay cả những chỗ xung quanh của Sở Mặc cũng hoàn toàn không tổn hao gì. Đương nhiên, tàn cục của cuộc chiến vẫn còn đó.

Sở Mặc thả Diệp Thanh từ trong thế giới của Thương Khung Thần Giám ra ngoài. Vẻ mặt Diệp Thanh mờ mịt nhìn bốn phía:

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Sở Mặc khẽ mỉm cười, nhìn nàng:

- Sau này thế giới này sẽ không có Thụ Yêu nữa đâu.

Hấp thu đạo hạnh của Thụ Yêu, nhận được trí nhớ của Thụ Yêu, Sở Mặc đương nhiên biết rõ Thụ Yêu để lại những phân thân ở thế giới này cũng đã được tụ lại đây. Không hề lộ chút sơ hở nào. Đương nhiên, vì bảo đảm đạt được mục đích, Sở Mặc vẫn quyết định dùng Huyết Mạch Tử Kim, khôi phục tu vi ở thế giới này. Đi một vòng tự mình đi trải nghiệm một lần.

Về phần phong ấn của thế giới này, Sở Mặc sẽ không động vào. Ngay cả khi hắn rất thông cảm cho những tội nhân này nhưng sẽ không đi thay đổi gì cả. Lão tổ tông làm bậy, hậu nhân phải trả lại cũng là mộtkhâu trong nhân quả. Trời đất này không có ai thật sự vô tội cả.

Giống như đám người ở thôn Tiểu Hà, là lương thiện sao? Hay là ác độc? Ai có thể nói rõ ra được?

- Thật sao? Công tử, ngài đã tiêu diệt tất cả Thụ Yêu?

Cho dù bây giờ Diệp Thanh đã vô cùng tín nhiệm và sùng bái Sở Mặc, nhưng chợt nghe được tin này thì cũng có cảm giác không dám tin.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio